Lúc bị hãm hại ngồi tù, Thẩm Hàm không nghĩ là do anh hắn Thẩm Hạo, ba hắn Thẩm Thành Hoa làm.
Ba mẹ ly dị, hắn theo mẹ, mấy năm sau mẹ hắn qua đời, để lại cho hắn mấy căn phòng cùng một office building.
Còn mấy tháng nữa Thẩm Hàm tròn 18, người ba Thẩm Thành Hoa kia nhận hắn về nhà.
Thẩm Hàm cùng họ không có tình cảm nhưng cũng có quan hệ huyết thống, cho nên, mấy năm này, hắn đối với bọn họ rất khách khí. Đáng tiếc, hắn không có tâm hại người, nhưng lại bị người ba đánh bạc, người anh trai nghiện ma tuý theo dõi.
Bọn họ lên kế hoạch kĩ lưỡng, thủ đoạn ti tiện, thậm chí nhân viên trong cục cảnh sát cũng chuẩn bị tốt.
Thẩm Hàm tự nhận không phải người thuần lương, nhưng hắn không tham gia hoạt động gian sát thiếu nữ. Thế nhưng khi tận mắt nhìn nơi có ‘chứng cứ’ kia, hắn hiểu rõ.
Trên toà, ba và anh trai làm nhân chứng, hắn cười lạnh, quả nhiên, người cung cấp ‘chứng cứ’ kia là người dưới cùng một mái hiên với hắn.
Khoảnh khắc cửa sắt ngục giam khép lại, hắn quay đầu nhìn Thẩm Thành Hoa và Thẩm Hạo cười không che dấu, hơi mỉm cười, cách cửa sắt, nói với bọn họ:” Ba, anh, mấy ngày nữa gặp.”
Thẩm Hàm cười rất đẹp, chẳng qua ánh mắt hắn hung ác nham hiểm như lưỡi lê, trong giây lát chạm vào lòng bọn họ, hai người sợ tới mức cả thân ra mồ hôi lạnh.
Lúc này ánh nắng tươi sáng, xuân phong hơi say, tâm Thẩm Hàm lại lạnh, trên đời này người duy nhất hắn để ý, là mẹ hắn, mà mẹ đã chết, cho nên, có thù hắn tất báo, sống hay chết thì sao chứ.
Quá trình vượt ngục với hắn mà nói đúng là khó, nhưng Thẩm Hàm không sợ khó, ngược lại, hắn thích khống chế chuyện khó có thể hoàn thành, vậy mới thấy có tính khiêu chiến, mới càng có ý tứ.
Vốn hắn tính hoàn thành việc vượt ngục trong 3 ngày nhưng thực tế lại dùng gần 5 ngày mới hoàn thành.
Sau khi thành công, Thẩm Hàm về nhà, trong tay cầm súng tự chế của cảnh ngục.
Nhưng hôm nay cả hai đều không ở nhà, hẳn một đi bài bạc, một thì đi hút, cơ mà muốn tìm hai kia cũng không khó khăn mấy, bởi sẽ có người liên hệ với họ.
Quả nhiên ngày hôm sau Thẩm Hàm đến, hai người đã trở lại, hai người trong phòng khách có vẻ mặt khẩn trương.
“Ba, nó vượt ngục, làm sao bây giờ?”
“Tiểu Hạo, đừng vội, cảnh sát trông giữ nhà chúng ta, ít nhất thì ở nhà sẽ không có việc gì.”
Thẩm Hàm châm biếm một tiếng, đi ra: “Phải không? Ba, anh?”
Doạ cho hai người kia mắt trợn ngược, Thẩm Hàm vung tay nhẹ một cái, cười nói: “Ba, anh, đừng nhiều lời, con tiễn hai người lên đường.”
Thẩm Thành Hoa quỳ bộp một tiếng, muốn xin Thẩm Hàm buông tha lão, niệm tình cha con, thế nhưng lão vừa quỳ xuống, còn chưa kịp nói lời nào, Thẩm Hàm đã bóp cò.
“Vai ác chết vì nói nhiều” cái này Thẩm Hàm biết, nhưng hắn không thấy mình ác, cũng không thấy mình có chuyện muốn cùng người ba này nói.
Thẩm Thành Hoa ngã xuống, máu tươi đỏ sậm nhuộm dần sàn nhà phòng khách. Thẩm Hạo bên cạnh cả người đều dọa mềm, thậm chí không khống chế được mà tiểu, phía dưới quần ướt một đoạn.
Thẩm Hàm hơi mỉm cười, “Anh, đi cùng ba nhé, đừng làm ông thấy cô đơn.”
“Xin em, xin……”
“Bùm!”
Có tiếng súng, Thẩm Hạo hét lên rồi ngã gục, giữa trán có một cái lỗ, máu tươi ồ ạt từ đó tràn ra.
Sinh hoạt không phải ăn ăn uống uống chơi chơi, cũng không phải chỉ gian khổ cùng buồn khổ, với Thẩm Hàm, tồn tại thực dễ, nhưng hắn thấy không có ý tứ gì, nhiều người thông minh đều như thế.
Bỗng nhớ tới trước kia xem qua bản tin, một đứa con phú hào vì muốn cái gì thì có cái ấy, cho nên người này tự sát bởi gã không hiểu mình tồn tại để làm cái gì.
Giờ phút này, Thẩm Hàm cũng do dự, hắn hiện tại sống để làm gì?
Khi Thẩm Hàm lâm vào trầm tư, một đạo ánh sáng bỗng loé lên, sau đó tất cả đều bị hắc ám bao vây chìm vào màu đen.
Chờ sắc trời sáng lên, Thẩm Hàm đã không còn trong nhà, mà ở bên trong nơi giống ngân hà, thậm chí duỗi tay có thể nắm một ngôi sao.
Ngân hà như tơ liễu uốn lượn, sau vài phút, Thẩm Hàm nghe thấy một âm thanh thanh thuý.
“Ký chủ xin chào, tui là hệ thống 666, hoan nghênh trói định hệ thống sắm vai pháo hôi.”
Thẩm Hàm nhắm mắt, tìm kiếm hướng phát ra âm thanh, vài giây sau hắn phát hiện, không có âm thanh nào truyền từ ngoài tới mà nó từ trong đầu hắn phát ra.
“Không cần hoài nghi, không phải nằm mơ, cũng không phải ảo tưởng, ký chủ tồn tại là thật, tui cũng thế, nếu muốn về hiện thực, ký chủ hoàn thành nhiệm vụ là được.”
“Nhiệm vụ?”
“Là sắm vai pháo hôi nha, ai nha, rất đơn giản, có thế giới ký chủ chỉ cần lên sân khấu mấy ngày là hoàn thành nhiệm vụ.”
“Sắm vai pháo hôi?”
“Đúng rồi đúng rồi, ký chủ biết pháo hôi là gì chứ, ví dụ như trong phim truyền hình có những người trợ giúp chạy cốt truyện, có khi là vai ác, có đôi khi không phải, dù sao chính là lên sân khấu không nhiều, nhưng không thể không có bọn họ.”
Thẩm Hàm gật đầu, đột nhiên nhìn thấy ngón út đeo một cái nhẫn, nhẫn màu ngân bạch, mặt trên có hoa văn phức tạp.
Thẩm Hàm nhìn, âm thanh trong đầu lại vang lên: “Ai nha, ký chủ phát hiện tui nha, cái nhẫn là bản thể của tui, có phải rất đẹp không? Muốn tới thế giới đầu tiên không?”
Nhìn hết hoa văn, ngón trỏ Thẩm Hàm đặt ở nơi nào đó, khoé miệng khẽ nhếch, Thẩm Hàm nói: “Nơi này là năng lượng hệ thống của mày nhỉ? Mày nói, nếu tao huỷ nơi này, mày có thể vận hành sao?”
Thanh âm vốn thanh thuý bắt đầu phát run, Thẩm Hàm thậm chí có thể cảm giác được nhẫn đeo ở ngón tay run rẩy.
“Đại…… Đại ca, sao anh phát hiện? Tha mạng, em vô tội, em chỉ phụng mệnh hành sự nha.”
“Pháo hôi? Pháo hôi nào có kết cục tốt, không phải thê thảm thì là chết, để tao sắm vai pháo hôi, hệ thống 666, mày thấy tao sẽ nghe mày à?” Ngón tay Thẩm Hàm lại lần nữa đến gần nơi trí mạng với hệ thống.
Kỳ thật nơi đó khá kiên cố, cơ bản không xuất hiện tình huống bị huỷ, ít nhất từ trước đến nay không có ký chủ tổn hại hệ thống, nhưng Thẩm Hàm không giống, mới trói định vài phút hắn đã biết uy hiếp hệ thống, này không phải người bình thường có thể làm được, nếu không phải người bình thường thì có thủ đoạn nào, 666 không xác định.
“Đại ca, tha mạng, anh muốn làm gì thì làm, coi em không tồn tại đi.”
“Giải trừ trói định!” Thẩm Hàm lời ít ý nhiều.
“Đại ca, cái này không phải em có thể làm được, dù huỷ hoại năng lượng hệ thống, thần thiếp cũng làm không được.”
“Được rồi, về sau mày không tên hệ thống sắm vai pháo hôi mà là hệ thống pháo hôi nghịch tập.”
Hệ thống 666 tiếp tục run bần bật, “Đại ca, ý gì?”
“Ý trên mặt chữ.”
“Được rồi, đại ca, anh cao hứng là được, ưu thế được tặng anh muốn cái nào?”
“Ưu thế gì?” Thẩm Hàm hứng thú.
