“Ngươi đã nói vậy thì ta nghĩ chúng ta nên tới Ngự Linh Tinh trước đi”.
“Sao lại tới Ngự Linh Tinh?”
Advertisement
“Ngự Linh Tinh có trứng rồng, hai ta trộm nó về làm một nồi”, Kì Vương nói với vẻ háo hức.
Lời này vừa thốt ra, Hạo Thiên Huyền Chấn và Diệp Thành đang đi phía trước đều vô thức quay đầu nhìn lại, đầu tiên họ nhìn Tiểu Linh Oa sau đó mới nhìn sang Kì Vương với vẻ thương hại.
Ngay sau đó, Tiểu Linh Oa xắn tay áo lên, xoay khớp cổ rất mạnh.
Tiếp đến là tiếng hét thảm thiết vang vọng trong màn đêm tĩnh lặng, Kì Vương còn đang nói liến thoắng đã bị một chưởng đánh cho quay vòng vòng. Mẹ nó chứ, còn định cho lão tử vào nồi, ngươi ăn phải phân hả!
Kết quả là Kì Vương vừa mới tỉnh lại chưa bao lâu đã lại vui vẻ đi vào giấc ngủ, bị Tiểu Linh Oa nhét vào một pháp khí không gian riêng và không có ý định thả ra trong thời gian ngắn.
Khi nói, ba người đã tới dưới Đông Thiên Cổ Thành.
Cũng giống như những cổ thành trước, trên tường thành của Đông Thiên Cổ Thành cũng dán cáo thị với lệnh khen thưởng.
Lệnh khen thưởng truy sát ở đây đương nhiên cũng là do Thái Thanh Cung phát động, không phải một mà là hai, bức thứ nhất là Diệp Thành, bức còn lại không cần phải nói, chính là Kì Vương.
Phía Diệp Thành không hề ngạc nhiên, Kì Vương trộm tiên thảo Linh Lung Phượng Hoàng của Thái Thanh Cung, đó là bảo vật cỡ nào, không bị phát lệnh truy sát mới lạ, mà tiền thưởng cũng không ít hơn Diệp Thành.
Đông Thiên Cổ Thành về đêm vẫn phồn hoa, phố xá nhộn nhịp, người qua người lại ồn ào náo nhiệt.
Đi vào cổ thành, Diệp Thành bắt đầu thi triển Chu Thiên Diễn Hoá, quả không phụ lòng mong đợi, Mặc Uyên chuyển kiếp thật sự ở đây, ông ta cũng là người chuyển kiếp duy nhất của Đại Sở trong cổ thành này.
Không cần suy nghĩ nhiều, hắn lập tức đi về hướng khác với mục tiêu cực kỳ rõ ràng, đi qua đám người đông đúc ấy.
Điều đáng nói là khí tức khó nắm bắt của Đông Thiên Cổ Thành này cực kỳ nhiều, ở trong bóng tối cũng có rất nhiều cao thủ của Thái Thanh Cung đang ẩn mình, mục đích rất rõ ràng, đó là ôm cây đợi thỏ, chờ bắt Diệp Thành.
Diệp Thành thở dài suốt chặng đường, nếu không nhờ Chu Thiên Diễn Hoá thì vừa vào cổ thành hắn đã bị đánh hội đồng ngay.
Một lúc lâu sau, ba người mới xuất hiện trong một khu vườn nhỏ yên tĩnh ở trong góc của Đông Thiên Cổ Thành.
Cách bài trí của khu vườn nhỏ đơn giản tự nhiên, không có thứ gì xa hoa, ở nơi ấy có một ông lão tuổi xế chiều đang khoanh chân ngồi xếp bằng dưới gốc cây cổ thụ, tu vi không cao, chỉ có cảnh giới Không Minh, chính là thần tướng Mặc Uyên chuyển kiếp.
“Kiếp trước ông ấy rõ ràng là Chuẩn Thánh mà”, nhìn thấy Mặc Uyên chuyển kiếp, Hạo Thiên Huyền Chấn không khỏi kinh ngạc.