" Không..không phải, ta làm sao có thể..." Tiểu thư nhà công tước Snovia bị lời buộc tội của nàng mà làm cho có chút sợ hãi mà nói lắp không dám trả lời.
' Nàng là đệ nhất quý nữ trong giới quý tộc của đế quốc, là tiểu thư dịu dàng lương thiện nhất trong các tiểu thư, làm sao có thể mang tiếng độc ác ám hại người khác. Chỉ cần nàng giải thích, tất cả đều sẽ tin tưởng nàng hơn kẻ tù binh thấp kém vậy' .
Nàng ta nhưng dùng mọi lời lẽ tự trấn an bản thân , nhưng lại không biết rằng dù đám quý tộc kia đều là những kẻ hai mặt thích coi vui trên sự đau khổ của người khác, nhưng cũng không phải lũ ngốc không hiểu lý lẽ hay dễ bị lừa gạt. Bọn họ đều trở nên trầm lặng, thờ ơ trước ánh mắt cầu cứu của tiểu thư nhà công tước, một số kẻ thậm chí đã cất lời bàn tán trên sự giả tạo của nàng ta...
" Là cô ta bày trò rõ mồn một như vậy mà còn ngu ngốc kêu gào cái gì chứ..."
"Dù tiểu thư Rosalien xuất thân không cao quý, nhưng cô ấy cũng là người của đại công tước. Tiểu thư nhà công tước Snovia lại cố ý giở trò như vậy là muốn làm nhục thể diện của đại công tước, thể diện của hoàng gia sao. '
" Đúng là một kẻ ngông cuồng không biết suy nghĩ, không biết công tước Snovia dạy con gái kiểu gì, chuyện này mà truyền đến tai ngài đại công tước cùng nữ hoàng thì bọn họ đừng mong sống nổi.."
" Đây là bộ dạng đệ nhất quý nữ nên có sao! đúng là nỗi ô nhục của giới tiểu thư quý tộc của đế quốc thì có...."
" Thật xấu hổ cho nhà công tước Snovia.."
" Đúng là một kẻ nhân cách xấu xí..."
....
Những lời thì thầm bàn tán kia ngày một nặng nề, rõ ràng hơn trong tai của nàng ta, tiểu như nhà đại công tước ngờ vực trước nguyên nhân khiến mình thảm hại như bây giờ .
Danh tiếng, vẻ đẹp của nàng ta gây dựng biết bao nhiêu năm qua , tốn không ít công sức tiền bạc, sao chỉ có thể bị một lời nói của kẻ thấp kém như vậy hủy hoại trong chớp mắt như vậy được.
' Không ! Nàng ta không xấu xí, nàng ta mới chính là người xinh đẹp nhất, dù là bề ngoài hay bên trong tâm hồn, nàng ta phải luôn là người xinh đẹp nhất. Người phải chịu sự nhục nhã này đáng nhẽ ra phải là cô ta mới phải, cô ta mới là kẻ xấu xí ác độc ở đây, giống như chính kẻ đã đem cô ta đến bữa tiệc này mới phải .'
" Ả nữ tù binh thấp kém nhà , sao ngươi dám bịa đặt đổ tội cho một quý tộc như ta vậy hả, hôm nay ta nhất định phải để tất cả mọi người nhìn rõ bộ dạng xấu xí giả tạo của nhà người. Ngươi cũng chỉ nên xứng đáng đứng bên cạnh tên đại công tước gớm ghiếc kia thôi " Tiểu thư nhà công tước Snovia gào lên như một kẻ điên mất trí, đến suy nghĩ cũng trở về số không, không còn biết trời đất gì chỉ một lòng muốn báo thù, muốn xé rách bộ mặt của nàng.
Eirlys khẽ thở dài, nhưng không phải là lo lắng trước sự thù địch nặng nề từ con người óc héo kia.
Ồn ào lớn như vậy, đại công tước hẳn là sẽ biết chuyện nàng làm hôm nay, liệu hắn có chán ghét khi biết nàng không phải là một con người đơn thuần như một tiểu thiên thần thánh thiện mà mọi người vẫn nghĩ không nhỉ ?
Nàng từ trước đến nay luôn không để ý đến cách gọi của mọi người xung quanh lắm, nhưng cứ bị gọi là "tiểu thiên thần" hoài khiến nàng cũng cảm thấy có chút gò bó bất giác trở thành người có khuôn khổ này. Eirlys không thánh thiện, không phải người tốt, lại còn có bản tính vô cùng cố chấp, có thù tất báo, số người nàng cứu còn chẳng bằng số lẻ người nàng đã giết. Ngoài trừ vẻ bề ngoài này, nàng chẳng có một chỗ nào giống một thiên thân cả.
