Edit: Sakura Trang
“Cũng bảy ngày rồi A Diễn, mỗi ngày buổi tối lại kéo ta uống đến đêm khuya, biết hoàng đế đệ không thiếu rượu ngon, nhưng cũng phải chú ý thân thể a” Tiêu Kỷ kháng nghị trong bụng: Ngày ngày kéo hắn tới, tiểu mỹ nhân đệ không cần đệ nhưng còn có kiều thê muốn dỗ đâu, đệ nhìn đệ làm là chuyện người nên làm sao?
“Lần sau đừng tới” dứt lời đoạt lấy chai rượu trong tay Tiêu Kỷ tiếp tục uống.
“Này ta tốt bụng cùng đệ đệ liền thái độ này đúng không, thôi ai kêu ta lớn hơn đệ đây, nói một chút tình huống cụ thể đi ta phân tích giúp đệ một chút”
“Không liên quan đến huynh”
“Cãi nhau?”
“Không…”
“Đó chính là đệ bắt nạt tiểu Sí Sí có phải hay không?”
“…”
Mặt Tiêu Kỷ đen lại, cùng Tiêu Diễn uống rượu trò chuyện bảy ngày cộng lại không nhiều bằng một ngày hôm nay, Tứ đệ này của hắn cũng không biết Mộ Sí thích hắn điểm nào, lạnh đến giống như cục đá, lại không hiểu được chăm sóc người còn không biết lãng mạn, trừ chút chuyện trong quá khứ thì có gì hữu dụng đâu, tiểu Sí Sí a tiểu Sí Sí ngươi cái gì cũng tốt chỉ có ánh mắt nhìn người là không tốt thôi… Nếu như Mộ Sí biết ý tưởng thời khắc này của Tiêu Kỷ, nhất định sẽ không khỏi hoài nghi sao hai lần gặp mặt đều là cùng một người sao, hắn có phải có một đệ đệ sinh đôi hay không.
Nửa tháng trôi qua, hai người vẫn không nói chuyện, không có gặp mặt. Mộ Sí không tốt lắm, bụng mắt thường có thể thấy được lớn lên thân thể thì ngày càng gầy yếu, không có Tiêu Diễn bầu bạn khó chịu trên người thật giống như bị phóng đại vậy, buổi tối tiểu tử phá lệ hiếu động, bất luận Mộ Sí trấn an như thế nào cũng không chịu an tĩnh lại, thật vất vả ngủ đau đớn trên chân lại đánh thức y, y không muốn người khác gần người cho nên chỉ có thể tự mình yên lặng cắn răng vượt qua, cuối cùng đổi lấy cả người mồ hôi lạnh và nhớ nhung không cầm được.
Bầu không khí trên triều đình lạnh đến đáng sợ…
“Có chuyện khải tấu, vô sự bãi triều”
“Thần có tấu, hiện nay bệ hạ đang lúc tráng niên, nên quảng nạp hiền phi, mở rộng hậu cung, kéo dài tử tự, là may mắn thiên hạ, phúc phận của xã tắc a”
“Nga ~ nghe tiểu nữ trong phủ Ngự sử đang ở tuổi tác hôn phối” Tròng mắt Tiêu Diễn híp lại, ánh mắt nguy hiểm lại đáng sợ.
Nghe Tiêu Diễn thẳng thừng chỉ ra mục đích của hắn như vậy, việc đã đến nước này hắn cũng chỉ có thể biết thời biết thế nói: “Bẩm bệ hạ, tiểu nữ mới trưởng thành, cầm kỳ thư họa đều có thành tựu, càng là từ nhỏ đi theo nương nàng tập《 Nữ đức 》,《 Phu cương 》, nếu có thể vào cung hầu hạ bệ hạ đó là tiểu nữ có phúc”
“Đô Ngự sử thật là nuôi một nữ nhi tốt, nhưng dõi mắt nhìn quân hậu trong hậu cung, tin tưởng người thiên hạ đều biết trẫm có khuynh hướng thích nam phong, ái khanh suy nghĩ thay trẫm như vậy, lo nghĩ thay thiên hạ, không bằng tự thân vào cung, kéo, dài, tự, tự…”
Bốn chữ kéo dài tử tự Tiêu Diễn nói thật chậm, Khổng Dư của hắn hiện nay thân thể nặng nề chịu đựng khó chịu mang thai cho hắn, mà đám người này vì tư lợi cậy thế hoàng quý dùng khuôn mặt kinh tởm nói gì mà mở rộng hậu cung kéo dài tử tự, thật là làm người ta buồn nôn. Hậu cung của hắn chỉ dùng Mộ Khổng Dư đểmở rộng, con của hắn cũng ở trong bụng người yêu, không cần người khác.
“Thần sợ hãi”
“Thần sợ hãi”
Một đám người quỳ xuống.
Tiêu Diễn hừ lạnh một tiếng phất ống tay áo rời đi, Thường công công gân giọng hô “Bãi triều!” Theo sát sau lưng Tiêu Diễn rời đi.
Lúc này ở bên trong Trường Thanh điện…
“Quân hậu, hôm nay Hoàng thượng ở trong triều đình công khai nói mình có khuynh hướng thích nam phong”
“Kia không phải có khuynh hướng thích nam phong a, chính là có khuynh hướng thích quân hậu chúng ta mà thôi”
“Còn nói bọn họ đừng lại nhét nữ nhi vào có bản lĩnh thì tự mình đi vào, ha ha ha buồn cười chết mất”
Các cung nữ kích động kể hành động vĩ đại bảo vệ thê của Tiêu Diễn trên triều.
Mộ Sí ôn nhu vuốt bụng nhô cao trước người, mang mỉm cười lẳng lặng nhìn các nàng ngươi một lời ta một lời nói không ngừng.
Tiêu Tử Chước, đây là ngươi đáp lại sao?
Nếu như vậy, ta muốn cùng quân hiểu nhau, mệnh vô tuyệt suy, đồng huyệt song, cộng thương hải, vĩnh viễn đến cuối đời.