Hôm sau
Cả nhà lại tiếp tục đi chơi, lần này ông bà Viên chỉ cho mọi người tới một khu nghỉ dưỡng ở ngoại ô thủ đô, nơi nay nhìn ngắm được khung cảnh của bầu trời xanh Stockholm, rất khác với bầu trời trong lòng thủ đô, nơi đây nhẹ nhàng, quang đãng vô cùng. Một loại hình du lịch khá hay là bàn ăn sẽ đặt giữa bể bơi, nước nông nhưng thực khách có thể ngâm chân, bồn được sục nước ấm và tinh dầu. Gió thổi nhẹ không quá lạnh, Viên Dạ Trì ngồi cạnh Tú Ảnh, tay đưa ra nghịch ngợm mái tóc nữ nhân, ông bà Viên chắc còn bận gì đó trong phòng nên chưa ra, Chu Toàn đi gọi món. Tú Ảnh thích thú vẩy chân dưới nước, hoàn toàn mặc kệ nam nhân bên cạnh trêu chọc. Sau cùng Dạ Trì chán nản lên tiếng trước:
- Chán quá Ảnh Ảnh à...
Hắn vừa nói vừa ngã ngửa nằm xuống đùi cô, Tú Ảnh giật mình nhìn xung quanh rồi nhắc nhỏ:
- Này, anh làm gì thế? Mọi người nhìn chúng ta bây giờ...Mau dậy đi
Viên Dạ Trì trẻ con lắc đầu nguây nguẩy, chu môi lên ra điều kiện:
- Thơm một cái rồi tôi ngồi dậy
Tú Ảnh đỏ mặt, hai hàng lông mày thanh tú nheo lại lườm lườm tên vô sỉ này, sau cùng đành chấp nhận mà hôn thật nhanh vào cái mỏ đang chu chu lên của Viên Dạ Trì. Trông hành động này của hắn thật quá khác so với lúc cao ngạo, khuôn mặt cương nghị biến mất, thay vào là sự hớn hở thích thú đầy trẻ con. Đúng lúc Tú Ảnh vừa chạm môi hắn thì Chu Toàn cùng ông bà Viên đi ra, Chu Toàn thấy cảnh tượng đó liền tinh ý chạy lên trước cố ý che tầm mắt ông bà rồi hắng giọng mạnh đánh tiếng cho cả hai
Khác với vẻ cuống cuồng của Tú Ảnh thì Dạ Trì cười tươi thoả mãn rồi từ từ ngồi nghiêm chỉnh lại. Đồ ăn cũng bắt đầu được đưa lên, toàn là các món hải sản hoặc đồ ăn truyền thống của Thụy Điển. Có một số món cần dùng tay gỡ, Tú Ảnh cũng không cần đụng tay mà Dạ Trì tinh tế giúp cô. Bà Viên thấy vậy khẽ cười, sau cùng cố ý đánh tiếng:
- Ây da, muốn ăn món này quá... Dạ Trì con bóc giúp mẹ nào
Hắn quay sang, vừa bóc lại dẻo miệng:
- Món này rất bổ, người lớn tuổi như mẹ nên ăn nhiều chút để da đẹp, ha?
Bà Viên không vừa, vin vào câu nói này liền châm chọc:
- Vậy con bóc hết cho mẹ... nhìn bát Tú Ảnh kià, con bé đã có đầy bát rồi đó. Haiz, con trai mẹ chăm sóc từ bé, giờ lớn khôn thì lại cưng nựng nữ nhân khác
Dạ Trì khéo léo:
- Mẹ nói vậy oan quá, mình yêu người ta mình mới như vậy. Vậy ba, từ nãy ba ăn nhiều vậy mà nỡ lòng nào không bóc cho mẹ con sao ba?
Ông Viên đang thích thú vì Viên Dạ Trì bị mẹ trách mắng, ai ngờ làm lơ đã bị con trai mình kéo chuyện đến, được cái hai cha con dẻo miệng như nhau, cùng dỗ dành hai người phụ nữ của bản thân. Buổi đó là một bữa ăn ngon, trong không khí vui vẻ, một không gian mới thoải mái nữa
Xong bữa, thưởng thức món tráng miệng rồi tiếp đến là buổi ca nhạc nhẹ, người dẫn chương trình kể về một số nét văn hóa truyền thống cho khách du lịch, thuyết minh hoàn toàn bằng tiếng Anh nên Tú Ảnh có thể hiểu. Tất cả ngồi nói chuyện phiếm rồi bắt đầu trở về phòng, Dạ Trì ban nãy đụng tay vào đồ ăn lại thêm cả bị ám chút mùi liền vội vàng vào tắm, hắn là người ưa sạch sẽ, không để bản thân thấy thoải mái thơm tho là y như rằng lục đục khó ngủ
20 phút sau
Tiếng Dạ Trì trong phòng tắm vọng ra:
- Tú Ảnh, mang tôi cái khăn tắm
Cô đang đứng ngoài ban công lại lạch bạch đi vào, Viên Dạ Trì hôm nay còn nổi hứng ngâm mình trong bồn, thấy cô liền vô sỉ:
- Vào đây đi
Tú Ảnh cau mày, đáp:
- Anh tắm mau lên, tối muộn rồi không sợ cảm à?
Hắn cười nhẹ, tà tà:
- Thôi được nghe em, vậy đưa tôi khăn tắm
Tú Ảnh đưa khăn lại cho Viên Dạ Trì, hắn ban đầu nhẹ nhàng đón lấy song lợi dụng cô lơ là liền kéo cả người cô vào bồn tắm. Tú Ảnh bị bất ngờ ngã nhào xuống, cả cơ thể thấm ướt, ngoi lên vịn vào thành bồn thở hấp hối rồi lườm nguýt Dạ Trì, gắt gỏng:
- Anh.. Anh làm gì thế?
Cô toan chèo ra liền bị nam nhân giữ chặt lại o ép trong lòng, cơ bắp hắn cuồn cuộn phía sau nổi lên, áp sát vào cô thể Tú Ảnh, không đáp lời mà luồn tay vào trong áo vật nhỏ, mơn trớn làn da nõn nà của cô, căng hai chân Tú Ảnh dạng sang hai bên ngồi đan vào eo mình. Hắn cứ mân mê thế cho đến khi bất ngờ xé toạc bộ quần áo trên cơ thể nữ nhân. Nước da trắng ngần giờ ẩm ướt, Dạ Trì với lấy xịt ít xà phòng, nhẹ nhàng đánh bọt rồi kì cọ khắp cơ thể cô, bàn tay to lớn đi qua nơi nào liền xoa bóp mạnh, thậm chí là nhéo bầm chỗ đó lên. Cơ thể Tú Ảnh lại không làm chủ, mỗi lần rơi vào tay hắn đầu óc cô liền trống rỗng, như bị Dạ Trì điều khiển vậy, hoàn toàn tuân theo ý hắn, run rẩy hay mẫn cảm đều là điều hắn muốn