Ở một đỉnh núi, một bóng hình đứng đó, y phục trắng, tóc bạc, chỉ thấy phần lưng mà không rõ chân dung, người này như một vị tiên siêu thoát phàm trần khiến thế gian không khỏi ngưỡng mộ.
Ông ta chính là Kiếm Thần Kiếm Phi Đạo, là thần thoại một đời của Chư Thiên Vạn Vực.
Một cơn gió nhẹ khẽ thổi qua, cuốn theo bụi trần, cũng cuốn bay mái tóc bạc của Kiếm Thần khiến ông ta khẽ cau mày.
Advertisement
Chu thiên diễn hoá!
Kiếm Thần khẽ giọng lên tiếng, ngẩng đầu nhìn hư vô như thể nhìn ra vô số tinh vực dù cách xa vời vợi, ông ta nhìn thấy một vùng tinh không rộng lớn tên Bắc Đẩu, nơi đó có một người đang dùng bí thuật để tìm kiếm ông ta.
Phụt!
Trong tinh không, Diệp Thành phun ra máu, hắn gặp phản phệ khủng khếp, đôi mắt, đôi tai và mũi cũng chảy máu, Hoang Cổ Thánh Thể mạnh mẽ cũng trở nên vô cùng thảm hại trong giây phút này.
Hắn ta đã thấy Chư Thiên Kiếm Thần và cũng gặp phải phản phệ khủng khiếp, suýt chút nữa đã mất mạng.
Vù!
Ý cảnh giữa tinh không rung chuyển, kiếm ý của Kiếm Thần thoát biến ra khỏi sự trói buộc của thái hư long cấm, giơ tay gạt đi chu thiên diễn hoá của Diệp Thành, Diệp Thành vừa bị thương lại lần nữa phản phệ, thánh thể nứt lìa.
Diệp Thành cố gắng đứng vững, ngưng tụ lại thánh thể nhưng khuôn mặt lại tái nhợt như chẳng còn giọt máu.
Kiếm ý vẫn đứng đó lặng lẽ quan sát Diệp Thành, đôi mắt vô hồn.
Vút!
Chỉ nghe thấy một âm thanh “vút” vang lên, Diệp Thành tế ra kiếm Xích Tiêu, khí thế tăng nhanh, khí huyết sục sôi, sau đó là hỗn độn dị tượng được hắn mở ra, tiếp đến, đến ma đạo cũng được mở.
Diệp Thành tự nhận chu thiên diễn hoá đã dẫn tới sự chú ý của Chư Thiên Kiếm Thần nhưng điều đó vẫn chưa đủ.
Hắn cần cần phải châm lên ngọn lửa cháy rực trên cơ sở đó, còn ngọn lửa đó sẽ trảm đi kiếm ý của Kiếm Thần, chỉ có như vậy mới có thể khiến Kiếm Thần giáng lâm tới Bắc Đẩu Tinh Vực.
Vốn dĩ hắn muốn dùng tới thiên chiếu nhưng lại phát hiện vì tính toán ra Kiếm Thần mà dẫn tới tiên nhãn tự phong ấn, lần này vì bất lực nên hắn chỉ có thể dựa vào sức của một mình mình chiến đấu với kiếm ý của Kiếm Thần.
“Kiếm Thần tiền bối, đắc tội rồi”, Diệp Thành bước ra, giơ kiếm trảm ra kiếm mang cuồng thế.
Kiếm ý của Kiếm Thần vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm, khẽ giơ tay, một tay vẽ ra một dải tinh hà mang theo đạo của Kiếm Thần, ẩn chứa kiếm ý vô thượng, sau đó thông qua một đòn trảm diệt đạo kiếm mang cái thế kia của Diệp Thành.
Vạn Kiếm Phong Thần!
Diệp Thành lùi về sau đứng vững sau đó thi triển Thúc Địa Thành Thốn sát phạt đến, một kiếm với sức đâm xuyên mạnh mẽ, thông qua một đòn tuyệt sát mang theo đạo vô địch, mang theo tín niệm tất thắng.
Thế nhưng nhát kiếm đỉnh phong đó của hắn lại bị kiếm ý Kiếm Thần dùng hai ngón tay khẽ kẹp chặt.
Diệp Thành khí huyết sục sôi kết hợp với hỗn độn đạo tắc và căn nguyên thánh thể, lại thêm kiếm Xích Tiêu, thế nhưng cho dù hắn thi triển thế nào cũng không thể đâm thêm được một phân nào, sức mạnh của kiếm ý khiến hắn bất ngờ.