Sau khi đại chiến ba trăm hiệp một hồi lâu, sếp nhỏ dựa lưng vào đối phương, kẹp chặt hai chân cố gắng lờ đi cảm giác dồi dào bên trong huyệt nhỏ.
Có lẽ là tinh dịch của ác ma khác với của con người, nó không chỉ có tác dụng kích thích tình dục nhất định, mà còn có thể từ từ cho phép sếp nhỏ duy trì sự minh mẫn trong lúc làm tình. Hơn nữa, không dọn cũng không sao, tiểu ác ma thích nhìn hắn bị lấp đầy.
Thận trọng đổi tư thế nằm nghiêng xuống, sếp nhỏ đột nhiên hỏi: "Anh thật sự sẽ già sao?"
Tiểu ác ma vén tóc hắn lên hôn: "Ừ, chỉ cần từ bỏ sức mạnh, anh sẽ không khác gì con người." Dừng một chút, nói tiếp lời còn dang dở: "Có khế ước, chúng ta cùng chết."
Nói là chủ tớ, trên thực tế là ước định giữa bạn đời.
"Anh sẽ hối hận chứ?" Người trong ngực rụt rè hỏi.
Tiểu ác ma ưỡn thân một cái, thân dưới cương cứng lại đâm vào hậu huyệt còn đang ướt át, vui sướng mà thở dài một hơi: "Không có."
Không cần phải nói cái gì nữa, sếp nhỏ chuyên tâm trải nghiệm tình triều còn lâu hơn vừa rồi, trong miệng chỉ còn dư lại ừm ưm a.
Ôm càng chặt hơn chút, yêu càng sâu hơn chút.
Chờ mái tóc bạc phơ, nắm tay nhau nghênh đón ngày cuối đời. Cùng chôn chung trong một mộ, đến xương cốt cũng phải quấn lấy nhau.
Ngắn ngủi lại không hối tiếc.
[Hoàn văn]