Hoa Uyển Ti và KimPhi Dao dán Ẩn Thân phù, đứng im không nhúc nhích phía sau một tảng đálớn, nhìn một đám Nhân tộc sát khí đằng đằng bay qua trên đầu.
“Sao chúng ta lại phải trốn? Ngươi đã thu sừng đi rồi, không phải đã là Nhân tộc rồi sao, sợ gì nữa?” thấy đám người bay mất dạng, Hoa Uyển Ti khóhiểu truyền âm.
Kim Phi Dao hết nhìn trái lại nhìn phải, không để ý nói: “Ngươi cũng không nghĩ xem tình cảnh hiện tại như thế nào, nếulộ mặt ra thì chắc chắn sẽ bị bắt đi đánh giặc. Ta không có thời gianrỗi đi làm chuyện như vậy, mấy tộc kia đánh nhau tranh giành địa bàn,đâu có chuyện gì liên quan đến ta.”
Nghe xong lời của nàng, HoaUyển Ti, người đã từng làm chủ sự của một môn phái, nhịn không được nói: “Ngươi thật không có chút lòng trung nào, chạy tới chạy lui trong bachủng tộc, đắc tội cả ba bên, sau này ai sẽ che chở cho ngươi nữa?”
“Ta đắc tội hết cả tam tộc sao? Hình như không có Ma tộc nha.” Kim Phi Daonghĩ nghĩ, đột nhiên cảm giác không đúng, liền không phục nói: “Đượcrồi, ngươi thì sao? Là ai làm cho Quỷ Mị sơn trang ngay một cái hồn cũng không có hả? Còn nói ta. Chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân, ta tai họa người khác, ngươi tai họa người trong nhà, còn không biết xấu hổ nóita.”
“Tên ngốc đản Văn vương kia lại gặp phải một đội tu sĩ Nhântộc, đúng là trời cũng giúp ta, hắc hắc hắc hắc.” Kim Phi Dao nhớ tớichuyện vừa rồi lại đắc ý nở nụ cười.
Văn vương đi theo các nànghai tháng, rốt cục cũng bắt kịp lúc gần tới Trọng Thổ Linh giới, đangđịnh động thủ thì gặp phải một đội tu sĩ Nhân tộc. Những người đó vừathấy nơi này có yêu tộc thì đỏ mắt, Kim Phi Dao nhanh chóng thu cặp sừng trên đầu đi, rút hết yêu khí vào trong, hóa thành một gã Nhân tộc.
Còn cách khá xa, Kim Phi Dao đã lớn tiếng hô lên: “Các đạo hữu phía trước,cứu mạng a! Ta là người Linh Điệu phái ở Cùng Tạ Linh giới, đạo hữu mauhỗ trợ!”
Văn vương thấy cảnh đó thì nhịn không được mắng: “Tên nhân yêu nhà ngươi, vậy mà lại thu sừng về.”
“Yêu nhân? Có người của chúng ta ở đây, ta xem ngươi còn cuồng vọng được đến đâu.” Kim Phi Dao cười nói.
Đội tu sĩ kia thấy một đoàn yêu tộc vây quanh một nữ tu sĩ Nguyên Anh hậukỳ thì lập tức chạy lại, không nói hai lời liền đánh nhau. Mà Kim PhiDao thấy bọn họ đánh thì thừa dịp người đông hỗn loạn mà chuồn mất, trên đường còn thả Hoa Uyển Ti ra, thêm một nhân thủ là an toàn hơn mộtchút.
Thấy nàng cười cao hứng như thế, Hoa Uyển Ti tức giận mắng, “Ngươi còn cười, vừa rồi đi qua hẳn chính là đám người kia, ngoài tênHóa Thần kỳ kia là còn tốt chút, những người khác đều sắc mặt tái nhợt,trên người mang thương, cũng không biết tên Văn vương kia sống haychết.”
“Sắc mặt tái nhợt thì có tám phần là do bị Văn vương hútmáu, dù sao bọn họ còn sống trở về chứng tỏ là không phải đã giết chếttoàn bộ yêu tộc thì cũng đánh ngang tay, hai bên cùng chạy. Mặc kệ hắnsống hay chết, chúng ta phải mau chóng thả nhà Địa tộc ra, trốn xuốngdưới đất.” Kim Phi Dao nhìn bốn phía, lo lắng nói.
Hoàn cảnh sống ở Trọng Thổ Linh giới vô cùng kém, ngoài bùn đất màu đỏ thì chỉ có mộtít cỏ dại khô vàng cao bằng đầu người nửa chết nửa sống, ngoài ra thìkhông còn thứ gì khác nữa, ngay cả ao hồ cũng không có một cái, nhiềunhất cũng chỉ có mấy vũng nước đọng lại sau cơn mưa.
“Nơi nàythực cằn cỗi, không có nổi một con yêu thú.” Kim Phi Dao và Hoa Uyển Tihướng phía bờ biển bay đi, vốn tính toán sau khi tới Trọng Thổ Linh giới sẽ lặn xuống biển, sau đó thả nhà vương thượng Địa tộc ra để bọn họ đitìm cửa vào, nhưng vừa mới trông thấy Trọng Thổ Linh giới đã bị Vănvương đuổi tới sát nút, phải chạy sâu vào trong đất liền, giờ lại phảibay ra bờ biển.
Nàng và Hoa Uyển Ti đi đến bờ biển, thấy bốn bề vắng lặng liền nhanh chóng nhảy xuống, lặn xuống rất sâu mới dừng lại.
Dùng thần thức đảo qua chung quanh, Kim Phi Dao lấy tiểu đảo nổi ra, nhìnvào trong thì thấy người nhà vương thượng Địat ộc đang đứng hết nhìnđông lại nhìn tây. Nàng xuất hiện làm cho bọn họ vô cùng thất vọng, điều này đại biểu cho việc bọn họ phải rời khỏi nơi này, rời khỏi căn nhàtranh xinh đẹp và những tán cây bốn mùa hoa nở.
Kim Phi Dao không quản nhiều như vậy, lấy cái rương nhỏ kia ra, nếu không phải bọn họ còn có tiểu hài tử thì nàng đã để cho bọn họ tự bơi. Nhìn đám nữ Địa tộclưu luyến không rời đi vào trong rương, Kim Phi Dao đành phải nói: “Được rồi, không cần nhìn nữa, cùng lắm thì sau này ta sẽ trồng cho các ngươi một cây, chỉ là cái cây thôi mà, có gì là khó.”
Nghe xong lờicủa nàng, những yêu tộc Địa tộc kia mới bước nhanh hơn. Ngoài mấy lãothần tử ra thì những Địa tộc khác, kể cả vương thượng cũng chỉ thấy mộtcái cây duy nhất là cái cây trong sân nhà ở ngoại đảo. Nhưng cái cây đónở hoa cũng quá nhỏ, không được như hồng bạch song thụ trong tiểu đảonổi, hoa của hai cây này phải nói là kinh diễm vô cùng.
Hơn nữa,trong tiểu đảo nổi còn có rất nhiều linh thảo và trái cây, tuy còn chưathành thục nhưng vẫn hấp dẫn ánh mắt bọn họ. Những trái cây nho nhỏ màuxanh kia có lực hấp dẫn hơn bất kỳ thứ gì khác.
Kim Phi Dao cấtthùng đi, những lão thần vô dụng và nữ tử đều tiến vào trong, chỉ cóvương thượng Địa tộc, một lão thần có thân thể coi như cường tráng vàhai người con Kết Đan kỳ của vương thượng ở bên ngoài. Còn phải dựa vàobọn họ để tìm đường, tự nhiên không thể cho hết vào thùng được.
Thu hồi tiểu đảo nổi, Kim Phi Dao thúc giục bọn họ mau đi tìm đường, vừarồi đã trì hoãn khá lâu, nơi này tam tộc đều có thể xuất hiện, lúc nàocũng có thể bị người đi tuần tra bắt gặp.
Vì phải tìm bí đạotrước đây, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người lão thần kia, hắnkéo thân thể già nua bắt đầu đi tìm kiếm. Hắn dán người lên vách đá,ngón tay nhẹ gõ, chỗ này không có liền đổi chỗ khác.
“Tai của lão nhân này thật thính, cách tảng đá dày như vậy mà chỉ dùng ngón tay gõlàcó thể tìm được thông đạo sao?” Kim Phi Dao thấy hắn gõ đông gõ tây,khẽ gật đầu nói.
Mỗi yêu tộc đều sở hữu đặc tính của chủng tộcmình, chiếm một ít tiện nghi so với hai tộc Nhân – Ma, ví như Kim Lưngthử Địa tộc vậy, ngay cả công pháp bọn họ tu luyện cũng là theo tập tính mà có, phần lớn đều liên quan đến bùn đất, lợi hại nhất cũng là đào hầm đào hào, tuyệt đối sẽ không xuất hiện loài nào không có thiên phú gìđó.
Đúng lúc này, lão thần tử chỉ vào một chỗ, vui sướng nói: “Chỗ này, chỗ này có đường.”
“A, nhanh vậy đã tìm được?” Kim Phi Dao bơi tới, nhìn nhìn chỗ đó. Nơi đógiống hệt những chỗ khác, không có bất kỳ điểm gì khác thường, cũngkhông có dấu vết bị đào móc.
Lão thần tử gật đầu đáp: “Đúng vậy, tuy nhiên hẳn không phải là bí đạo cổ xưa mà là mới được đào ra, cùng lắm cũng chỉ vài năm.”
“Xem ra có rất nhiều Địa tộc trốn xuống dưới đất nha, các ngươi mở chỗ nàyra, chúng ta vào xem.” Nghĩ nghĩ, Kim Phi Dao cảm thấy làm sao nàng cóthể không đánh lại đám Địa tộc này nên không hề có chút do dự bảo bọn họ mở đường.
Vương thượng Địa tộc dẫn con tới chỗ lão thần tử chỉđiểm, bắt đầu động thủ lấy hải nham, Kim Phi Dao và Hoa Uyển Ti cảnhgiới chung quanh, phòng ngừa có người xuất hiện.
“Tiền bối, đãđào thông rồi.” lúc này, có tiếng hưng phấn của vương thượng Địa tộctruyền tới, đường hầm đã được đào thông, lộ ra con đường tối như mực bên trong.
Lấy quang minh trân châu ra soi đường, Kim Phi Dao điđầu, Địa tộc đi giữa, Hoa Uyển Ti cản phía sau, đoàn người cứ thế tiếnvào trong địa đạo. Mọi người bơi vào trong địa đạo tràn đầy nước biểnxong, Hoa Uyển Ti liền phá sập cửa vào.
Địa đạo này rất hẹp, cóchỗ còn phải dùng sức mới chen người qua được, trong lòng Kim Phi Daonguyền rủa người đào hầm, kể cả bọn họ có bé thì cũng phải biết một đạolý ăn no ngồi rộng chứ, chen chúc ở nơi chật hẹp thế này thật là khóchịu.
Bơi gần năm trăm trượng, địa đạo đột nhiên to rộng hẳn ra,nước biển không lấn đến chỗ này, bọn họ đã tới trong một huyệt động. Nói là huyệt động nhưng cũng chỉ rộng năm, sáu trượng, ở giữa là nước biển, bốn phía là vách đất đá cao hơn nửa người. Chỗ mặt đất có thể đứng được cũng chỉ rộng hai, ba bước nhưng trên vách tường lại có bốn miệng huyệt đạo cao nửa người.
Các nàng lên bờ, phát hiện cả bốn lối vào đều được Luyện Bùn thuật làm cho bóng loáng. Kim Phi Dao quét thần thức vào trong các thông đạo, chỉ thấy bên trong quanh co khúc khuỷu, vừa dàilại có nhiều lối rẽ, thế nhưng lại không phát hiện bất cứ người Địa tộcnào.
“Phải đi đường nào?” như vậy căn bản là không chọn được, Kim Phi Dao quay sang nhìn vương thượng Địa tộc.
Đây cũng là lần đầu tiên vương thượng Địa tộc tới đây, chỉ đành nhìn sangphía lão thần, lão thần lúc này trở về quê cũ, có vẻ hơi kích động, đang run run giơ tay vuốt lớp đất vàng đỏ. Không ngờ bản thân sinh thời còncó thể trở về đây, hắn rơi lệ, vội đưa tay lau nước mắt, “Cứ chọn mộtcái là được, đường hầm của người Địa tộc đều thông nhau.”
“Vậythì đi thôi.” Nhìn những địa đạo chỉ cao có nửa người kia, Kim Phi Daothật sự không muốn chậm rãi đi ở bên trong liền cùng Hoa Uyển Ti, mỗingười mang theo hai Địa tộc, trực tiếp bay trong thông đạo.
Haingười bay lung tung trong địa đạo, nửa ngày cũng không tìm được chỗ nàorộng rãi, có Địa tộc ở. Đang lúc nàng thấy phiền lòng thì thần thức độtnhiên quét trúng cái gì đó, nhanh chóng rẽ sang phải bay đi.
Trước mắt rốt cục nhìn thấy một tia ánh sáng, phía trước có người.
Kim Phi Dao vèo một cái vọt qua, chung quanh trở nên rộng rãi, nàng đangđứng ở một huyệt động cao khoảng ba trượng, rộng khoảng năm trượng.Trong huyệt động đang có một đám Địa tộc quần áo tả tơi, gầy trơ xươngngơ ngác nhìn nàng. Bọn họ ai nấy xanh xao vàng vọt, đa phần không có tu vi, chỉ có hơn mười người Luyện Khí kỳ, kỳ thực cũng chỉ là một đám ănxin.
Bọn họ ngồi vây quanh một viên dạ quang thạch nho nhỏ, lúcnày bị ánh sáng mạnh hơn vài lần của trân châu chiếu vào, toàn bộ đềungẩn người.
Sau đó, Hoa Uyển Ti cũng tiến vào, phát hiện tình cảnh nơi này liền liếc sang nhìn Kim Phi Dao.
Đúng lúc này, đám Địa tộc chú ý thấy trên tay hai nàng mang theo bốn gã Địatộc tai to mặt lớn, ăn mặc tốt hơn bọn hắn mấy chục lần. Hơn nữa, bốn gã Địa tộc này còn có tu vi, hình như tu vi còn không thấp. Hai người caolớn kia thì một là yêu tộc, một là nhân tộc, tổ hợp như vậy làm cho bọnhọ cảm thấy quỷ dị.
Cứ im lặng như vậy mấy giây, bên trong đámĐịa tộc đột nhiên vang lên một thanh âm thê thảm: “Tiên sư tha mạng,chúng ta chỉ là Địa tộc phổ thông không có tu vi.”
Thanh âm nàyvừa vang lên, những Địa tộc kia toàn bộ quỳ xuống khóc cầu, khóc đến thê thảm. Bọn họ đều chỉ có một ý nghĩ, mặc kệ những người này là loạingười nào, trước tiên cứ phải kêu khóc cầu xin đã.