Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 126



Người thanh niên đứng đó, vẻ mặt khó hiểu và không thể tin được. Hắn đứng trong giây lát rồi bước nhanh về phía trước, dường như muốn làm lơ tiếng mèo kêu kia. Chẳng qua hắn chưa đi được mấy bước đã bị mấy con chó và mèo khác tụ lại chắn trước mặt, một con có lưng màu đen to lớn nhất còn làm động tác chờ tấn công, nó gầm gừ nhe hàm răng đáng sợ, giống như giây tiếp theo sẽ nhào lên cắn người.

Tên thanh niên không dám cử động, lại bắt đầu tức giận gào to: “Mấy người có ý gì?! Tại sao chặn trước mặt không cho tôi đi còn mấy người trước lại được đi? Tại sao tôi không thể đi?!”

Lúc này quần chúng im lặng rất quỷ dị, không một ai đứng ra nói chuyện giúp hắn. Tên thanh niên lập tức thẹn quá thành giận: “Mấy người nói đi! Mấy người không sợ lát nữa chúng nó cũng cố tình gây sự với mấy người sao?!”

Mọi người bắt đầu nhỏ giọng xì xào, rất nhanh có người lên tiếng, nhưng lại nói câu mà thanh niên này không muốn nghe chút nào: “Tại sao vài người trước chúng nó không kêu, đến lượt cậu lại kêu?”

“Đúng vậy, vị đội trưởng  này cũng đã nói, bây giờ chỉ phân biệt người tốt kẻ xấu mà thôi, nếu sai lúc điều tra ra sẽ thả người. Nếu cậu không chột dạ thì cứ đứng qua một bên đi, đừng cản đường.”

Tên thanh niên này hiển nhiên không ngờ mọi người sẽ nói như vậy, nhưng trong lòng hắn hiểu rất rõ, hắn tuyệt đối không thể để cảnh sát bắt đi, thế là hắn chạy vọt về phía trước, ý đó muốn chọc thủng hàng rào cản trở này mà chạy thoát.

Đáng tiếc, hắn thất bại. Sau khi hắn bị cảnh sát giải vào xe, những người tụ tập đều lộ ra vẻ hoài nghi, vài người triệt để trầm mặt, không còn ôm tâm lý may mắn nữa.

Chuyện tiếp theo sau đó nhanh hơn rất nhiều, gần một ngàn người đi ra ngoài trong vòng nửa giờ. Nhưng sau khi ra ngoài bọn họ không rời đi mà vây xung quanh cửa chờ xem náo nhiệt, muốn nhìn xem ai bị chỉ điểm.

“Trời đất, tôi đếm bọn chúng xấp xỉ năm mươi người!”

“A! Tôi nhớ ra rồi, người mặc áo khoác vàng chính là tên cầm dao muốn đâm tôi! Quả nhiên bị tìm ra!”

“Đúng đúng, tôi cũng nhớ rồi, tên choàng khăn quàng cổ màu đỏ cố ý cất khăn đi, bây giờ khăn choàng bị rơi ra, đúng là hắn!”

“Haiz… Đột nhiên muốn nuôi một con chó hay một con mèo quá.”

“Ừa, lát nữa tui đi đến cửa hàng thú cưng xem sao, hai loại này đều rất hộ chủ mà còn biết giữ nhà.”

Mặc kệ mọi người bàn tán thế nào, tóm lại chuyện kết thúc trong sự kỳ quái của mọi người. Sau khi chó mèo tìm xong đám tội phạm xen lẫn vào đám đông, chúng tụ tập trước mặt Đại Hoa, cô mèo giống như lãnh đạo meo meo vài tiếng, sau đó chúng từ từ giải tán, làm mọi người lấy làm kỳ lạ chậc chậc vài tiếng.

Đối với đám thú cưng trâu bò này, đội trưởng Triệu dẫn đầu tổ cảnh sát là cảm động sâu sắc nhất, hắn không khỏi nghĩ đến đám chó cảnh sát nhà hắn, sau đó thở dài, cảm thấy cảnh sát không phải thiếu chó nghiệp vụ, mà là thiếu mèo Đại Hoa có thể lãnh đạo chó nghiệp vụ a.

Nguy cơ đã được giải trừ nhưng mọi người trên internet vẫn nhiệt tình thảo luận.

Đã sớm có người đăng chuyện xảy ra ở Thế Giới Băng Tuyết lên mạng, nhìn đám người như phát điên cười lớn gây thương tích cho người khác, cư dân mạng nhìn xem mà sợ ngây người.

