Nguyễn Tiêu nhìn tượng Đầu Trâu Mặt Ngựa trong ấn phụ, rõ ràng phát giác điểm ánh sáng vàng phía trên trở nên nhiều hơn, thô sơ giản lược tính ra, mỗi một pho tượng ước chừng có thể có gần hai trăm điểm sáng —— tương đương lần trước tiêu diệt một ổ ác quỷ của quỷ tướng quân.
Đây là bình thường, tà thuật sĩ làm chuyện giết người sát hại tính mệnh, rút hồn luyện phách ác độc vân vân, cũng không thể ít hơn so với quỷ tướng quân hại người, cắn nuốt quỷ hồn. Đầu Trâu Mặt Ngựa ở hai việc đều có công lao nhất định, cứ việc kém xa so với Thành Hoàng đoạt được, lại cũng sẽ không bị cắt xén.
Nguyễn Tiêu càng không rõ.
Đầu Trâu Mặt Ngựa, Nhật Dạ Du Thần, đông đảo nữ quỷ đều cung cung kính kính đứng ở bên cạnh, không dám quấy rầy.
Một lát sau, Nguyễn Tiêu vẫn là nói ra chuyện này.
"Mọi người thấy thế nào?"
Nhóm quỷ thần hai mặt nhìn nhau, cũng đều bắt đầu tự hỏi.
La Tường Vũ là mới tới, còn chưa chính thức tham dự làm việc, cũng chưa được đến công đức, nhưng y là người đứng xem, tự hỏi lên cũng càng thông thuận hơn một chút. Trong lòng y có một phỏng đoán, liền hỏi trước: "Thành Hoàng gia, vài lần trước ngài thẩm phán khi đều có công đức, nhưng là nghe cách nói của Thành Hoàng gia, những kẻ bị phán xử xuống địa ngục kỳ thật còn bị phong ấn trong Ấn Thành Hoàng của ngài? Liệu có khi nào là vì Thành Hoàng gia vẫn luôn không thật sự đánh bọn chúng vào địa ngục, phán quyết chưa thi hành, cho nên……"
Nguyễn Tiêu ngẩn ra.
Đàm Tố, Lý Tam Nương vân vân cũng đều ngẩn người.
Nguyễn Tiêu bừng tỉnh, gật gật đầu nói: "Tường Vũ suy đoán có đạo lý. Âm phủ không mở, chức quan của ta nhỏ bé đi không được, lúc ban đầu đối với những kẻ tội ác tày trời chỉ là cướp đoạt dương thọ xử phạt, sau đó phán quyết là địa ngục mở ra lại xuống địa ngục, mà hiện tại là trực tiếp phán xử xuống địa ngục…… Sau khi phán xử thiên địa cho ta tiền lương, nhưng ta vụ án trước đó còn chưa hoàn thành, lại không ngừng phán xử quỷ mới, thiên địa liền không muốn phát tiền lương cho ta trước."
Như vậy, nói ra thật đúng là đơn giản sáng tỏ.
Mọi người cũng đều suy nghĩ cẩn thận.
Nguyễn Tiêu thở dài nói: "Còn tưởng rằng liền mau tích cóp đến một vạn công đức, kết quả vẫn là không được. Cũng đúng, muốn máu thịt sống lại nào có dễ dàng như vậy? Có phần khúc chiết mới là bình thường. Gặp được ác nhân ác quỷ nên xuống địa ngục, nếu ta không phán quyết xuống địa ngục, trực tiếp đánh tan hoặc là trước đoạt dương thọ, được đến công đức chắc chắn rất ít, hơn nữa một hơi tức giận trong lòng ta cũng không phun ra được, cũng không thoải mái. Nhưng nếu là phán quyết đi, còn không biết địa ngục có ở đây không nữa, ta lại không chiếm được công đức. Thật là thế sự gian nan mà."
Lời nói thì nói vậy, Nguyễn Tiêu cũng là một người thiếu niên, công đức tích lũy sáu bảy ngàn rồi, mắt thấy sống lại không phải mơ nữa, cũng không có nóng nảy như lúc ban đầu —— đối với chuyện có thể tự tay thẩm phán ác nhân này, cậu khó tránh khỏi có chút nóng bỏng trong lòng.
Cho nên, thời điểm nên phán vẫn là muốn phán.
Thở ra một hơi, Nguyễn Tiêu nói với Lý Tam Nương: "Tam Nương, từ lần đầu chiêu quỷ liền chiêu đến ngươi, từ đầu tới đuôi chuyện ta gặp được ngươi cũng đều gặp được. Lát nữa ngươi và chị Đàm thương lượng xem, nhớ kỹ những kẻ nên xuống địa ngục mà lúc ấy ta không phán xuống địa ngục."
