Hắn trực tiếp bộc bạch:
- Tôi chơi qua nhiều loại phụ nữ rồi, nhưng lên giường với tầng lớp tri thức như cô đúng khiến tôi thấy hào hứng hơn nhiều
Tú Ảnh tay quận chặt, gằn:
- Viên Dạ Trì... Đừng bỉ ổi quá mức
Đáp lại vẻ tức giận của cô, hắn chỉ cười nhẹ, hở ra hàm răng trắng sứ mê người nhìn cô, xong đứng dậy chỉnh tề rồi kéo cô, trực tiếp chở đến trường Đại học
Đến nơi, xe dừng lại trước cổng, hắn nhìn xung quanh rồi hỏi:
- Tên hôm qua là ai?
Tú Ảnh thở dài, đáp:
- Đồng nghiệp
Dạ Trì hắn vẫn chưa thỏa trí tò mò, hỏi tiếp:
- Hắn quan tâm cô nhỉ? Đứng nói chuyện trong lúc đợi người đón cô. Liệu có tâm tình...
Tú Ảnh ngắt lời, gay gắt:
- Tôi không biết. Chẳng phải anh rất giỏi đi điều tra cuộc sống riêng tư của người khác sao? Đi tìm hiểu xem anh ta là người như nào đi, tìm cả địa chỉ nhà, họ hàng người thân nữa
Viên Dạ Trì bất ngờ nhìn cô, trông thấy vẻ mặt đỏ au của cô, xem ra vẫn còn tức vì đêm qua bị hắn đem ra vô cớ hành hạ, không một lời giải thích cho nữ nhân này hiểu. Hắn chùn nước, quay ra lái chuyện:
- Chiều tôi đón
Tú Ảnh ngột ngạt, sau cùng thất vọng rời đi, nhanh tiến vào trong trường. Vào phòng họp, Thế Bác đã ngồi đây, anh thấy cô liền hỏi:
- Tú Ảnh, hôm qua về nhà an toàn chứ?
Cô giãn cơ mặt mình ra, gật gù:
- Vâng, em ổn
Ngay sau đó là cuộc họp bàn về mấy dự án của trường. Giáo sư Châu phổ biến qua, 1 tuần nữa đoàn trường cùng các giáo viên, sinh viên sẽ tổ chức một dự án hướng nghiệp. Vì trường Đại học nơi Tú Ảnh giảng dạy là ngôi trường top của quốc gia nên dự án lần này sẽ có rất nhiều quan khách tham dự. Đồng thời giáo sư Châu cũng đặc biệt lưu ý là sẽ có một vị tài trợ lớn, người này yêu cầu giữ thông tin cá nhân, tới hôm đó sẽ xuất hiện. Tú Ảnh tò mò, cũng hào hứng vì phải quan tâm đến ngành giáo dục lắm nên người này mới đầu tư rất nhiều, chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã rót vốn cho cơ sở hạ tầng, hoạt động ngoại khóa của trường.
Chiều đó
Viên Dạ Trì đỗ xe trước cổng trường, ánh mắt hướng ra ngoài, sinh viên dần dần tan ca học nên kéo nhau đi ăn, sau cùng mới thấy Tú Ảnh, cô nhanh chạy lại bước lên xe. Trông vẻ mặt đã thoải mái so với sáng nay hơn rất nhiều. Dạ Trì lên tiếng hỏi:
- Hôm nay tan sớm vậy sao?
Tú Ảnh cẩn thận cài dây an toàn, nhỏ nhẹ đáp:
- Ừ, dạo này trên trường đang chuẩn bị cho dự án sắp tới nên sinh viên được cắt một số tiết
Viên Dạ Trì lái xe đi trên đường, nghe đến dự án cũng dò hỏi:
- Dự án chắc quan trọng?