@Không suy nghĩ cẩn thận: Mẹ ơi, đầu óc đám người này bị ăn mất rồi hả?! Ban ngày ban mặt mà dám hành hung người như vậy? Bọn chúng không suy nghĩ cẩn thận sao?!

@Ngu không thể chữa: Đã giám định, đầu óc đám người này có bệnh!

@Càng nghĩ càng thấy sợ: Mọi người có xem video nghiêm túc không vậy? Nếu dựa theo thứ tự, mọi người sẽ phát hiện một chuyện rất đáng sợ! Không phải đám người này có bệnh, mà chúng đã bàn bạc từ trước rồi!

@Số liệu rất logic: Gửi lầu trên cùng, tôi đã sắp xếp các video, cứ xem theo thứ tự sẽ phát hiện vấn đề. # video 1# video 2# video 3# video 4# video chó mèo phân biệt kẻ xấu, cẩn thận suy nghĩ sẽ phát hiện vấn đề.

@Không thích dùng đầu óc: Tuy tôi không thích dùng đầu óc, nhưng xem video xong cũng nhịn không được rét run cả người. May mà có chó mèo và Tư Không Dịch ở đó, nếu không là lớn chuyện rồi!

@Thích động não: Lầu trên, cậu có ý gì? Tui là người thích động não, sao tui chưa phát hiện vấn đề vậy! Thôi, tui từ bỏ đầu óc, tặng cho mấy cậu luôn nè, hiện tại tui chỉ muốn ai đó trả lời câu hỏi của tui, rốt cuộc tại sao đám người này dám trắng trợn hành hung người khác?!

@Chân tướng chỉ có một: À, được rồi, thấy nhiều người không hiểu như vậy, tôi nghĩ nên giải thích chân tướng cho mọi người. Tôi cố gắng nói ngắn gọn thôi, mọi người có thể nhìn thấy đám người trong video đột nhiên ra tay vào đúng mười một giờ trưa. Đây là thời gian bọn chúng đã hẹn trước, những tên ra tay là người “đeo khẩu trang mặt cười”, tuy khẩu trang không giống nhau, nhưng tôi xem tất cả video, phát hiện những tên hành hung đều đeo khẩu trang mặt cười. Đương nhiên cũng có vài người đeo khẩu trang kiểu khác, nhưng họ không có ra tay, căn cứ theo điều tra của tôi, vừa lúc ở cổng Thế Giới Băng Tuyết có một người bán khẩu trang, không biết người này có liên quan đến đám người kia không.

@Chân tướng chỉ có một: Ồ, quay lại đề tài chính, đám người kia hẹn mười một giờ trưa ra tay, vì chúng đeo khẩu trang giống nhau, thậm chí còn đội mũ nên mọi người không thấy rõ diện mạo của chúng. Sau đó trong lúc tình hình hỗn loạn, nếu dựa theo phát triển bình thường, mọi người sẽ vội vã chạy trốn, căn bản sẽ không tập trung lại phản kháng mấy tên này, vậy kết cuộc cuối cùng sẽ là bọn chúng hành hung người nhưng không ai thấy rõ diện mạo, bọn chúng chỉ cần tính toán đúng thời gian trước khi cảnh sát đến ném hoặc hủy khẩu trang và dao nhỏ, sau đó biến thành nạn nhân đang hoảng loạn. Vì camera đã bị phá hủy toàn bộ, nên một khi chúng ném khẩu trang, không ai có thể nhận ra bọn chúng. Vì vậy bọn chúng mới dám trắng trợn hành hung người khác, đã hiểu chưa?

@Càng nghĩ càng thấy sợ: Đúng, trọng điểm chính là cái khẩu trang và tâm lý hoảng sợ của mọi người. Chắc chắn bọn chúng đã có kế hoạch hành hung người khác, nhưng chúng tuyệt đối không ngờ đụng phải Tư Không Dịch của chúng ta.

@Số liệu rất logic: Đúng đúng! Đây đúng là người tính không bằng trời tính! Vốn sẽ làm quần chúng hoảng loạn, nhưng vì Tư Không Dịch đứng trên đài cao hướng dẫn, mọi người đồng tâm hiệp lực mà khống chế tình hình, không ai hoảng loạn, trái lại còn phản kháng, thế nên đám tội phạm mới là người luống cuống.

@Yêu Tư Không yêu bát quái: Đúng vậy, vậy nên đám rác rưởi đó mới nổ súng bắn Tiểu Dịch, mẹ nó, chúng sẽ chết không được tử tế.

