Dưới ánh mắt quan sát của mọi người, mấy người Kim Phi Dao nhanh chóng xử lý xong đám động vật biển, sau đó cảnh giác quay trở lại Bách Hợp thành.Các tu sĩ kia cứ đi theo các nàng, ngay cả khi đã vào trong Bách Hợpthành bọn họ cũng không tha, điều này làm cho Kim Phi Dao cảm thấy phithường phiền lòng.
Vì thế, nàng dừng lại, quay đầu nói với bọnhọ: “Các ngươi không cần đi theo ta nữa, một tháng ta mới đi ra một lần, nhiều lắm cũng chỉ mang đi được năm trăm yêu thú. Các ngươi canh giữtrong khu vực ngàn dặm, có người đã canh giữ cả trên trăm năm, ít thìcũng đã giết được mấy vạn con rồi. Tính thế nào cũng là các ngươi giếtnhiều, cứ nhìn chằm chằm ta làm gì?”
Lập tức có người trả lờinàng, “Ngươi có bí pháp hấp dẫn động vật biển lại, nếu ngươi công bốphương pháp này thì sẽ không ai theo ngươi nữa.”
Thở dài một hơi, Kim Phi Dao cười nhạo: “Nếu mọi người đều giết yêu thú như vậy thì chưa đến một tháng, trong khu vực ngàn dặm sẽ không còn được một nửa conđộng vật biển, các ngươi muốn mổ gà lấy trứng sao? Kể cả ta cho cácngươi biết phương pháp, Thủy Quân vương cũng sẽ không đồng ý, các ngươiđịnh kiếm một lần rồi thôi sao?”
Nàng lôi cả Thủy Quân vương ra,dù sao hiện tại phần lớn số nàng kiếm được đều vào tay lão nhân đó, dứtkhoát dùng hắn làm lá chắn cho xong.
Vì thế, nàng lại nói tiếp:“Hẳn là các ngươi cũng đã tìm hiểu rồi, ta hiện tại đang làm cu li trảnợ cho Thủy Quân vương, cơ hồ tất cả động vật biển săn được đều giao cho hắn, bản thân ta căn bản không có chút ưu việt nào, hơn nữa khu vựcngàn dặm tính ra cũng là địa bàn của hắn, các ngươi muốn giết sạch độngvật biển của hắn, cũng không ngẫm lại xem hắn có đồng ý không sao?”
“Ta nói lại một lần nữa, đừng có đi theo ta. Dù sao đi theo ta cũng khôngcó ích gì, ta sẽ không nói ra chuyện kia, các ngươi nên tỉnh táo chútđi.” Kim Phi Dao lạnh giọng nói.
Đây là lần đầu tiên nàng nóichuyện với những người này, lại trực tiếp nhắc tới Thủy Quân vương, cáctu sĩ tam tộc nghe xong thì thầm suy tính, sau đó quay đầu rời đi, dùsao thì chỉ cần Kim Phi Dao xuất hiện là người trong khu vực ngàn dặmđều sẽ biết, nàng ở chỗ nào bọn họ cũng biết, không cần phải theo dõinàng làm gì.
Thấy mọi người tản đi, Kim Phi Dao mới trở lại loa phòng.
Vừa vào cửa, Hoa Uyển Ti lại hỏi: “Giờ phải làm sao? Nếu cứ tiếp tục nhưvậy thì chỉ sợ bọn họ sẽ thật sự động thủ tranh cướp. Có lẽ bọn họ sẽbẩm báo Thủy Quân vương và hai bên cấp cao Nhân – Ma, nói chúng ta không giữ quy củ.”
“Tất cả những thứ ta kiếm được đều đưa cho ThủyQuân vương, hắn có thể quản cái gì? Lão gia hỏa kia căn bản không chongười khác nói một câu, cái gì cũng không nghe. Mà hai tộc Nhân – Ma thì còn ở được trong Bách Hợp thành nữa hay không cũng chưa chắc.” Kim PhiDao cười lạnh.
Mười hai Linh giới kia tiến vào vùng Linh giới mới này đã hơn ba năm, liên kết với hai tộc Nhân – Ma ở đây chiếm địa bàncủa Yêu tộc, ngoài Bách Hợp thành ra thì những nơi khác đều đã đánh nhau mù trời. Có rất nhiều Yêu tộc chạy trốn tới Bách Hợp thành, khu vựcngàn dặm càng ngày càng đông, người trong thành cũng càng ngày càngnhiều.
Tu sĩ hai tộc Nhân – Ma thì đa số lại rời khỏi Bách Hợpthành, gia nhập chiến tranh cướp bóc. Hiện tại phóng tầm mắt ra xa cũngchỉ thấy đầy đường yêu tộc, tu sĩ Nhân – Ma nếu còn ở đây thì đều là cómục đích riêng.
