Edit: Thanh Xuân.
"Không phải...... Lần này con vội tới rất thành khẩn nói xin lỗi Hướng Tình, con thề, chuyện này tuyệt đối sẽ không có lần tiếp theo." Trên mặt Hàn Tử Nghị mang theo nụ cười lấy lòng, trong nụ cười này có được mấy phần ánh mặt trời, hoàn toàn chính là phải giết Hàn Tử Nghị.
Dựa vào nụ cười này, cho tới bây giờ Hàn Tử Nghị tung hoành trên tình trường nhiều năm như vậy cũng không có một chút ngăn trở. Nếu không phải là nhà Hướng Tình mọi người đồng nhất, từ ba mẹ Hướng Tình đến người giúp việc nhà họ Hướng cũng đặc biệt khó dây dưa, anh còn cần phải bán nhan sắc như thế này sao?
Chẳng qua là mẹ Hướng Tình càng thêm khó chịu, lộ một nụ cười đẹp trai như vậy, chẳng lẽ là để ý nữ giúp việc nào ở nhà bà rồi hả?
Toàn thân tập thể nữ giúp việc nhà họ Hướng lui về phía sau một bước, hơn nữa, tất cả đều tay cầm dao giơ lên cao bày tỏ, nếu như Hàn Tử Nghị lộ ra nụ cười như vậy nữa, bọn họ nhất định sẽ không chút do dự giúp Hàn Tử Nghị luyện thành Quỳ Hoa Bảo Điển tiền truyện —— tự cung!
Hàn Tử Nghị đã vô lực đi đỡ ngạch rồi, nữ giúp việc người ta trẻ tuổi cảnh giác một cái coi như xong, nhưng bên cạnh người đó cân nặng xem ra vượt quá 200 cân, số tuổi xem ra vượt qua đại thẩm tám mươi tuổi, a, không, bà nội, xin cô, cô đừng tham gia náo nhiệt có được không?
Mẹ Hướng Tình thấy dáng vẻ Hàn Tử Nghị nhìn này đại thẩm mắt không chớp, cơ trí tổng kết lại mà nói, "Lời nói của đàn ông có thể tin tưởng, heo mẹ cũng có thể leo cây."
"Chính xác!" Ba Hướng Tình bày tỏ không chút dao động đứng ở bên cạnh vợ mình.
Hàn Tử Nghị tiếp tục rơi lệ, cái đó ba Hướng Tình à, tất cả mọi người đều là đàn ông, đàn ông tội gì làm khó nam đàn ông chứ? Chú nói có đúng không?
Ba Hướng Tình bày tỏ dù Hàn Tử Nghị sử dụng ánh mắt mỏi mắt chờ mong này của anh nhìn ông, ông tuyệt đối cũng không đồng tình với Hàn Tử Nghị.
Mẹ Hướng Tình cảm thấy lập trường kiên định này của lão đầu phát huy quá tốt rồi.
"Chú, dì, hai người cho con một c cơ hội đi, hai người có thể để Hướng Tình ra ngoài nói chuyện với con không?" Hàn Tử Nghị cố gắng làm cho mình giữ vững bình tĩnh, nói với ba mẹ Hướng Tình.
"Không được!" Mẹ Hướng Tình trực tiếp nói: "Hướng Tình nhà tôi cũng đã chia tay với cậu rồi, sao cậu còn dây dưa với Hướng Tình làm gì?"
Sắc mặc Hàn Tử Nghị khó coi mấy phần mới nói, "Đó là Hướng Tình đang giận con, trong lòng cô ấy còn tức giận, hai người để con gặp Hướng Tình một lát, con nghe nói gần đây cô ấy ăn không ngon nên cố ý mang theo chút đồ ăn vặt cô ấy thích."
Nói xong Hàn Tử Nghị cho cái nháy mắt, lập tức có vệ sĩ xách đồ ăn vặt từ trong một cái rương ra, toàn bộ bên trong đều là đồ ăn vặt Hướng Tình thích.