@Lông tơ khống: Sau đó Yến tổng phẫn nộ như đại ma vương bao vây khu trò choi, không để một tên nào thoát. Tiểu Dịch còn bảo Đại Hoa gọi mấy con chó mèo cực kỳ đáng yêu và lợi hại đến theo dõi bọn tội phạm, lúc bọn chúng muốn trà trộn trốn đi thì đánh hơi mùi của chúng. Khẩu trang không có tác dụng!

@Yến tổng nhận tôi một lạy: Đúng vậy đúng vậy, toàn bộ sự kiện thay đổi lên xuống như thủy triều, biến đổi bất ngờ, thật là làm lòng người chấn động. May mà không nhiều người bị thương, bọn tội phạm cũng bị tóm gọn, đúng là..

@Thanh niên đứng đầu bát quái Yến: Chúng ta tám đề tài khác thoải mái hơn đi. Ví dụ như, sao Yến tổng đến nhanh như vậy, còn quá ngầu? Còn nữa, Tiểu Dịch bị Yến tổng khiêng đi không biết có sao không?

Thế là Weibo bắt đầu lệch đề tài. Mọi người hưng trí bừng bừng thảo luận tiểu vương tử nhiệt huyết bị đại ma vương khiêng đi sẽ có kết cuộc bi thảm thế nào. Đến lúc này, rất nhiều người ngoài mặt không nói nhưng trong lòng đã muốn phản chiến @Thanh niên đứng đầu bát quái Yến. Dù sao Yến tổng anh hùng cứu mỹ nhân thật sự rất ngầu, mọi người đều nghĩ hai người kia nhìn rất xứng. Rất nhiều người nghĩ bọn họ là một đôi hạnh phúc.

Lúc này Tư Không Dịch đang nghẹn khuất nằm trên giường, cánh tay bị băng cố định không thể cử động.

“… Em thấy anh hơi quá lố rồi đó. Tuy cánh tay em bị thương nhưng bác sĩ đã băng bó xong, cũng không nói là không thể cử động. Hơn nữa viên đạn chỉ sượt qua hơi sâu mà thôi, chừng mười ngày là khỏi.” Tư Không Dịch không vui.

Yến Khôn bên cạnh vừa xem tài liệu vừa cười lạnh: “Câm miệng, đừng để anh bịt luôn cái miệng của em.”

“Em cũng là người bị hại mà, hơn nữa nói thật, em cảm thấy Lưu Vân, khụ!”

Tư Không Dịch còn chưa nói hết đã bị một cái bánh mì tròn chặn miệng. Yến Khôn ngồi bên cạnh, ánh mắt lạnh như băng: “Hắn và nhà họ Hình sẽ không sống được bao lâu, em không cần lên tiếng.”

Tư Không Dịch nghe vậy liền im lặng, khí tức cả người cũng trầm xuống. Cậu nhìn bông tuyết rơi lả tả ngoài cửa sổ, cảm thấy tất cả mọi chuyện ngày hôm nay vừa buồn cười lại rất đáng buồn. Cậu im lặng như vậy, trái lại Yến Khôn một chữ cũng không nhìn nổi, hắn dừng lại một lúc rồi lấy bánh mì trong miệng Tư Không Dịch ra, sau đó lên tiếng: “Hình Lưu Vân hẳn là người trong tổ chức “Nhai Xế” kia. Sự việc lần này cũng do tổ chức đó bố trí.”

Tư Không Dịch yên lặng gật đầu.

Yến Khôn chậc một tiếng: “Anh đã nói hắn ta không tốt lành gì mà. Em…”

Ngay lúc hắn còn đang muốn nói gì đó, chuông điện thoại của Tư Không Dịch reo lên. Cậu muốn giơ tay nhận lại bị Yến Khôn cầm lên, hắn nhìn tên hiện thị trên đi động, lông mày cau lại.

“Ai vậy?”

Tư Không Dịch lên tiếng hỏi.

Yến tổng há miệng.

“Đưa cho em đi, nếu hắn muốn liên lạc với em, hẳn là có rất nhiều cách.” Giọng nói của cậu không có bất cứ cảm xúc gì. Yến Khôn đưa di động qua.

“Alo? Hình Lưu Vân?”

Đầu dây bên kia không lên tiếng một lúc lâu, ngay lúc Tư Không Dịch cho là cậu đoán sai, giọng nói của Hình Lưu Vân truyền đến, nghe hơi khàn khàn.

