- Đại công tước, ngài vì em dừng lại có được không ?
- Con súc sinh đó dám tổn hại đến nàng, Eirlys nó phải chịu sự trừng phạt thích đáng. - Anselm gằn giọng nói , dù nàng cố ý cản hắn lại điều này chỉ làm cho sự tức giận của đại công tước càng tăng thêm thôi. Bởi vì nó mà nàng chống đối lại hắn , nó còn dám đe dọa đến tính mạng của nàng , điều này khiến Anselm càng khẳng định một cách chắc chắn, nó không nên tồn tại thêm một giây một khắc nào trên đời này nữa.
Eirlys vốn tưởng đại công tước tức giận bởi vì nàng ra lệnh cho Rodgo rời đi, nàng không hề nghĩ đến lý do thực sự là chỉ vì hắn hiểu lầm Rodgo cố ý bắt cóc nàng. An nguy của nàng trong lòng Anselm quan trọng đến vậy sao ? chỉ vì nó mà có thể giết cả thánh vật của đế quốc!
Trong lòng Eirlys liền trực trào một cỗ ấm áp đến khó tả, trái tim tưởng như sắt đá đã sớm chai lì bởi kí ức không tốt đẹp của kiếp trước một lần nữa rung động . Không giống như thứ tình cảm lúc khi còn ở bên ba mẹ, ngược lại là một loại cảm xúc đầy mới lại đối với nàng. Nhưng Eirlys chắc chắn một điều rằng nàng đang vui vì sự xuất hiện của nó.
- Đại công tước, Rodgo làm theo lệnh của em, nó không hề tổn hại đến em.- Hiểu được vấn đề, nàng nhanh chóng giải thích với hắn.
- Eirlys, nàng không được nói dối .
- Em chưa từng nói dối ngài, đại công tước.
- ...
Anselm tuy không thề có ý định thu lại thánh kiếm nhưng cũng đã chịu bình tĩnh lại nghe lời nàng, đôi lồng mày khẽ nhíu chặt dường như vẫn chưa thể tin được lời nàng nói. Đến nước này Eirlys buộc phải làm lại một lần nữa, nàng quay lưng về phía đại công tước, ánh mắt nhìn thẳng vào cặp mắt hung dữ đầy tức giận của Rodgo ra lệnh.
- Rodgo ! cúi xuống.
Trước sự chứng kiến của Anselm, William và Alex con vật không lồ đáng sợ này lần đầu tiên ngoan ngoãn đến như vậy. Nó hoàn toàn làm theo lời nàng nói, thu lại sự giận dữ của bản thân cúi đầu trước nàng, dáng vẻ vô cùng ngoan ngoãn , nào còn sự nguy hiểm chết người cùng bản tính hung bạo như ban nãy.
Eirlys quay lại nhìn đại công tước, ánh mắt trong veo vẫn đầy vẻ hồn nhiên như việc nàng vừa làm chỉ như ra lệnh cho một con chó, con mèo nhỏ không bằng. Cánh tay cầm chặt thánh kiếm của Anselm khẽ thả lỏng, ánh mắt đầy phức tạp nhìn nàng. Eirlys bước tới đan bàn tay nhỏ của mình vào bàn tay hắn, dùng sự chân thành của mình đối diện với hắn , nàng đối với đại công tước rất ít khi chủ động, trừ khi muốn hắn tin tưởng điều gì đó.
Nàng điều khiển được Rodgo, chẳng lẽ ban nãy Rodgo có hành động như vậy cũng là do Eirlys hạ lệnh sao.
- Eirlys đừng nói với ta là ban nãy nàng cưỡi Rodgo đấy nhé. - William vẻ mặt đầy nghi hoặc bước đến hỏi nàng, Eirlys vô cùng tự nhiên mà gật đầu với cậu, còn vô cùng hồn nhiên hỏi lại :
- Chẳng nhẽ Rodgo chưa từng cho mọi người cưỡi lên bao giờ sao ?
-...
Cả ba người bọn họ đều câm nín, sửng sốt không nói lên lời, thật không ngờ loại chuyện vô lý này có thể xảy ra, bọn họ tốn hét một năm trời công sức cùng của cải mà cũng chỉ ra lệnh được cho Rodgo di chuyển mà thôi, chứ đừng nói đến chạm vào con vật hung dữ khó nhằn đó. Nàng thì hay rồi, không tốn lấy một tiếng liền không chỉ hạ lệnh được cho nó, mà còn có thể cưỡi lên lưng rồng rồi. Đừng nói là Rodgo cũng đầu hàng chỉ vì sắc đẹp của nàng thôi nhé ?
- Tiểu thư người có thể cho thần biết người làm thế bằng cánh nào được không? - Alex lên tiếng, đây là một bước ngoặt lớn của việc thuần hóa loài rồng không cần dùng đến thánh kiếm trong lịch sử của đế quốc. Với bản tính luôn đề phòng của mình , cậu buộc phải tìm hiểu rõ mọi bí mật trong đó.
Eirlys có chút khó mở lời, muốn giải thích những không biết giải thích như thế nào . Đây là công nghệ kiến thức của hiện đại , với kiến thức bây giờ của bọn họ sợ là không lý giải nổi lời nàng nói, mà Eirlys cũng sẽ bị biến thành kẻ quái dị như trước kia không biết chừng . Tới lúc đó nàng sợ ngay cả đại công tước cũng không còn chấp nhận nổi nàng nữa, Eirlys có quá nhiều bí mật không thể tiết lộ nhưng Anselm lại không thích một con người luôn lừa dối hắn. Nàng buộc chỉ có thể tìm cách khác che dấu đi bản thân mà thôi.
