Giây tiếp theo, cương thi cổ mộ di chuyển, tuy cơ thể cứng ngắc nhưng một bước đi được mấy chục nghìn trượng, tinh không nứt ra từng tấc, uy áp mạnh mẽ khiến tinh không rung chuyển, rung lắc kịch liệt.
Ông ta đuổi theo Diệp Thành vì chiếc gương đồng trong tay hắn, đó là vật được chôn cùng ông ta, Đạo Chích tiện tay lấy đi chiếc gương đã phạm phải cấm kỵ của ông ta, kích thích linh trí thi thể của ông ta.
Advertisement
Uỳnh! Ầm!
Ngay sau đó, hướng Diệp Thành bỏ chạy vang lên tiếng nổ, động tĩnh cực lớn khiến tinh không rung chuyển.
“Đi!”
Long Ngũ nhìn về nơi đó lần cuối rồi hô lên, sau đó quay người bỏ đi, hắn ta rất hiểu khả năng chạy trốn của Diệp Thành, họ ở lại đây sẽ chỉ là gánh nặng cho hắn, đi trước là tốt nhất.
Phía sau, hai lão già áo tím, Kỳ Vương và Đạo Chích cũng đi theo, nơi này đã không còn an toàn, cương thi cổ mộ quá mạnh, vượt xa giới hạn mà họ có thể chống lại.
Bùm!
Họ vừa đi, tinh không phía xa đã sụp đổ, Diệp Thành đang bỏ chạy bay ngược ra ngoài, Thánh thể mạnh mẽ cũng nứt ra, máu Thánh bắn tung toé, giọt nào cũng rực rỡ chói mắt.
Cương thi cổ mộ quá mạnh, khi còn sống ít nhất cũng ở cấp bậc Thánh Vương, sinh ra linh trí, cổ thi cấp bậc này đã vượt qua giới hạn nhất định.
Bực thật!
Diệp Thành thầm chửi, thi tiển Thúc Địa Thành Thốn, nghìn tính vạn tính, Đạo Chích vẫn lấy đi thứ không nên lấy, cương thi cổ mộ đuổi theo chiếc gương đồng, tuy ông ta không phải người sống nhưng cũng biết phải bảo vệ thứ chôn cùng mình, kẻ nào lỗ mãng thì sẽ bị đuổi giết không ngừng nghỉ.
Cương thi cổ mộ đuổi theo, tiến lên một bước lại là mấy chục nghìn trượng, bàn tay khô từ trên không giáng xuống, bao phủ tinh không mấy chục nghìn trượng, còn chưa thật sự đáp đất mà tinh không đã nứt ra từng tấc.
Diệp Thành không có khả năng chống lại, thi triển Thiên Đạo trốn vào hố đen không gian, liên tục hộc máu.
Nhưng sau khi nghỉ ngơi một thoáng, hắn lại liên tục sử dụng đan dược, tiếp đó lại xoay người ra khỏi hố đen.
Trốn trong hố đen không thể giải quyết được vấn đề căn bản, cương thi cổ mộ không có mục tiêu có thể sẽ gây ra thảm hoạ cho tinh không, không biết sẽ có bao nhiêu sinh linh vô tội phải bỏ mạng.
Tuy hắn không phải chúa cứu thế, nhưng trong số sinh linh ở tinh vực này có thể có rất nhiều người chuyển kiếp của Đại Sở, hắn không thể nhìn bọn họ bị ảnh hưởng.
Vì vậy hắn phải mạo hiểm bản thân, tới gần rồi dốc sức dẫn dụ cương thi cổ mộ tránh xa nơi tập trung đông sinh linh.
Sau khi hắn ra khỏi hố đen, cương thi lại có mục tiêu, đuổi theo trên không rồi lại tung chưởng, mỗi làn tử khí Âm Minh đều lạnh thấu xương, nặng tựa như núi.
Thúc Địa Thành Thốn!
Diệp Thành thiêu đốt khí huyết Thánh thể, tránh được đòn nguy hiểm ấy.
Hu hu hu!