Tú Ảnh hào hứng kể ra:
- Dĩ nhiên rồi. Trường tôi đứng ra tổ chức, được Bộ giáo dục phê duyệt, ngoài ra còn nhận được rất nhiều tài trợ nữa
Có vẻ Tú Ảnh là lần đầu tiên tham gia một dự án lớn và quy mô như này, lại là giảng viên giảng dạy trong trường Đại học danh tiếng, dĩ nhiên có phần tự hào. Cô nói tiếp:
- Nghe bảo có một vị tài phiệt nào đó đã tài trợ cho trường tôi rất rất nhiều. Người ấy chi trả cho việc lắp đặt cơ sở hạ tầng, các công cụ giảng dạy mới,... Trời trời, thật không biết ai, người đó giấu danh tính
Nghe cô vui vẻ hàn huyên về công việc như vậy, Viên Dạ Trì cũng có chút nhẹ lòng, vừa lái xe vừa tán chuyện phiếm với cô. Chủ yếu hôm nay cô lắm lời, liên tục kể chuyện trên trường. Dạ Trì chở cô đến tập đoàn, nói:
- Qua văn phòng tôi một lúc, có tí việc giải quyết nốt xong tối chúng ta đi ăn luôn
Dạ Trì dẫn cô lên căn phòng tầng cao nhất, lần trước vào đây một lần mới chỉ nhìn nhanh lướt qua nội thất bên trong. Giờ cô từ từ quan sát, mới để ý mọi thứ trong đây đều được làm bằng chất liệu tinh xảo và tính thẩm mỹ cao. Một bên là tủ gỗ ốp sát tường, đựng sách kèm tài liệu, một màu nâu trầm bóng loáng. Một bên là khoảng kính trong, nhìn ra được bầu trời và toàn cảnh thành phố, một màu trắng xanh sáng rực rọi vào. Dưới chân được lót thảm nhung đỏ rượu tạo cảm giác ấm cúng. Bộ sofa ngồi tiếp khách khá to, cũng có thể nằm nghỉ trên này. Phía trước mặt là bàn làm việc của Dạ Trì, bước hai ba bậc cầu thang nữa mới lên. Đang mải nhìn xung quanh bỗng hắn kéo cô lại ngồi trên chiếc ghế chủ tịch, đặt một xấp tài liệu kèm máy tính, vội nói:
- Nhiệm vụ của cô: tính toán sổ sách thu chi thuế kèm lượng sản phẩm tiêu thụ của quý này. Nếu khó hiểu có thể tham khảo tài liệu dưới
Hắn xoa đầu cô, trêu:
- Giảng viên đại học dĩ nhiên không thể ngốc mà không biết tính toán, hửm?
Tú Ảnh lật qua xem vài ba trang cũng hiểu cách, tự tin:
- Đơn giản thôi
Nghe vậy hắn yên tâm, khác áo vest lên, vội nói:
- Tôi đi họp. Làm cẩn thận tí về tôi kiểm tra
Cuộc họp diễn ra trong 1 tiếng rưỡi. Tú Ảnh trong lúc đó cẩn thận tính rồi ghi lại dáng vẻ nghiêm túc hoàn thành. Có vẻ xong sớm, cô cẩn thận đọc qua tài liệu của tập đoàn cho đến lúc Viên Dạ Trì về. Hắn thấy cô ung dung vậy, biết chắc cô làm xong rồi, cũng yên tâm, gọi:
- Tú Ảnh, đi ăn thôi
Cô không đáp, ngồi im chăm chăm đọc tập tài liệu bên dưới. Dạ Trì hắn thấy khó hiểu, đi lại đứng cạnh bên, nhíu mày:
- Có vấn đề gì thế?
Cô ngờ vực giải thích:
- Chỗ này có phải báo cáo sai không? Lượng sản phẩm bán ra rất cao, quý trước tập đoàn cung ứng đủ, nguyên vật liệu vẫn dư, đủ để đẩy mạnh sản xuất cho quý này. Mà tại sao dây truyền sản xuất ở đây lại cung ứng thấp đến như vậy? Nếu sơ hở, đôi lúc thanh tra kiểm tra sẽ thắc mắc những điều này
Viên Dạ Trì trầm ngâm xem xét, cũng đúng. Thị trường đang cần lượng sản phẩm lớn, quý trước tập đoàn đẩy mạnh sản xuất, sản phẩm đưa ra đều tiêu thụ hết. Quý này nhu cầu vẫn vậy, thị trường vẫn tiêu thụ hết sản phẩm của tập đoàn nhưng quá trình sản xuất ra sản phẩm lại thấp hơn một nửa so với quý trước. Không cẩn thận sẽ có tình hình trộn xáo hàng, tuồn lượng hàng giả vào, lấy danh nghĩa gập đoàn để tiêu thụ