“Không thể luyện được đâu”, Từ Phúc khẽ lắc đầu: “Khả năng luyện đan của hắn mặc dù cao nhưng cấp bậc linh hồn của hắn lại không đạt yêu cầu, mức độ phức tạp của linh đan bốn vân không phải một người với linh hồn ở cấp Huyền như hắn có thể luyện ra được”.
“Cũng chưa chắc”, Thượng Quan Ngọc Nhi bĩu môi: “Khi ở đại hội tam tông cũng không ai đánh giá cao hắn cả nhưng chẳng phải hắn vẫn đánh bại Huyền Linh Chi Thể sao?
“Con vẫn tin hắn có thể tạo ra kì tích”, Bích Du khẽ mỉm cười.
“Hi vọng là vậy”.
“Đan Thần, ông có nhìn ra thủ pháp luyện đan của tên Huyết Đồng kia có gì đặc biệt không?”, ở một bên, một lão già mặc y phục trắng quay sang nhìn Đan Thần.
“Rất giống người đó”, Đan Thần hít vào một hơi thật sâu.
“Chẳng trách”, một lão già mặc y phục trắng nheo mắt: “Hắn ta có lẽ là truyền nhân của người đó cũng nên, mặc dù cố gắng che đậy đi thủ pháp luyện đan của mình nhưng vẫn không thể thoát khỏi bóng dáng người đó được”.
“Nhìn đi”, Đan Thần khẽ vuốt râu: “Lần đại hội này có lẽ sẽ xảy ra biến cố, Huyết Đồng kia chính là kẻ địch mạnh nhất của Huyền Nữ”.
Vù!
Khi mọi người đang nói chuyện thì bên dưới vang lên âm thanh lư luyện đan rung lắc, bên phải Diệp Thành, Thượng Quan Vân Khâu vì không cẩn thận nên khiến linh thảo hoá thành tro bụi, lãng phí mất một phần nguyên liệu luyện đan.
Vù!
Ngay sau đó, âm thanh tiếng lư rung lắc ở phía đối diện cũng vang lên, đó là Ly Chương của Bắc Hải thế gia.
Vù! Vù! Vù!
Sau đó, liên tục có những âm thanh tiếng lư rung lắc vì nguyên nhân khác nhau nên lần luyện đan đầu tiên thất bại.
Ở Hằng Nhạc Tông lúc này trời còn chưa sáng tỏ.
Gừ!
Đột nhiên, một âm thanh dị thường vang vọng khắp Hằng Nhạc Tông khiến tất cả các đệ tử và trưởng lão đều giật mình.