Chung Ly bước dài chân qua đó, dáng người cô ta cao gầy, cúi xuống liếc nhìn Vân Nghiên Thư, dường như trên gương mặt có viết hai chữ tàn bạo.
Đây lại là con tiện nhân nào dám xuất hiện vậy!
Vân Nghiên Thư vô cùng tức giận, gương mặt tái nhợt, có chút khó coi.
“ Vân Nghiên Thư tiểu thư, cô ấy rốt cuộc lá chị của cô, hay con gái người hầu nhà cô?” Mặc dù giọng điệu Amanda nghe thoáng qua không có sự thay đồi, nhưng sắc mặt rất tệ.
Rõ ràng rất không hài lòng với hành động nói dối của Vân Nghiên Thư.
Vàn Nghiên Thư có chút ngập ngừng: “ Cô Amanda, em khi nãy chì nói đùa với chị gái thôi.”
Chung Ly cười khẩy, cực ki gay gắt.
“ Nói chị mình là một người mù chữ vừa câm vừa điếc, trò đùa này cũng thật não tàn. Không tắc mạch máu não mười năm sao có thể nói ra được chứ?”
“ Cô…”
Vân Nghiên Thư bị chặn họng mặt đỏ bừng.
Chung Ly lườm một cái, nhìn sang Amanda: “ Cô Amanda, Thanh Thanh nhà chúng tôi biết nhin miệng đoán chữ.”
Ánh mắt Amanda dừng lại trên người Vân Thanh.
Cô luôn ở nước ngoài, biết rất ít chuyện của Vân Thanh, không ngờ răng Vân Nghiên Thư còn có một người chị gái có tài năng xuất chúng.
Từ đầu tới cuối, người con gái tên Vân Thanh nảy đều yên lặng thản nhiên đứng đó, không thể xem thường, dịu dàng nhưng không yếu ớt.
“ Vân Thanh tiểu thư, nước hoa mà em vừa chế tạo, là hương thơm tuyệt nhất mà tôi được ngừi qua trong năm nay!” Amanda không che giấu nổi sự tán thưỏng, “ Em có hửng thú tham gia cuộc thi bậc thầy điều chế nước hoa thế giới không?”
Vừa dứt lời, Vân Nghiên Thư đố kỵ tới mức mắt đỏ sòng sọc, móng tay suýt chút nữa bị gãy trong lòng bàn tay!
Amanda là chủ tịch cuộc thi, có thể tiến cử một số người, trực tiếp tham gia vào trận chung kết.
Cô ta tuyệt đối không thể để Vân Thanh con tiện nhân này nhận được sự coi trọng của Amanda!
“ Cô Amanda! Em có vài lời muốn nói với cô.” Vân Nghiên Thư kéo Amanda sang một bên, mặt khó chịu thấp giọng nói: “ Cơ thề chị em không được khỏe, những năm qua đều ở quê tĩnh dưỡng, hoàn toàn không có luyện tập điều chế nước hoa một cách có hệ thống, hôm nay có thẻ chỉ là trùng hợp kết hợp lung tung tạo ra một loại hương thơm đặc sắc. Nếu như chị ờ trong vòng chung kết để lộ ra trình độ thực sự sẽ bị mất mặt, thể diện Vân gia nhà em sẽ tổn thất không nhỏ, chỉ sợ đến lúc đó danh tiếng trong giới điều chế nước hoa của cô!”
Amanda sau khi nghe xong, nhìn sang Vân Thanh, ánh mắt đăm chiêu nghi ngờ.
Lời này của Vân Nghiên Thư cũng không hề sai.
Nếu như nước hoa mà Vân Thanh kia điều chế khi nãy thật sự là mèo mù vớ phải cá rán, khi cô tham gia vào trận chung kết cuộc thi bậc thầy điều chế nước hoa, vậy thì cao thủ như Vân Thanh sẽ bị xử phạt công khai!
Đến lúc đõ, bản thân cũng sẽ trờ thành chủ đề bàn tán hiểu người không rõ.
Sau khi suy nghĩ một chút, trong lòng Amanda đã có quyết định, vì một người mới không có tiếng tăm trong giới điều chế hương thơm, làm hỏng danh tiếng của minh, thực sự không đáng.
“ Vân Thanh tiểu thư, tôi rất yêu thích nước hoa mà em điều chế, hi vọng cuộc thi bậc thầy điều chế nước hoa lần sau, em có thẻ tham gia.”
Vân Nghiên Thư cũng coi như đã yên tâm, lẻn lút liếc nhìn Vân Thanh một cái vởi vè khinh thường.
Cho dù cô là con gái ruột của Khương Như Tâm, tài náng thiên phú, nhưng bị bỏ rơi ờ vùng quê nghèo hoang vu hèo lánh hơn mười năm, cũng tuyệt đối không thể học thánh tài!
Con tiểu tiện nhân này hôm nay gặp vận may, mới có thể tạo ra một loại hương thơm hiếm thấy.
“ Cô Amanda, chúng ta tới tiệm châu báu kia dạo một chút. Lát nữa còn hẹn sư phụ ản cơm..
Vân Nghiên Thư nói, kẻo Amanda quây người rời đi.
Cô ta không muốn dây dưa không rõ với con tiẻu tiện nhân vừa câm vừa điếc kia, xui xẻo!
Nhưng mà khi đỏ, phía sau vang lên một giọng nói nhẹ nhàng.
“ Cò Amanda, sao phải đợi tới cuộc thi lần sau chứ? Cuộc thi bậc thầy điều chế nước hoa lần này, em nghĩ có em tham gia có lẽ sẽ càng đặc sắc hơn.”
Vân Nghiên Thư như bị sét đánh ngang tai, đột ngột quay người lại, vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm Vân Thanh ờ vị trí ban đầu.
Giọng nói khi nãy..chính là
phát ra từ miệng cô!
Cô……cô biết nói? !