Hoa Uyển Ti đi đến bên cửa sổ, nhìn ngoại đảotrôi nổi bên ngoài đại trận, lắc đầu nói: “Ta cảm thấy hai tộc Nhân – Ma sẽ không buông tha cho Bách Hợp thành đâu, Bách Hợp thành có thể làmcho ba tộc chung sống hòa bình chỉ là vì có đại trận này. Ngươi nói xem, hai tộc Nhân – Ma có phải muốn phá hỏng đại trận không? Chỉ cần đạitrận mất đi hiệu lực, trong thành có thể tùy tiện giết người thì hai tộc Nhân – Ma chắc chắn sẽ tấn công nơi này.”
“Cũng có khả năng đó,hiện tại rất hay có người của hai tộc Nhân – Ma xuất hiện bên cạnh thịtkhô yêu long, ta nghi ngờ bọn họ có ý đồ với nó.” Thịt khô yêu long vẫntreo phía trên như trước, đứng ở cửa sổ loa phòng là có thể nhìn thấy.Kim Phi Dao nhìn thịt khô, nàng cắt trong ba năm vẫn chưa được một phầnmười.
Mà mấy năm nay luôn có tu sĩ hai tộc Nhân – Ma xuất hiệnchung quanh thịt khô, hành vi thoạt nhìn rất khả nghi, nhưng hiện tạilại không có chứng cứ gì chứng minh những người này có ý đồ với thịt khô cho nên nàng cũng chỉ có thể bàng quan.
Nàng đã thương lượngviệc này với yêu long nhưng kết quả cũng không có gì thay đổi, chỉ cóthể cắt từng chút từng chút một, chỉ sợ phải mất trăm năm. Không biếttrong vòng trăm năm này Bách Hợp thành sẽ xảy ra chuyện gì. Tuy nhiên,Kim Phi Dao cũng không sợ, mặc kệ tộc nào chiếm lĩnh Bách Hợp thành thìnàng cũng có cách để ở lại đây.
Điều phiền toái duy nhất là nếuhai tộc Nhân – Ma chiếm Bách Hợp thành thì thịt khô yêu long có khả năng sẽ bị người có dụng tâm kín đáo lấy đi mất. Thứ này là của mình, làmsao nàng có thể để loại chuyện đó xảy ra? Nhưng, nàng cũng không thể cảngày chạy đến bên cạnh thịt khô để canh gác nha.
Đột nhiên, KimPhi Dao nhớ tới một vật, nàng đến bên cạnh Mập Mạp, trực tiếp giựt túicàn khôn của nó xuống mà lật tìm. Đối mặt với màn cướp bóc bất thìnhlình này, Mập Mạp giật lại túi càn khôn, miệng kêu ộp ộp.
“Khôngphải náo loạn, ta chỉ tìm một thứ thôi. Nói cái gì? Đây là của ngươi?Ngươi không phải là của ta sao, cướp cái gì mà cướp?” Kim Phi Dao dùngsức giật lại túi càn khôn, quét thần thức tìm kiếm bên trong.
Xem hết một lượt không thấy thứ mình muốn, nàng liền buông túi càn khôn của Mập Mạp, vươn tay ra nói: “Lõa châu đâu? Ngươi cất ở đâu rồi, lấy ramau, ta cần dùng đến.”
Mập Mạp do dự một chút, dưới sự thúc giục của Kim Phi Dao mới mở miệng ếch phun Lõa châu ra.
“Có lầm không vậy? Ngươi giấu nó trong bụng làm gì, thật là…” Kim Phi Daođoạt lấy Lõa châu, dán Ẩn Thân phù lên người rồi bay ra ngoài cửa sổ.
Nàng trực tiếp bay tới gần thịt yêu long, nhìn quanh trái phải một cái, căngóc độ rồi dừng lại ở nóc Hải Toàn các. Kim Phi Dao lấy Lõa châu ra, rót một ít linh lực vào, Lõa châu biến thành hai viên, chỉ là hai viên nàybé bằng nửa viên ban đầu.
Cố định một viên ở trên nóc Hải Toàncác, Kim Phi Dao lại dùng cách đó biến ra năm viên Lõa châu nhỏ nữa, sau đó đặt ở bốn phía của nóc nhà. Cuối cùng, nàng bay lên phía trên thịtyêu long, đây là chỗ đầu yêu long. Không có đầu, chỗ này chỉ có một lớpda rồng, nàng ném một viên Lõa châu vào chỗ đầu rồng. Viên châu quá nhỏcho nên thoạt nhìn rất khó thấy. Chuẩn bị xong xuôi Kim Phi Dao bay trởvề loa phòng.
“Ta ở lại đây chỉ là vì thịt yêu long, nếu nó xảyra chuyện gì thì không phải là ta đã lãng phí thời gian hay sao. Mặc kệtam tộc nháo thành dạng gì, chỉ có thịt khô là không được xảy ra chuyện, ta xem ai dám có chủ ý lên thịt khô.” Kim Phi Dao trở lại trong phòng,hiện ra bóng dáng, hung hăng nói.
Sau đó, nàng cầm Lõa châu vàotrong phòng tu luyện, rót linh lực vào đó rồi đặt nó xuống đất. Lõa châu bắn ra hai đường ánh sáng, hình thành hai quầng sáng trong phòng tuluyện.
Một quầng sáng xuất hiện ở trung tâm thành, trên nóc HảiToàn các, chỉ thấy bên trong quần sáng, hình ảnh chậm rãi chuyển động,chiếu bốn phía thịt khô nhất thanh nhị sở. Còn một quầng sáng khác chình là vị trí đầu yêu long, chỗ đó quá xa cho nên những viên Lõa châu phíadưới chiếu không tới. Kim Phi Dao cố ý thả một viên tiểu Lõa châu trênđầu yêu long là để có thể chú ý được tình hình phía trên, như vậy làkhông cần phải đi đâu, ở nhà cũng có thể coi chừng được xem có ai khảnghi xuất hiện bên cạnh thịt khô yêu long hay không.
Công năngnày của Lõa châu được nàng vô tình phát hiện ra, nàng đã từng dùng cáchnày để xem trộm sinh hoạt của nhà Địa tộc bên cạnh, chỉ là vì nó quá bithảm túng quẫn, không có gì thú vị cho nên nhìn vài ngày rồi thôi.
Điều đáng tiếc duy nhất là chỉ nhìn thấy hình ảnh mà không nghe được thanhâm, nếu có thể nghe được cả tiếng thì càng hoàn mỹ. Vốn đang nghĩ saunày sẽ bán lại cho Bố Tự Du với giá cao, hắn có thể dùng nó để rình coingười khác, nhưng nếu không có tiếng thì sẽ không nghe được bí mật gì.Hiện tại xem ra thứ này cũng chỉ dùng để giám thị chung quanh động phủ,còn tác dụng còn lại thì chỉ có Mập Mạp thích.
“Hai ngươi khôngcó việc gì thì chú ý một chút cho ta, nếu phát hiện tình huống khả nghithì gọi ta.” Kim Phi Dao chuyển sang phòng khách tu luyện, Hoa Uyển Tikhông thể tiến giai, nhàn rỗi không có chuyện gì thì đến canh chừng Lõachâu.
Kim Phi Dao có chút lo lắng, nghe tin tức thì biết hai tộcNhân – Ma tuy hợp tác nhưng lại hoạt động riêng lẻ, đã xóa bỏ không ítLinh giới. Yêu tộc hiện tại cũng phản kháng kịch liệt, tu sĩ Luyện Hư kỳ của bọn họ không lên thần cấp giới như hai tộc Nhân – Ma mà vẫn ở lạilinh cấp giới, tuy bọn họ không xuất thủ quá nhiều nhưng cũng không cókhả năng cứ để người khác đánh tới cửa mà không động thủ.
Tu sĩLuyện Hư kỳ của hai tộc Nhân – Ma đã chuẩn bị xuống từ thần cấp giới,đến lúc đó mà đánh nhau thì sẽ rất náo nhiệt. Kim Phi Dao đột nhiên ýthức được lúc này nơi an toàn nhất chính là thần cấp giới, không biết có phải tu sĩ Luyện Hư kỳ của Yêu tộc đang nghĩ cách phản công thần cấpgiới hay không.
Linh cấp giới có bảy mươi hai cái, thần cấp giớimột trăm lẻ tám cái. Tu sĩ hai tộc Nhân – Ma đã chiếm hết thần cấp giới, bây giờ còn định cướp nốt địa bàn của Yêu tộc ở linh cấp giới, vậy thìquá tham lam rồi.
Nghĩ một hồi, Kim Phi Dao cảm thấy Yêu tộc thật đáng thương, khi chưa qua lôi kiếp thì cả ngày bị người của hai tộcNhân – Ma tìm giết, chờ qua lôi kiếp, biến hóa được rồi lại không thểlên thần cấp giới, chỉ có thể chen chúc ở linh cấp giới chờ độ kiếp phithăng lên Thiên cấp giới.
Hơn nữa, nghe nói đến Hợp Thể kỳ phảilên Độ Thiên giới, trên đó có cái gì đó khảo nghiệm tu sĩ, tu sĩ phải ởđó cho đến Đại Thừa hậu kỳ mới phi thăng được lên Thiên cấp giới. Tu sĩLuyện Hư kỳ cả ngày ở thần cấp giới tìm kiếm tài liệu lôi tính để luyệnchế pháp bảo để sau này Hợp Thể kỳ lên Độ Thiên giới sống thoải mái hơn.
Đến lúc dùng hết những pháp bảo lôi tính đó thì tu sĩ Hợp Thể kỳ còn có thể mạo hiểm hạ xuống thần cấp giới để tiếp tục tìm kiếm thêm tài liệu lôitính, còn những Yêu tộc này chỉ có thể ở lại linh cấp giới, mà nàng mớichỉ nghe nói tài liệu lôi tính có nhiều ở thần cấp giới chứ linh cấpgiới thì chưa từng nghe qua. Chẳng lẽ sau khi bọn họ đến Hợp Thể kỳ, lên Độ Thiên giới sẽ hoàn toàn dùng thân thể để hứng chịu khảo nghiệm?
Kim Phi Dao thật sự không nghĩ ra, rốt cục là cái gì cản trở yêu tộc lên thần cấp giới, có lẽ yêu long thượng cổ sẽ biết chăng?