Lý Tam Nương khó hiểu: "Ý của Thành Hoàng gia là?"
Nguyễn Tiêu nói: "Như là những kẻ lừa bán, bắt nạt trẻ em, làm hết chuyện sai nhưng chỉ là tạm thời trấn áp…… đều nhớ kỹ. Gần đây có vài vụ cũng nhớ kỹ, đừng quên." Trong giọng nói cậu mang theo vài phần túc sát, "Ác nhân ở dương gian có phán quyết, nhưng là dương gian là chuyện dương gian, âm phủ chết rồi, làm loại chuyện ác này xong vô tù hoặc là thống khoái mà đã chết, chẳng lẽ là có thể lau sạch tội nghiệt? Không tồn tại! Chúng ta thành quỷ thần cũng có phán quyết, dương gian xong rồi thì tới chúng ta. Trước kia ta luôn không biết tình hình ở âm phủ thế nào, nhưng hiện tại xem ra, nếu thiên địa thủ sẵn tiền lương của ta không phát, vậy chắc chắn là không phải không thể hoàn thành chuyện này."
Nhóm quỷ thần suy nghĩ một chút, cũng đều cảm thấy có đạo lý.
Lý Tam Nương đáp ứng: "Thành Hoàng gia yên tâm, ta và chị Đàm nhất định sẽ nhớ kỹ mọi việc."
Nguyễn Tiêu gật gật đầu, lại có chút bất đắc dĩ: "Kỳ thật này đó chỉ cần ta phán quyết, chỉ cần Phán Quan ở, vậy đều có thể trực tiếp xuất hiện trên Sổ Sinh Tử, đám người đã chết tra một cái tự nhiên rõ ràng hết, căn bản không cần phải nhớ. Nhưng Phán Quan là trợ thủ đắc lực của ta, thật đúng là không thể tùy tiện chọn người, một chốc cũng không thể xác định người được chọn."
Lúc thủ hạ không được mấy con quỷ, nếu không phải công đức không đủ, Nguyễn Tiêu đại khái trước tiên sẽ phong cho Lý Tam Nương hoặc là Đàm Tố, chỉ là hiện tại làm Thành Hoàng thời gian dài rồi, cậu liền phát hiện Phán Quan càng phải cẩn thận lựa chọn quỷ tài*, không phải tùy tiện quỷ nào cũng làm được —— Nếu làm không tốt, cậu còn phải gọt bỏ chức vị của đối phương, lãng phí công đức không nói, còn dễ dàng hỏng việc.
(*thay vì người thì kêu nhân tài, quỷ thì kêu quỷ tài)
La Tường Vũ nói: "Thành Hoàng gia đừng lo lắng, hiện tại hai chị tạm thời nhớ kỹ trước, sau này gặp được người hoặc quỷ thích hợp thì lại sắc phong cũng không muộn. Thà thiếu nhưng không ẩu, hiện tại chúng ta đều dốc lòng nhiều hơn là được."
Nguyễn Tiêu nói: "Là đạo lý này."
Đàm Tố cùng Lý Tam Nương cũng đều tỏ vẻ, các cô sẽ không rơi rớt bất luận một ác nhân ác quỷ nào nên xuống địa ngục.
Kỳ thật trước mắt mà nói cũng không khó, dù sao vụ án còn không tính quá nhiều, mà sau này nhân thủ đủ nhiều thì người hỗ trợ cũng nhiều, cũng không cần quá lo lắng.
·
【 Trên đời có trăm loại người, cặn bã đều khác nhau, hôm nay chủ nhà kể câu chuyện là về hai người đàn ông đều đồng dạng kỳ lạ……
Trước nói về anh A, hắn từ nhỏ tiến tới, người lại thông minh. Có dã tâm nên rất nhiều chuyện đều dựa theo hắn tưởng tượng mà phát triển, nhân sinh cũng theo hắn không ngừng tiến thủ mà thật viên mãn, chẳng hạn như chức vị xuất sắc, như người vợ ưu tú xinh đẹp, như gia đình hòa thuận… nhưng là đại khái trước kia hắn quá thuận lợi, cho nên lúc hắn muốn càng tiến thêm một bước lại bị bệnh nan y, cứ như vậy mà chết. Sau đó hắn liền phát hiện, hóa chết cũng không đại biểu chung kết, vẫn có thể tiến tới, có thể tìm được đường ra cho dã tâm của hắn, chỉ là yêu cầu trả một cái giá nho nhỏ mà thôi……
Lại nói anh B, trời sinh chính là vầng sáng đầy người, cái gì cũng có, yêu vợ thương con, trong nhà có cơm ngoài đường có phở, tiểu tam vô số, chết không ly hôn. Nhưng hắn là tưởng như vậy, tiểu tam không nghĩ như vậy nha, muốn hại chết vợ con hắn, làm con của mình lên ngôi, đương nhiên là không thành công…… Hắn cũng là liều chết ngăn cản ác quỷ kia……】
Nguyễn Tiêu đem chuyện hai tra nam họ La đặt cùng nhau, sửa lại một số chi tiết, phàm là liên quan đến tin tức chân thật sẽ kể mơ hồ, đăng lên topic cậu thường xuyên kể chuyện.