“Trong kế hoạch của tôi không có cảnh bắn súng.”

Tư Không Dịch nghe thế muốn bật cười: “Vậy cậu muốn nói việc tôi bị thương không liên quan gì đến cậu?”

“Không, Tiểu Dịch.” Bên kia đầu dây, Hình Lưu Vân đang ngồi trên sô pha, vẻ mặt u ám: “Hoàn toàn ngược lại, có liên quan đến tôi. Cư Phùng Xuân biết hôm nay tôi sẽ mời cậu đến, cậu đến, hắn cũng đến.”

Tư Không Dịch im lặng một phút rồi nói: “Tôi không rõ vì sao cậu phải làm vậy? Như tôi đã nói trước có, cậu có mọi điều tốt đẹp, tại sao muốn sống cuộc đời như vậy? Dù cuối cùng cậu có thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật, cậu không thấy bất an sao?”

Hình Lưu Vân nở nụ cười: “Tiểu Dịch, tôi lo lắng cho vết thương của cậu. Cũng rất tức giận Cư Phùng Xuân dám làm cậu bị thương, tôi sẽ trừng phạt hắn. Nhưng chuyện này không có nghĩa là tôi nghĩ bản thân làm sai.”

Tư Không Dịch trợn to hai mắt: “Cậu còn nghĩ bản thân không sai?”

Hình Lưu Vân ha hả cười lớn: “Đúng vậy. Tôi chỉ đăng ký một trang Web, sau đó phát hiện thành viên trong trang Web đều là loại người độc ác có suy nghĩ ngông cuồng. Nếu đó là nơi có thể cho người ta tùy ý vọng tưởng, tôi đây liền nói ra ý tưởng của tôi. Giống như giải câu đố, bọn chúng ra câu hỏi, tôi trả lời đáp án. Từ đầu đến cuối, tôi không hề bảo bọn chúng làm theo đáp án của tôi, thứ khiến bọn chúng làm vậy chính là dục vọng và sự ác độc trong con người bọn chúng đang cấp bách chờ phát tiết mà thôi. Hành vi của tôi còn không tính là xúi giục.”

Tư Không Dịch cảm thấy lồng ngực cậu như bị thứ gì đó đè nặng, cậu hít thở nhiều lần rồi mới cắn răng nói: “Cậu nghĩ bản thân rất trong sạch à?! Cậu còn ghê tởm hơn bọn người kia gấp mười lần! Gặp người như vậy, không phải nên ngăn cản ác niệm của họ sao?! Chẳng phải không nên gợi ý cho bọn họ? Châm dầu vào lửa! Cậu còn nghĩ bản thân không sai?”

Hình Lưu Vân tiếp tục gật đầu: “Chính bọn chúng suy nghĩ sai lầm rơi vào địa ngục, sao lại nói là tôi châm dầu vào lửa? Nếu bọn chúng có ý chí kiên định như cậu, tôi nói đến phá trời cũng vô dụng, đúng không? Vậy nên, Tiểu Dịch, tôi thật sự rất thích cậu!”

Tư Không Dịch tức đến hai tay run rẩy: “Nhưng tôi không thích cậu như vậy!”

Hai mắt Hình Lưu Vân rũ xuống: “Ồ, tôi đã biết. Nghe giọng cậu rất có tinh thần, vậy có gì lần sau chúng ta lại nói tiếp.”

Hình Lưu Vân cúp máy, Tư Không Dịch lập tức ném điện thoại xuống đất. Cậu mặt mày xanh mét nhìn Yến Khôn: “Sao hắn có thể nghĩ như vậy? Sao có thể nghĩ bản thân đúng tình hợp lý? Đầu óc hắn có bệnh hả?”

Yến Khôn ôm cậu vào lòng, cần thận nhìn bả vai cậu, sau đó gật đầu nói: “Em coi như đầu óc hắn hỏng rồi đi. Người như thế vĩnh viễn không nghĩ bản thân sai đâu, em có nói nữa cũng không làm hắn thay đổi suy nghĩ. Vậy nên em không cần để ý, giao cho anh là được.”

Tư Không Dịch im lặng, một lúc lâu sau mới thở dài.

Cậu thật không rõ, tại sao Hình Lưu Vân lại có những suy nghĩ âm u điên cuồng như vậy.

Thế nhưng, rất nhanh, đáp án dùng tốc độ bất ngờ không kịp đề phòng xuất hiện ngay trước mặt cậu.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv