*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Ký chủ, sao cậu không đưa anh ta về nhà mình?" 88 nghi hoặc hỏi.
"Người anh em, cậu có thể động não một chút không? Lỡ anh ta tỉnh dậy thắc mắc tại sao bản thân lại ở nhà của anh, anh phải thích thế nào đây?"
"Cũng đúng." 88 ngừng một chút rồi nói: "Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, nhận được mức năng lượng là 20. "
"20? Không phải là 15 sao?"
"Là 20, để tôi giải thích cho cậu, bởi vì ký chủ có tiếp xúc thân mật với đối tượng mang năng lượng nên mức năng lượng nhận được mới tăng thêm 5 điểm."
"Tiếp xúc thân mật? Anh cùng anh ta có tiếp xúc thân mật khi nào?"
"Không biết, tôi không có thông tin cụ thể. Ai nha ký chủ, cậu không cần để ý nhiều chi tiết như vậy, dù sao có năng lượng là được rồi! " 88 không muốn suy nghĩ nhiều như vậy, bất kể là tiếp xúc thân mật hay là phá hư cốt truyện, chỉ cần Diệp Niệm Ninh hoàn thành nhiệm vụ là được.
Diệp Niệm Ninh cân nhắc trong lòng bốn chữ "Tiếp xúc thân mật" này một chút, sau đó nghiêng đầu nhìn Thời Yến An đang ngủ say, nội tâm liền nảy sinh một ý nghĩ.
Cậu đặt Thời Yến An ngồi xuống, sau đó vươn tay chạm vào tay anh, rồi chạm lên mặt, đầu, bụng của Thời Yến An.
Chú tài xế ngồi phía trước ngẫu nhiên liếc nhìn kính chiếu hậu liền thấy tay Diệp Niệm Ninh đang vươn về phía chân Thời Yến An, giả vờ ho khan hai tiếng, thấy Diệp Niệm Ninh không tiếp tục mới thu hồi tầm mắt.
Aizz, cậu thanh niên kia cũng quá không để ý nơi chốn rồi.
Diệp Niệm Ninh nghe tiếng ho khan của tài xế thì lập tức thu hồi bàn tay, mặc dù cậu không tính làm gì Thời Yến An, nhưng vị trí cậu vừa chạm vào có chút xấu hổ, bị người khác nhìn thấy cậu cũng cảm thấy lúng túng.
"Ký chủ, cậu làm gì vậy?" 88 có chút không hiểu hành vi trái sờ phải động vừa nãy của ký chủ nhà mình với đối tượng mang năng lượng.
"Anh đang thử kiểm tra điểm tiếp xúc thân mật! Thế nào? Giá trị năng lượng có tăng không?" Diệp Niệm Ninh đầy mong chờ hỏi.
"Không có nha! Ký chủ, vừa rồi hình như cậu có ôm anh ta, nếu không cậu ôm thêm lần nữa thử xem?"
"...Không."
Muốn cậu ôm một người đàn ông ngay trên xe taxi, cho dù người khác không thấy kì quái thì chính cậu cũng cảm thấy khó xử.
Sau khi xuống xe, Diệp Niệm Ninh gian nan đỡ Thời Yến An đi vào khách sạn, khi đã thu xếp phòng ở xong, cậu nhờ người phục vụ đưa Thời Yến An về phòng, còn bản thân lập tức bắt xe về nhà.
Tắm rửa sạch sẽ xong sau đó đắp chăn bông đàng hoàng cho Kẹo Sữa, cậu liền trở về phòng bắt đầu lên mạng lướt web, theo thói quen click mở hotsearch xem thử, đâu có ngờ đến top 1 hotsearch vậy mà lại là cậu.
Tại sao phải nói lại? Là bởi vì cậu thường xuyên vì vài việc nhỏ nhặt mà lên xuống hotsearch, tuy người khác nhìn nhiều đã thành quen, nhưng chính cậu lại cảm thấy không quen!!!
Thời Yến An nói thầm, nghi ngờ rồi lại nghi ngờ, nhưng cảm ơn thì vẫn phải cảm ơn, anh nhớ mấy ngày trước mình có thêm Wechat của Diệp Niệm Ninh, vì vậy liền gửi một tin nhắn cho cậu: Cảm ơn cậu đã đưa tôi về.
Bên kia Diệp Niệm Ninh đang trên đường đến phòng làm việc, vì vậy không thấy được tin nhắn, phải nhờ 88 nhắc nhở cậu mới biết được.
"Vui lòng nội trong vòng ba ngày ký chủ phải dùng bữa tối cùng với đối tượng mang năng lượng, hoàn thành nhiệm vụ nhận được mức năng lượng là 15. "
Khóe miệng Tống Tử Khiêm bất giác giơ lên vài phần, sau đó trả lời: Đây, đang sáng tác bài hát trong phòng thu.
(Thanh Lâm): Vậy là tốt rồi, cậu kêu nó làm nhanh lên, tranh thủ làm xong trong một tuần.
< Tống Tử Khiêm >: Ừ, tự cậu ta hiểu rõ.
(Thanh Lâm): Tôi chỉ sợ nó không hiểu, nó ham chơi lắm, mấy ngày nay tôi phải ra nước ngoài công tác, phiền cậu trông chừng nó giúp tôi.
< Tống Tử Khiêm >: Không phiền. Anh đi bao lâu?
(Thanh Lâm): Ba ngày. Có chuyện gì không?
<Tống Tử Khiêm >: Không có gì, chúc anh thuận buồm xuôi gió.
【 Tác giả có lời muốn nói: Ngày hôm qua quên nói, dấu '<>' này đại diện cho tên nickname, dấu ' () ' này chính là tên gợi nhớ*, các bảo bối nhớ phân biệt rõ nha!
Cập nhật hôm nay hoàn tất?】
Editor: Tên gợi nhớ như bên zalo của mình đó các bạn.