Nhưng Anselm lại rất thích gọi nàng là " tiểu thiên thần" , có lẽ ngài ấy thích thức sự một người trong sạch tốt bụng như một thiên thần thật sự...
" Bốp !"
"Cạch !"...
Mải đắm chìm trong lo lắng, trong thoáng chốc sự lơ là của nàng đã tạo cơ hội cho kẻ xấu dở trò. Tiểu thư nhà công tước Snovia bất ngờ vung một cái tát mạnh mẽ giáng xuống mặt nàng, mặt nạ cứ như vậy cũng trượt xuống trong sự bàng hoàng không của chỉ nàng ta mà tất cả mọi người xuất hiện ở bữa tiệc.
Mặt nạ trắng muốt nhẹ nhàng rơi xuống đất, chỉ một âm thanh nhỏ đó lại khiến bầu không khí náo nhiệt của bữa tiệc dừng lại hẳn. Mọi ảnh mắt đều đổ dồn về phía bọn họ, đám nữ nhân quý tộc bặt nạt nàng giật mình, sửng sốt lùi lại mấy bước, ánh mắt ngỡ ngàng tựa như không dám tin vào dung mạo của kẻ bị bọn giễu cợt trước mặt.
Eirlys lạnh lùng vuốt lại mất mấy sợ tóc vì cái tát kia mà rũ xuống trước mặt, môi mỏng trong thoáng chốc khẽ nhếch lên một cách âm u lạnh lẽo. Chẳng phải nói nàng xấu xí sao, Eirlys cũng chẳng ngần ngại để bọn họ chiêm ngưỡng được sự "xấu xí" này của nàng.
Nàng một lần nữa ngẩng cao đầu đầy tự tin trước bọn họ, dung mạo tuyệt sắc nhưng tạo ra hào quang chiếu dọi cả cung điện xa hoa lộng lẫy này.
Diễm lệ hơn bất kì loài hoa nào trên thế gian, cao quý hơn tất cả nhưng kể được cho là cao quý ở trong bữa tiệc này, nàng chính là độc nhất vô nhị trần đời khó ai bì được. Thật sự là thiên thần hạ phàm, chứ một con người phàm tục bình thường sao có thể được tạo hóa ưu ái đến vậy.
William trở lại mọi thứ đều đã không còn gì để cứu vãn nữa rồi, cậu không nên lơ là như vậy, tiểu thiên thần lô diện như vậy đại công tước hẳn sẽ không đơn giản là treo cổ cậu lên cây tắm sương đêm một hôm quá. William có chút bực mình về hành độ ngu xuẩn của đám tiểu thư quý tộc mà cậu lại phải gánh vách tội lỗi không làm tròn chức trách.
Cậu tức giận vứt đĩa bánh ngọt trên tay qua một bên, đem áo khoác trắng trên người mình cởi xuống, cố lách qua đám người đứng chết đứng trước vẻ đẹp của Eirlys. Vừa kịp đến nơi, còn chưa kịp phát huy sự ga lăng của bản thân, đem áo khoác che chắn cho mỹ nhân liền bị hẫng tay trên mất rồi. Hơn thế nữa, kẻ hẫng tay trên việc tốt của cậu còn dám trừng mắt dung dữ đe dọa người...
' Ok ! là lỗi của tôi, cậu không cần dùng ánh mắt giết người như vậy có được không, tôi tự về chịu phát, từ về cheo cây, không cần tiễn. '
William vậy mà lại tự giác thối lui, có thể khiến vị thủ tướng tài giỏi nhất của đế quốc vậy là lại có thể chịu thua khâm phục khẩu phục đến như vậy cũng chỉ có một người...
Anselm ngay tức khắc đã kịp xuất hiên bên cạnh nàng, đem áo choàng của mình phủ kín lên người Eirlys, che đây đi toàn bộ vẻ đẹp mê hoặc kia. Đại công tước đem nàng ôm vào lòng, cẩn thân nâng khuôn mặt nhỏ kia lên cẩn thận quan sát. Không có vết hằn hay đỏ ửng như dự đoán, có lẽ nàng đã thực sự tránh được cái tát đó...
Ban nãy nếu không bị đại pháp sư bất ngờ xuất hiện ngăn cản hắn, đại công tước hắn là đã đến kịp không để ả nữ nhân xấu xí kia tìm cơ hội làm khó tiểu thiên thần của hắn.
Nhưng Anselm cũng không hề hối hận khi không kịp đến bảo vệ nàng kịp lúc, bởi vì nến hắn đến kịp, cũng sẽ không thể thấy được bộ mặt lạ lẫm kia xuất hiện.