- Truyền tải suy nghĩ, ta nghĩ Rodgo thực sự hiểu được ta nghĩ gì .
- Tuy thần biết loài rồng rất thông minh, nhưng nếu như lời người vừa nói, Rodgo tại sao lại không thể hiểu được ý nghĩ người khác.- Alex đối với lời của nàng vẫn còn vô cùng nghi hoặc.
- Không chỉ Rodgo đâu, ngay cả hai chú ngựa kia ta cũng có thể làm vậy , Alex ngài nhìn xem.
Eirlys chỉ vừa vẫy tay tới, hai chú ngựa đằng xa kia thật sự như thể hiểu được lập tức chạy về phía nàng ngoan ngoãn dụi đầu, nàng biến kĩ thuật của mình thành một loại tài năng bẩm sinh. Để bọn họ có thể thấy, ngay cả nàng cũng không lý giải được mà có thể giải thích với họ.
- Thật kì diệu ,nàng đang thừa hưởng một khả năng rất kì diệu đấy Eirlys. - William đầy vẻ sững sờ mà bật thốt.
- Nàng có thể hiểu được suy nghĩ của bất kỳ loài động vất nào sao. - Đại công tước nghiêm túc hỏi nàng.
- Không phải toàn bộ , chỉ là một số. - Eirlys lắc đầu nói với hắn, nhưng con vật có tinh thần cùng mức độ trung thành quá cao nàng không thể đả động tới, giống như con hắc mã của đại công tước. Nàng không thể xâm nhập nổi nên mới chỉ có thể ra lệnh cho hai con ngựa của William và Alex mà thôi. Hình như chúng chỉ là ngựa chuẩn bị trong quân đội ,hầu như ai cũng có thể cưỡi được, nhưng hắc mã của đại công thì khác nó chỉ phục tùng riêng hắn mà thôi.
Sở dĩ nàng có thể xâm nhập được tinh thần của Rodgo chẳng qua ngoài cả bộ dạng to xác ra thì bộ não của nó đích thực không khác nào một đứa trẻ hai tuổi, khu vực bảo vệ tinh thần của nó rất mỏng manh. Đó cũng là lý do vì sao nó có thể chịu nghe lời đại công tước dù bị đe dọa suốt ngày, bởi vì đến bản thân nó cũng chưa rõ được khả năng vô hạn của mình lên sinh ra bản tính sợ hãi trước con người mà thôi. Nhưng dù gì nó vẫn là động vật hoang rã vậy cho nên mới phản kháng mãnh liệt liều chết như ban nãy vì tưởng đại công tước muốn làm hại đến nàng, người đã thực sự được Rodgo công nhận.
- Đại công tước không ngờ ngài lại vớ bừa được một bảo bối rồi đó, vẫn đề thuần phục cái con rồng cứng đầu này được giải quyết nhanh gọn trong chớp mắt. Ta thật sự muốn bẩm báo luôn cho bệ hạ biết tin về tiểu thiên thần bé nhỏ của chúng ta rồi đấy. - William rất kích động muốn trở về dinh thự viết thư ngay lập tức, vốn đến đây để dò xét nàng , nhưng qua ngày hôm nay cậu chắc chắc có thể khẳng định. Nữ nhân này ở bên đại công tước chỉ có lợi không có hại, nhất định phải giữ lại bảo bối nhỏ xinh đẹp này.
Anselm không quan tâm lắm đến phản ứng của William trước sau vẫn chỉ nhìn nàng chắm chằm như một, không để tâm đến bất kì điều gì nữa. Có lẽ thật sự như lời cậu ta nói , có được nàng là một loại may mắn đối với hắn...
- Đại công tước .- Nhìn bộ dạng bất động trầm ngâm mãi kia của hắn Eirlys rụt rè cất tiếng gọi.
- Nàng không bị thương ở đâu chứ ?
- Em không sao cả thưa ngài.
-....
Nàng trả lời hắn nhưng đại công tước lại tiếp tục im lặng như vẫn còn đang suy nghĩ gì đó, hôm nay nàng có hành động không chút an phận, liệu có phải ngài ấy đang nghĩ đến hình phạt gì không. Nàng thật sự không muốn lại trở về với quãng thời gian chỉ có thể bị nhốt trong dinh thự cả ngày cho lắm.
- Chuyện lần này em thật sự biết lỗi rồi, ngài sẽ lại không muốn phạt em chứ, đại công tước. - Eirlys nhận lỗi trước hắn để được hưởng sự khoan hồng. Thật không ngờ lại khiến đại công tước có chút giật mình bất ngờ. Hình phạt ! nàng nghĩ hắn vẫn còn đang tức giận sao ?
Cô nhóc này dường như có vẻ luôn rất sợ hãi bị hắn phạt nhỉ ! Hắn vốn chỉ là đang suy nghĩ cách thức khiến nàng thoát khỏi thân phận cũ ở Rosaline và đưa nàng nhập tịch dễ dàng hơn vào một gia đình quý tộc nào đó ở Creseent. Có như vậy mới hợp với thận phận sắp tới của nàng khi ở bên cạnh hắn mà không dính phải bất kì sự phản đối nào.
Nhưng sự thật thì hôm nay nàng rất không ngoan, cho nên hình phạt thì vẫn thật sự phạt suy nghĩ đến.
Đại công tước đem người bế bổng lên trên ngựa, sau đó bản thân cũng nhảy lên, đem áo choàng lớn trên người mình bọc kín nàng thật cẩn thân rồi mới trả lời.
- Sẽ phạt , nhưng trước hết phải về dinh thự trước đã....