Mẹ Hướng Tình nhìn về phía quản gia mình nháy mắt, "Đi, nói một tiếng cho Hướng Tình, để xem Hướng Tình có muốn gặp Hàn Tử Nghị không."
"Vâng" Quản gia nhận mệnh, tiêu sái như một làn khói.
Mí mắt Hàn Tử Nghị đột nhiên nhảy lên, anh luôn có loại dự cảm xấu.
Không bao lâu, Hàn Tử Nghị nhận được tin nhắn của Hướng Tình —— Hàn Tử Nghị, Anh cút mau!
Lúc này quản gia cũng tới, "Tiểu thư nói, bảo Hàn Tử Nghị cút nhanh lên."
Hướng Tình lúc này mới tức giận, ngồi trong phòng mình vẻ mặt hung ác giống như là muốn ăn thịt người.
Cô thích ăn cái gì không thích ăn cái gì, viết trên mặt cô, trên weibo của cô toàn bộ đều viết rõ ràng. Hàn Tử Nghị là cố ý cho làm cô ấm ức? Cố ý mang đồ cô không thích tới đây, giờ sao? Hàn Tử Nghị lại cảm thấy hành động cô muốn chia tay là cố tình gây sự?
Lần này cô thật sự quyết tâm muốn chia tay Hàn Tử Nghị!
Mẹ Hướng Tình đưa đôi mắt nhỏ tán dương nhìn về phía quản gia nhà mình.
"Nghe thấy không, đừng quấn lấy Hướng Tình nhà ta, gần đây Hướng Tình nhà ta cũng có người theo đuổi, ta thấy tiểu tử kia không tồi, mi thanh mục tú, ta đang nghĩ tới hôn sự giữa hai đứa nó, nếu thuận lợi, ta có dự định mấy tháng nữa sễ để chúng nó đính hôn." Mẹ Hướng Tình rất khẳng định nói.
Người giúp việc nhà họ Hướng kinh hãi.
Ta đi, tốc độ này cũng quá nhanh đi...... Mấu chốt là tin tức quan trọng như vậy làm sao bọn họ có thể cùng được thông báo với người ngoài như Hàn Tử Nghị chứ? Đây quả thực quá vũ nhục chỉ số IQ!
Ba Hướng Tình cũng kinh hãi, càng không ngừng nháy mắt cho bà xã mình.
Bà xã à, da trâu này không dễ bóp như vậy đâu, đến lúc đó nói không ra tên, tiểu tử Hàn Tử Nghị này lại hả hê.
Quả nhiên, sắc mặt Hàn Tử Nghị đen mấy phần mới nói, "Ai?"
"Lạc Tử Hạo cậu biết không?" Mẹ Hướng Tình nói: "Ta thấy cậu ấy tuấn tú lịch sự, đặc biệt thích."
"Hướng Tình sẽ thích loại ẻo lả đó sao?" Hàn Tử Nghị vừa nghĩ tới bộ dạng tiểu thụ gầy yếu kia của Lạc Tử Hạo vừa nhìn đã không thích, huống chi, hiện tại trên đầu Lạc Tử Hạo còn đeo lên hai chữ to, tình địch!
Ba Hướng Tình cũng ở đây cùng bà xã mình tiến hành đấu tranh ánh mắt kịch liệt.
Không phải mấy ngày trước đứa nhỏ kia mới đến tìm bà thẳng thắn nói cậu ta là gay, sao hôm nay bà gả con gái tôi cho cậu ta, không thể tự bẫy con gái mình như vậy, tiếp tục như vậy nữa tôi sẽ không chơi với bà nữa.
Mẹ Hướng Tình liếc Ba Hướng Tình một cái, ta đây gọi là kế hoãn binh.
Ba Hướng Tình suy tư hai giây, quả quyết cảm thấy chuyện này không đúng, ngộ nhỡ Lạc Tử Hạo này thích con gái ông thì sao?
Ông cũng không thích cái loại ẻo lả đó.
Mẹ Hướng Tình tiếp tục nói rõ với ba Hướng Tình, ông cho là tôi thích loại ẻo lả đó, không sao, mức độ cong của cậu ta tương đối nghiêm trọng lão nương dùng hết các loại biện pháp cũng không bẻ được, Hướng Tình sẽ không có nguy hiểm. Hơn nữa, chỉ cần chúng ta chịu khó làm công tác tư tưởng cho Hướng Tình, đừng để Hướng Tình yêu cậu ta là được.
Từ đầu đến cuối ba Hướng Tình đều cảm thấy...... Chuyện như vậy quá không phúc hậu.
Chỉ là...... Tạm được, ông có thể tiếp nhận. Dù sao đến lúc đó khổ sở cũng là Lạc Tử Hạo, không liên quan đến Hướng Tình nhà ông.
Người giúp việc nhà họ Hướng kinh hãi lần nữa.
Bọn họ nói sao, gần đây tần số Lạc Tử Hạo tới nhà tăng lên, thì ra đều là vì tiểu thư.
Chỉ là...... Sao bọn họ nhìn không vừa mắt tên ẻo lả đó như vậy chứ, nhưng mà không thuận mắt cũng thuận mắt hơn cặn bã trước mặt này. Dầu gì người ta cũng là cả người sạch sẽ!
Hàn Tử Nghị thật lâu không đợi được đáp án của ba mẹ Hướng Tình, chỉ thấy ba mẹ Hướng Tình ở đó liếc mắt đưa tình, gương mặt hạnh phúc, Nhất thời uất ức trong ngực Hà Tử Nghị dâng cao, "Hướng Tình từng nói với con, cô ấy không thích nhất chính là Lạc Tử Hạo, bọn họ tuyệt đối không thể, nếu hai bác gả Hướng Tình cho cậu ta, đó nhất định chính là phá hủy cuộc sống của Hướng Tình."
"Không sao, Hướng Tình nhà tôi nói ẻo lả cũng tốt hơn cặn bã." Mẹ Hướng Tình triển khai toàn bộ khí thế nữ vương, "Hướng Tình nhà tôi hạnh phúc hay không hạnh phúc có liên quan gì tới bạn trai cũ là cậu chứ? Tôi cho cậu biết, cậu đã là quá khứ rồi, đừng đến nữa dây dưa với Hướng Tình nhà tôi nữa, Hướng Tình nhà tôi đã không thích cậu."
Nói xong mẹ Hướng Tình dựa vào người giúp việc nhà mình phất phất tay nói, "Cùng ta đi về, xế chiều hôm nay Tử Hạo nói cậu ấy muốn đến, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, chăm sóc tốt chú rể mới!"
Mọi người nhà họ Hướng không hiểu, chỉ là rối rít ngốc nghếch bày tỏ ủng hộ và kính yêu với lão gia và phu nhân nhà mình.
"Dạ!" Nói qua mọi người nhà họ Hướng đã trở về biệt thự.
Chỉ là cánh cửa sắt hoàn toàn ngăn Hàn Tử Nghị ở ngoài biệt thự.
Vẻ mặt Hàn Tử Nghị âm trầm nhìn cánh cửa sắt trước mặt mình, nhìn hồi lâu mới ngồi lên xe của mình.
Hàn Tử Nghị lấy di động nhắn một tin nhắn mới, gửi tin nhắn cho Hướng Tình.
Trước kia tin nhắn cũng bị Hàn Tử Nghị xóa bỏ.
Hôm nay chỉ còn lại mấy cái tin nhắn mới nhất.
Không thể lên giường với tôi chính là lý do anh lạc lối?
Vậy nếu sau này tôi bất tiện, cuối cùng mỗi tháng tôi có mấy ngày phải nghỉ lễ, ngộ nhỡ đó là toàn bộ thời gian mười tháng tôi mang thai, có phải anh còn phải tính thời giờ gì tìm phụ nữ khác?
Chúng ta chia tay thôi.
Hàn Tử Nghị, anh cút đi.
Hàn Tử Nghị hít sâu một hơi, tay hung hăng đập về phía tay lái. Chỉ một đập như vậy, vốn là tay lái cứng rắn, liền bị Hàn Tử kiên quyết trực tiếp đập xuống.
Mà trên tay Hàn Tử Nghị cũng sớm đầm đìa máu tươi.
Trên mặt Hàn Tử Nghị là mặt nụ cười trào phúng.
Mẹ kiếp, con mẹ nó sao lại khó chịu như vậy chứ?
Trước kia cũng bị phụ nữ bên ngoài bỏ rới, mẹ kiếp lần này sao lại khó chịu như thế?
Hàn Tử Nghị cầm điện thoại di động nhìn hồi lâu, vừa mới nghĩ gọi điện thoại cho Hướng Tình.
Chỉ là bên kia lại truyền đến âm thanh tắt máy.
Một phút trước Hướng Tình gởi nhắn tin cho anh, hiện tại Hướng Tình đã tắt máy?
Hàn Tử Nghị biết thói quen của Hướng Tình, điện thoại cô luôn luôn đều là trạng thái mở máy 24h. Cho nên, Hướng Tình phải..... Chặn anh rồi? Thật không có ý định tha thứ cho anh?
Hàn Tử Nghị nghĩ tới thái độ ba mẹ Hướng Tình cùng tin nhắn Hướng Tình, trong lòng một mảng hốt hoảng.
Anh nghĩ lần này có thể giống như lần trước dễ dàng được tha thứ như vậy, hơn nữa, lúc trước, bọn họ còn ở trong xe thân mật qua như vậy.
Vốn dĩ, mục đích hôm nay Hàn Tử Nghị tới nơi này trừ muốn nói xin lỗi với Hướng Tình, còn nghĩ đến có thể tiến thêm một bước với cô không. Sau hôm ấy, anh thật muốn cô, thật muốn nếm thử một chút tư vị của cô.
Nhưng......
Hàn Tử Nghị vô lực té trên ghế trước, thật khó chịu, thật sự.
Sao Hướng Tình lại không chịu tha thứ cho anh chứ? Anh thay đổi, còn không được sao?
Nếu Hướng Tình không thích, sau này anh không đi theo Đổng Lê Triệu uống rượu, sau này sẽ không bao giờ nhìn lâu cô gái khác nữa không được sao? Hướng Tình bảo anh làm cái gì thì anh làm cái đó không được sao?
Sao nhất định phải chia tay anh chứ? Không phải Hướng Tình thích anh sao? Hướng Tình không biết anh cũng thích cô sao? Làm sao lại chia tay chứ?
Trong lòng Hàn Tử Nghị trầm xuống, hơi khó chịu trở về nhà.
Trong nhà Hàn Tử Nghị, ba mẹ Hàn Tử Nghị đang bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.
"Ơ, hôm nay con trai bảo bối nhà ta s về nhà sớm vậy hả?" Gương mặt mẹ Hàn Tử Nghị cười quyến rũ, chẳng qua Hàn Tử Hàn Tử Nghị lại cảm thấy nụ cười của mẹ mình sao mà âm trầm thế.
Hôm nay Hàn Tử Nghị không có tâm tình gây gổ với mình mẹ, Hàn Tử Nghị nói thẳng, "Mẹ, hôm nay con đặc biệt mệt mỏi, lên lầu ngủ trước."
"Thế nào? Ở nhà họ Hướng chịu đựng, về nhà cũng không dám nhìn hai chúng ta?" Ba Hàn Tử Nghị làm ra vể để tờ báo kinh tế tài chính che trước mặt mình xuống, nhìn Hàn Tử Nghị hỏi.
Cũng biết ba mẹ mình chắc chắn biết chuyện này.
"Ba mẹ cũng đừng xen vào việc của người khác, con biết làm thế nào." Hàn Tử Nghị nói xong muốn đi lên lầu.
Chẳng qua là còn chưa lên đi, thì bị vệ sĩ bắt xuống lầu.
Mà vệ sĩ lại càng không thèm nhìn Hàn Tử Nghị phản kháng, cột Hàn Tử Nghị vào trên ghế.
"Ba, mẹ," Hàn Tử Nghị đặc biệt im lặng cười cười nói, "Hai người muốn làm gì? Trói con lại tới nhà họ Hướng chịu đòn nhận tội?"
"Chúng ta nghĩ ngược lại, chính là Hướng Tình không vui," Mẹ Hàn Tử Nghị nhìn con trai mình, nhìn thế nào cũng không vừa mắt.
Mẹ Hàn Tử Nghị trực tiếp đưa tay chỉ lên trán Hàn Tử Nghị nói: "Ta nói con trai à, đến tột cùng bên trong gốc rễ con có gì chứ? Hả? Ta nói con có thể gặp Hướng Tình đối xử tốt với con, tính tình được, tướng mạo được, gia thế tốt cô gái như thế không nhiều? Chỉ phần may mắn này của con, con đốt đèn lồng cũng tìm không thấy, sao con lại đốt sạch sẽ trong một ngày chứ?"
"Con nói ba con là ta cũng không phải loại người tính tình phong lưu như con, từ trung học đệ nhị ta đã coi chừng mẹ con, theo đuổi mẹ con, trong lúc đó ta cũng từ chối những nữ sinh khác ghé mắt qua, con nói, cái tính này của con là giống ai?" Ba Hàn Tử Nghị chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
"Con biết rõ sai rồi," Hàn Tử Nghị bất đắc dĩ, "Con cũng nói xin lỗi rồi, Hướng Tình không chịu tha thứ, con thì có biện pháp gì, con cũng không có các."
“Con định bỏ qua?" Mẹ Hàn Tử Nghị nhìn chằm chằm Hàn Tử Nghị, dường như chỉ cần Hàn Tử Nghị dám nói ra một lời buông tha, bây giờ bà sẽ băm Hàn Tử Nghị thành thịt vụn, làm hoành thánh ăn.
"Không có, không phải Mục Giai Âm lại nhập viện rồi sao, Hướng Tình nhất định sẽ đi thăm cô ấy, con định ngày mai gặp Hướng Tình, trực tiếp nói rõ ràng." Hàn Tử Nghị thiện ý giải thích. Chỉ là trong giọng nói luôn có mấy phần không còn hơi sức.
"Ngày mai con cứ định như vậy gặp Hướng Tình giải thích?" Ba Hàn Tử Nghị kéo mắt ra, "Con trai, con phải tỏ ra chút thái độ."
"Đúng vậy, Hàn Tử Nghị, ta nói con có thể không cần cả ngày đi theo Đổng Lê Triệu ăn chơi đàng điếm, có thể đi theo Quyền Thiệu Viêm người ta học hỏi một ít hay không? Mẹ cũng không mong đợi con thành công như người ta, dầu gì phương diện chung tình này phải học hỏi một ít chứ? Cho dù con đi học theo Đổng Lê Triệu, cũng học cách phân minh rõ ràng giống Đổng Lê Triệu chứ? Mẹ cũng nghe nói, lúc trước con không phân biệt phải trái lúc Hướng Tình bị vu oan hãm hại, Đổng Lê Triệu đó cũng là kiên định đứng về phía Hướng Tình."
"Con......" Hàn Tử Nghị không biết nên giải thích làm sao.
Anh không có một lần thật tâm muốn đi trách cứ Hướng Tình.
Nhưng lúc chuyện đó xảy ra, người khác chỉ cần hơi kích thích anh một cái, tâm tình của anh giống như sẽ mất khống chế, sẽ phát triển theo hướng mà anh không khống chế được. Anh...... Chuyện tình cảm anh không thông mình như Đổng Lê Triệu.
Hàn Tử Nghị bất đắc dĩ thừa nhận sự thật này.
"Mẹ không nói thêm gì nữa," Mẹ Hàn Tử Nghị nhìn Hàn Tử Nghị, hơi cười cười, "Mẹ đây, cũng đã nhận định Hướng Tình là con dâu, mẹ mặc kệ con sử dụng thủ đoạn gì, cho dù quỳ xin, con cũng phải theo đuổi Hướng Tình qua lại cho mẹ."
Ba Hàn Tử Nghị thấy Hàn Tử Nghị không có phản ứng, mới lạnh lùng quát, "Có nghe hay không?"
"Vâng" Hàn Tử Nghị kéo dài giọng lên tiếng. Trong giọng nói kia nghe không ra mấy phần thật lòng.
"Mẹ nghe nói Hướng Tình từng tỏ tình với Đổng Lê Triệu?" Mẹ Hàn Tử Nghị lại nói, "Mẹ nghe nói gần đây Lạc Tử Hạo đang theo đuổi Hướng Tình."
"Tỏ tình với Đổng Lê Triệu là giả, Lạc Tử Hạo là đồng tính, Hướng Tình tuyệt đối nhìn chướng mắt." Hàn Tử Nghị phản bác theo bản năng.
"A, lúc trước mẹ có nói chuyện phiếm cùng mẹ Hướng Tình, mẹ con bé nói với ta, bà ấy muốn Mục Giai Âm giới thiệu vài người đàn ông không tệ, Mục Giai Âm đồng ý ngay," Mẹ Hàn Tử Nghị nói: "Nghe nói Cư Sa Bạch và Phòng Vạn Ba đều trở về, hai người kia đủ nam tính, đủ thô bạo đi, là hướng chuyện thích loại hình đó, Mục Giai Âm lại quyết định muốn tác hợp. Nghe nói, ngày mai sẽ gặp ở bệnh viện."
Mục Giai Âm cả ngày cũng chỉ biết phá hư chuyện của anh.
Mặt mày Hàn Tử Nghị thoáng qua vài vệt tối tăm, Hướng Tình vẫn luôn có quan hệ tốt với Mục Giai Âm, ngộ nhỡ một khuyến khích của Mục Giai Âm, bây giờ Hướng Tình lại thất vọng về anh như vậy......
Hàn Tử Nghị lắc đầu một cái, muốn bỏ cái ý nghĩ này trong đầu mình.
"Con trai, ba nói một câu với con. Thành phố A chúng ta, Hướng Tình lại không thiếu người đeo đuổi. Gia thế tốt hơn chúng ta cũng không phải là không có," Ba Hàn Tử Nghị nói ý sâu xa, "Ba hiểu biết rõ tên tiểu tử này trước kia được nước cái gì, không phải con đang được nước Hướng Tình thích con sao? Con vẫn có sức lực phách lối trước mặt Hướng Tình, nhảy nhót trước mặt Hướng Tình, bây giờ bị quăng, không dễ chịu chứ?"
"Con hãy bỏ lòng tự ái ngây thơ đó xuống cho lão tử, thành tâm thành ý đi ói tiếng thật xin lỗi với Hướng Tình, nói một chút dự định sau này của con." Rốt cuộc ba Hàn Tử Nghị không nhịn được tuỳ cơ hành động.
Quan trọng là khiến thằng ngốc Hàn Tử Nghị này đi làm việc, ông thật đúng là lo lắng đứa con trai này sẽ phá hư chuyện."Con đừng cố chống đỡ cho ta, tình cảm sẽ từ từ tùy thời thay đổi, không phải Hướng Tình cũng nói chia tay với con sao? Hướng Tình chính là không thích con đấy? Cái người này sao cả ngày bày một bộ dáng vẻ thiếu gia, một bộ tôi chịu nói xin lỗi với anh, tôi sẽ hạ mình với tư thế xa hoa nhất cho anh nhận lấy."
Mẹ Hàn Tử Nghị cũng không nhịn được nói, "Mẹ nói với con, Hướng Tình không giống những bạn gái trước kia của con. Con cũng không nhìn một chút phụ nữ trước kia con lui tới là hạng gì, không mua túi không mua giày, thì chịu ở cạnh con sao? Cô gái kia coi trọng là tiền nhà chúng ta, không phải là con người con. Dĩ nhiên, bọn họ có đồng ý vì chút tiền này đi lấy lòng con, cũng có thể mặc sức dáng vẻ thiếu gia của con, họ cũng thờ ơ, căn bản họ cũng không quan tâm ngươi."
"Tự mình suy nghĩ đi." Ba mẹ Hàn Tử Nghị nói xong thì đi thẳng lên lầu.
Hàn Tử Nghị ngồi ở lầu dưới suy nghĩ hồi lâu, vẻ mặt càng ngày càng nặng nề.
"Tôi chưa cởi trói cho tiểu tử kia, làm thế nào?" Mẹ Hàn Tử Nghị từ trong khe cửa vừa nhìn lén con trai vừa nói.
"Có gì làm sao?" Ba Hàn Tử Nghị nói: "Để nó phiền lòng một chuyện, ngồi cả đêm thì thế nào? Không có đánh gãy chân nó cũng xem như cho nó mặt mũi."
"Nói cũng phải," Mẹ Hàn Tử Nghị trở về phòng, có chút khổ não nhìn ba Hàn Tử Nghị nói: "Ông nói chúng ta nói, nó nghe vào bao nhiêu?"
"Không biết," Ba Hàn Tử Nghị cũng có chút phiền, đi ngang qua vợ mình sau khi đồng ý đốt điếu thuốc, hút. "Tôi nghĩ là nó lui tới với Hướng Tình thì đã hiểu chuyện, ai biết nó còn có thể cõng Hướng Tình còn làm cô gái khác lớn bụng."
Chuyện như vậy nếu không phải Quyền Thiệu Viêm giúp xử lý một tay, sẽ không biết gây ra bao nhiêu sóng gió.
Ba Hàn Tử Nghị thật sâu cảm thấy, đời này Hàn Tử Nghị làm chuyện chính xác nhất, cũng chính là bám vào lên cây to Quyền Thiệu Viêm này.
"Ông nói Hướng Tình có thể tha thứ cho con trai chúng ta sao?" Nói chung Mẹ Hàn Tử Nghị vẫn có chút lo lắng, "Tôi cảm thấy quá mỏng manh."
Ba mẹ Hàn Tử Nghị không nói chuyện nữa.
Đây là xui xẻo của con trai!
Mẹ Hàn Tử Nghị cảm thấy bây giờ không được, bất cứ giá nào bà cũng vác tấm mặt mo này tự mình đi khuyên nhủ Hướng Tình. Chờ sau này kết hôn, cùng lắm thì bà phái người ngày ngày theo dõi Hàn Tử Nghị, chỉ cần Hàn Tử Nghị có nguy cơ trật đường ray, bà cũng phải kéo Hàn Tử Nghị về nhà.
Hàn Tử Nghị ngồi cả đêm ở phòng khách, sáng ngày hôm sau cũng hết hạn hình phạt.
Sau khi nghe nói anh cũng đã nghĩ thông, Hàn Tử Nghị mới đơn giản sửa sang lại một phen, vội vã chạy tới bệnh viện.