Đừng nhìn cậu hiện tại bận rộn, nhưng vì muốn có thêm càng nhiều tín đồ, cậu vẫn sẽ thường thường kể mấy câu chuyện. Đương nhiên, những câu chuyện đó phần lớn đều là từ 'lải nhải' moi ra tới, kết hợp bối cảnh hiện đại kể ra, nhưng có đôi khi chuyện vừa lúc cậu gặp được, cũng sẽ bị cậu chỉnh sửa lại đăng lên.
Hiện tại bài viết của Nguyễn Tiêu đã được thêm ngôi sao, nhiệt độ nổi hơn trước kia quá nhiều, lúc này cậu mới vừa đăng lên, đếm nửa phút sau reset trang web, bên dưới cũng đã có hơn hai mươi bài viết bình luận.
[ Đậu xanh! Chuyện thật chốn nhân gian nha, lướt qua Thành Hoàng gia không nói, anh B đó, gần tui thực sự có người như vậy! ]
[ Quả thực càng nghĩ kỹ càng thấy kinh khủng, chuyện như anh A tui cũng có biết một người. Anh ta đối với vợ đặc biệt tốt, còn là thân thích nhà tôi nè, giờ tôi vừa thấy anh ta liền nhớ tới A làm sao bây giờ, nếu là gặp được chuyện đồng dạng, liệu anh ta có……]
[ Chủ nhà có phải từng bị kích thích gì đó không, chuyện như vậy cũng có thể biên ra cho được? ]
[ Cái gì biên ra! Rõ ràng là chuyện thật nhân gian! ]
[ Trên thế giới thực sự có đàn ông như vậy à? Mẹ nó, cặn bã quá! ]
[ Thật ra tui cảm thấy B còn có thể mà, mọi người đều là đàn ông, chẳng lẽ anh em không thể lý giải? Mấy người càng nghĩ kỹ càng thấy kinh khủng bên trên đều là con gái đúng không, nếu là nam, sẽ hiểu cho B. ]
[B là đào hoa, ít nhất không phải tra nam nha. ]
[ A là tra nam không sai, nhưng các người có nghĩ tới không, nếu hắn có thể vẫn luôn còn sống, lại không gặp phải chuyện gì mà hai chọn một, vợ hắn có khả năng hạnh phúc cả đời. Mà B cái loại này, giấy không gói được lửa, vợ hắn biết rồi chắc chắn không vui. Các người nói, nếu là con gái đó, càng muốn loại nào hơn? ]
[ Bộ không thể không muốn hết được sao! Trên đời này lại không phải chỉ có hai loại đàn ông! ]
[ Vô trách nhiệm mag nói, đàn ông như B rất nhiều, còn như A…… Có thì bạn cũng phân biệt không ra. ]
[ Mẹ nó, phim kinh dị ghê! Ngẫm lại bên người có người như A vậy, đúng sởn tóc gáy! ]
[ Các người đều đang thảo luận cái quỷ gì vậy, lại không phải diễn đàn tình cảm, chỉ có mình tui cảm thấy Thành Hoàng gia cho phán chúng xuống địa ngục là đại khoái nhân tâm sao? ]
[ Đại khoái nhân tâm 1]
[ Đại khoái nhân tâm 2]
[……]
Nguyễn Tiêu liếc mắt một cái đảo qua tất cả bình luận, không có quá nhiều biểu cảm.
Mọi người đều là người, ý tưởng đại đa số cũng không sai biệt lắm nhỉ……
Sau đó, cậu tùy tay click mở tin nhắn trên diễn đàn.
Từ khi cái topic này dần dần hot lên, tin nhắn cũng dần dần nhiều lên, chỉ là đại đa số tin nhắn đều nói linh tinh lang tang, hoặc là bảo cậu xem tướng gì đó, tất cả cậu đều xem qua không thèm để ý.
Lần này cũng giống vậy, Nguyễn Tiêu một bên xem một bên nhấn bỏ qua, thẳng đến một tin nhắn mới nhất làm ánh mắt cậu dừng lại.