“Vì trợ giúp các ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống sẽ cho ký chủ mấy ưu thế, tỷ như ưu thế về ngũ cảm, tỷ như ưu thế về cảm giác nguy hiểm, còn có ưu thế về tốc độ, ưu thế về lực lượng v.v.”
“Giải thích rõ.”
“Ưu thế về ngũ cảm, là ngũ cảm lợi hại hơn so với người bình thường, tỷ như ở thị giác, người khác nhìn 10m anh có thể nhìn 100m. Ưu thế về cảm giác nguy hiểm là khi ký chủ gặp nguy hiểm, có thể cảm giác được. Ưu thế về tốc độ, ưu thế về lực lượng là tốc độ nhanh, lực lượng lớn. Còn một ít ưu thế khác như ưu thế về vẻ ngoài, có thể làm anh trở thành vạn người mê, một mị nhãn có thể khuynh đảo một đám người, hoàn thành nhiệm vụ trong một giây. Hì hì, có phải thực tốt không?”
“Tôi không cần ưu thế gì.”
“Hở, ký chủ anh nếu không chọn, lúc rời nơi này, sẽ tự động trói định một cái, đây là trợ giúp chủ hệ thống cho các ký chủ, không thể không muốn.”
Một khi đã như vậy, Thẩm Hàm suy nghĩ một chút, quyết định chọn một cái, bởi vì nếu chỉ số thông minh không đủ, vô luận có ưu thế gì, đều không nghịch tập được, có ưu thế, đối hắn chỉ có tính trợ lực, dù không có, hắn cũng có thể thành công.
Đối với ưu thế về ngũ cảm, Thẩm Hàm không có hứng thú, ngũ cảm không chỉ có thị giác, còn có xúc giác, thính giác, vị giác, khứu giác, nếu thanh âm nho nhỏ cũng nghe được thì lúc nửa đêm hắn ngủ kiểu gì, một chút mùi thúi ở xa hắn cũng ngửi được, chút đau đớn cỏn con lại bị khuếch đại làm hắn thập phần đau đớn, nước bình thường hắn có khi cũng uống ra các mùi vị khác nhau, loại ngũ cảm này hắn không muốn có chút nào.
Còn vạn nhân mê kia hắn càng không hứng thú.
Còn mấy cái khác, Thẩm Hàm nghĩ nghĩ nói: “Ưu thế về cảm giác nguy hiểm.”. truyện xuyên nhanh
“Thu được mệnh lệnh, leng keng, ưu thế về cảm giác nguy hiểm trói định hoàn thành.” Thanh âm hệ thống 666 truyền đến sau vài giây.
“Được rồi, một khi đã vậy, bắt đầu đi.” Thẩm Hàm nói.
Hệ thống 666 rơi lệ đầy mặt trả lời: “Vâng.”
Rõ ràng nó là hệ thống, ký chủ đều muốn nghe nó, vì cái lông gì gặp được Thẩm Hàm, liền trở thành nó nghe Thẩm Hàm? Nó nhất định đã trói định một ký chủ giả.
Lúc mở mắt, nhẫn trên ngón út run rẩy một chút, Thẩm Hàm nhận tin thế giới này, chờ thu xong, khóe môi hắn nghiền ngẫm khẽ nhếch, mình hiện tại là người thất nghiệp, chỉ có thể làm pháo hôi nhân viên chuyển phát nhanh.
Nhiệm vụ của pháo hôi cũng khá đơn giản, đầu tiên theo dõi nữ chủ, sau đó lúc nữ chủ về, nhìn cô quần áo ngăn nắp vì thế nảy lòng tham cướp bóc.
Cướp bóc xong, vừa vặn bị nam chủ soái khí gặp và thế là hắn bi kịch, không chỉ bị đánh một trận, còn vào ngục giam, ở trong ngục giam chịu không nổi bạn tù khi dễ, 1 năm sau chết.
Kỳ thật nam nữ vai chính không biết tiểu pháo hôi tên Thẩm Hàm cuối cùng chết, bởi vì họ căn bản không để bụng người này.
“Đơn giản đúng không? Anh chỉ cần sắm vai người cướp bóc kia, sau đó 1 năm anh có thể hoàn thành nhiệm vụ.”
Thẩm Hàm trả lời 666, “Xin lỗi, tôi cự tuyệt, nếu cho tôi thân thể này, thân thể này chính là của tôi, muốn tôi sắm vai ai, như vậy cậu chuẩn bị bị hủy diệt nhé.”
Hệ thống 666 cạn lời cứng họng, có khổ không chỗ nói.
“Từ nay trở đi, tôi không gọi cậu, không cho phép ra.”
“Được, em ngủ đông còn không được sao?”
Hệ thống 666 ngủ đông, Thẩm Hàm nhìn xe chuyển phát nhanh trước mặt, lại nhìn những món đồ muốn chuyển phát nhanh phía sau, vì thế quay người lại, đến trước mặt giám đốc đang thẩm tra đối chiếu hàng hóa.
“Giám đốc, tôi từ chức.”
——