Anh tức giận mà đi qua phía cô, muốn hỏi xem rốt cuộc chuyện gì vừa xảy ra.
- Vũ Uyển Linh ngươi vừa rồi rốt cuộc là sao? Ngươi dám lừa gạt ta sao? Tại sao ngươi dám ẩn dấu tu vi? Tại sao dám gạt bản Vương hả?
Hắn tức giận nói lớn, cô theo phản xạ của thân thể này mà lùi về sau. Không hiểu nổi, rõ ràng thân thể này yêu hắn tại sao lại hoảng sợ tới như vậy? Chân không chịu di chuyển nữa thân thể bất giác ngã về sau, nó đang run lên trong sợ hãi. Khi cô ngã về sau, người một thân mang bạch y kia đã đỡ được cô. Anh ta không hiểu vì sao hiện tại cũng đang bảo vệ cô ấy.
- Nhiếp Chính Vương điện hạ hiện tại hai người không còn hôn ước và set theo phẩm vị thì nàng ấy cao hơn người một bậc. Ngài định làm bị thương nàng ấy thật sao? Theo những gì ta thấy ngài lên lùi lại một bước thì tốt hơn.
Giọng nói lạnh lẽo của anh vang lên cùng với khuôn mắt thanh thoát tựa thiên tiên này khiến cô nhớ tới một người. Hắn cũng là một trong các nam chính trong bộ truyện này. Tên là Bạch Mộc Ly, vị thần y lang bạt khắp nơi cứu giúp bách tích được người đời gọi với danh xưng Y Tiên.
Mái tóc nâu sẫm với đôi đồng tử ánh lên màu xanh nhạt, tựa như nhành trúc mỏng manh mà vững trãi. Đẹp quá, cô không nghĩ nhân vật mình tạo ra từ trí tưởng tượng lại có thể hoàn hảo được tới như vậy. Trong phút chốc dường như bị hút vào đôi mắt tuyệt đẹp đó may sao có người kéo cô quay lại, nếu không cũng không biết sẽ chìm đắm vào nó bao lâu nữa.
Thiệu Thiên dứt khoát kéo cô rời đi, trước khi đi còn không quên cảnh cáo và khiêu khích Châu Du Diễm.
- Linh nhi và ngươi hiện tại đã không còn hôn ước ràng buộc đó nữa rồi nên ngươi cũng phải biết điều một chút mà trách xa muội muội của ta ra. Ngươi vốn không xứng với muội muội của ta, Hỏa Diễm của ngươi bây giờ đã không còn là mạnh nhất nữa rồi, nó chỉ mãi xếp sau muội muội của ta thôi. Nếu muốn giúp đỡ thì kính cẩn một chút đi Nhiếp Chính Vương điện hạ.
Câu nói cuối cùng anh nhấn mạnh và nói với giọng chế nhạo làm Châu Du Diễm tức giận, nhưng hắn cũng là người biết chừng mực lên không ra tay đánh anh. Dù sao cũng là một Vương Gia quyền quý sao có thể cư xử lỗ mãng như vậy được. Hắn tức giận mà quay người rời đi.
- Ta sẽ tới thăm vương phủ của các ngươi, ta khuyên ngươi lên chuẩn bị cho tốt. Tuy dị hỏa của muội muội ngươi mạnh hơn ta nhưng tu vi vẫn thấp hơn ta hai đại cảnh giới nên tốt nhất đừng hống hách.
Sau khi hắn rời đi mọi người mới thấy nhẹ nhõm mà thở phào, khi Thiệu Thiên định kéo đi thì cô đã kịp cản anh lại, muốn hỏi rõ xem Bạch Mộc Ly rõ ràng không thích tại sao lại nói giúp cho cô trước mặt Châu Du Diễm.
Anh thấy cô chưa rời đi thì cũng bước tới chào hỏi, dường như bọn họ đã gặp nhau khi trước, tình tiết đó không có trong cốt truyện lên chính cô cũng không biết nó là gì.
- Tiểu thư người có nhớ tại hạ là ai không? Chúng ta đã từng gặp nhau qua một lần tại chùa Thiên Phúc trên núi vào đầu năm. Ta nghĩ chắc người vẫn còn nhớ tới nó.
Anh mỉm cười mà bắt chuyện nhưng mục đích của anh thực ra vẫn là Thần Mộc trên tay cô ấy, nếu có nó anh có thể cứu giúp được nhiều bách tính hơn. Bằng mọi giá anh đều muốn có được nó.
Cô ấy nghe xong liền suy nghĩ một chút nhưng không nghĩ ra được, ký ức của nguyên chủ rất mơ hồ, cô không thể thấy rõ nó rốt cuộc là gì.
- Ta không biết? Chúng ta đã gặp nhau rồi sao? Nhìn ngươi cũng không quen lắm, không có ấn tượng.
Thiệu Thiên lên tiếng nói thay phần của Uyển Linh, anh có ý muốn mời Bạch Mộc Ly xem qua cho muội muội của mình, vì danh xưng Y Tiên mọi người đặt cho anh không thể nào là dối trá lừa đảo được. Nay anh muốn thử vị Y Tiên này một chút.
- Bạch thần y muội muội của ta vào vài ngày trước đã bị Châu Du Diễm đánh trọng thương căn cơ và kinh mạch, có lẽ não bộ cũng ảnh hưởng đôi chút không biết ta có thể mời ngươi tới chữa trị cho muội ấy được không? Nếu được Vương phủ ắt có hậu đãi, ngươi sẽ không thiệt đâu, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng từ chối ý tốt của ta.
Đây rõ ràng là lời đe dọa nhưng Mộc Ly không quan tâm, anh cũng muốn xem thử rốt cuộc vì sao Thần Mộc lại phản đối với cô ấy kịch liệt tới như vậy. Nhìn trạng thái của nó khi nãy giống như hận không thể nuốt trọn thứ linh lực cường đại đó vậy. Thần Mộc vô cùng kén chọn lên một việc như vậy trong suốt vài nghìn năm qua chưa từng có chuyện như vậy xảy ra. Nếu có thì chỉ thần tiên mới khiến nó điên cuồng như vậy.
- Được, ngày mai tại hạ sẽ tới xem thử qua bệnh tình của tiểu thư, tới khi đó phiền người đừng để tiểu thư vận động chân khí vì khi trước gặp mặt tại hạ đã chuẩn đoán qua rồi, căn bệnh thường xuyên tái phát của tiểu thư ta sẽ chữa trị qua một lần.