Tiểu Linh Oa cũng đi theo, trước khi đi còn vô thức nhìn bài thơ cổ trên bức tường đá.
Hai người rời khỏi không gian giới khi mọi người còn đang say giấc nồng, nhưng hai người không biết rằng có hai cặp mắt già nua đục ngầu dõi nhìn theo khi họ rời đi, đó chính là Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân.
Advertisement
Sau khi ra khỏi không gian giới, Diệp Thành tế ra thuyền chiến, dựa theo bản đồ sao đi thẳng về phía Đông.
Vẫn là Tiểu Linh Oa lái thuyền, động tác điêu luyện, con thuyền bay vút qua mọi con sóng.
Còn Diệp Thành, sau khi ra khỏi không gian giới thì ngồi xếp bằng trên đó, giữ im lặng từ đầu đến cuối, trong lòng vẫn suy nghĩ về bài thơ đó, Lục Đạo và Hồng Trần đều là bóng ma mà hắn không thể xua đi được.
Tiểu Linh Oa không chỉ một lần liếc nhìn, không biết Diệp Thành đang suy nghĩ gì mà ngồi im như khúc gỗ.
Cứ như vậy, vài ngày trôi qua thuyền chiến vẫn im ắng, hai người cũng chưa nhìn thấy bờ bên kia tinh hải.
Mãi đến ngày thứ chín, Diệp Thành ngồi tĩnh lặng trầm tư mới đứng dậy, ngơ nhác nhìn về nơi xa.
Nơi đó có một con thuyền chiến hùng vĩ như núi, khí thế hiên ngang, toàn thân có tiên quang chói lọi lượn quanh, bay đi với tốc độ rất nhanh khiến cho tinh hải ầm ầm gợn sóng.
“Cấp Chuẩn Đế!”
Diệp Thành lẩm bẩm, dù cách rất xa hắn vẫn cảm nhận được áp lực như núi.
Tiểu Linh Oa cũng ngẩng đầu lên, nhìn lướt qua rồi dời mắt: “Đó là thế lực bí ẩn ở Huyền Hoang Đại Lục, rất lớn mạnh, cũng rất ít người biết lai lịch của nó”.
“Nếu lái con thuyền đó đi cướp thì chắc sẽ tuyệt lắm”, Diệp Thành không khỏi nói nhỏ.
“Ngươi nghĩ ai cũng giống như ngươi à?”, Tiểu Linh Oa lườm Diệp Thành: “Thuyền chiến cấp Chuẩn Đế đã có từ thời cổ đại, nó đi qua đi lại ở Huyền Hoang Tinh Hải quanh năm, người của Huyền Hoang Đại Lục muốn đi qua tinh hải này, người của tinh vực khác muốn đến Huyền Hoang Đại Lục đều sẽ đi thuyền chiến của họ”.
“Thuyền chiến cấp Chuẩn Đế, vậy chắc thu phí không thấp đâu”, Diệp Thành sờ cằm.
“Đâu chỉ là không thấp, mà là đắt cắt cổ luôn”, Tiểu Linh Oa tặc lưỡi: “Một lần cần tới một trăm nghìn nguyên thạch, nhưng lên thuyền chiến đó thì sự an toàn của bản thân không thành là vấn đề”.
“Nhìn kích thước của thuyền chiến đó ít nhất cũng chứa được một trăm nghìn người, mỗi người một trăm nghìn nguyên thạch, một chuyến đi thu được số tiền giá trên trời, thế lực bí ẩn đó thật biết kiếm tiền!”, Diệp Thành cảm thán.
“Hết cách, ai bảo người ta mạnh”, Tiểu Linh Oa nhún vai: “So với một trăm nghìn nguyên thạch, tính mạng của bản thân quan trọng hơn, thuyền chiến cấp Chuẩn Đế thì hải tặc nào dám cướp”.
Khi hai người nói chuyện thì thuyền chiến Chuẩn Đế ấy đã vụt tới, đúng là rất hào hùng uy nghiêm, so với kích thước này, thuyền chiến Lôi Đình chỉ như một cục gạch, đi ngang qua là sẽ bị nghiền nát thành từng mảnh.