Tiếng gằn phẫn nộ và tiếng la hét vang vọng khắp ba phương, đó là Tử Dương, Tử Ly và Tử Thiên, đặc biệt là Tử Dương, trước đó hắn tranh hùng thất bại, lần này hắn lại thất bại, bại tới mức thê thảm.
Thiên Lộ đã biến mất, Diệp Thành hả hê bay từ trên trời xuống, bộ dạng trông cũng rất da dáng.
Advertisement
“Lý Khang, lên trước nhận lệnh”, Thánh Chủ của Đại La Kiếm Tông đứng dậy, giọng nói vang vọng khắp vùng đất phong địa, mang theo uy nghiêm của một vị Thánh Chủ khiến xung quanh im phăng phắc.
Diệp Thành vuốt tóc tự nhiên và không quên chỉnh lại áo, sau đó sải bước lên bậc đá.
Thánh Chủ của Đại La Kiếm Tông lấy ra kiếm lệnh và túi càn khôn, bên trong túi càn không có một nghìn nguyên thạch và rất nhiều bí quyển, thần thông, đan dược cũng như tiên thảo.
“Đa tạ Thánh Chủ”, Diệp Thành đương nhiên không hề khách khí, chỉ có điều, lệnh bài của thần tử kia khiến hắn cảm thấy tò mò, đó là tấm lệnh bài được đúc từ tiên kim đặc biệt, Hỗn Độn Thần Đỉnh lúc này tỏ ra vô cùng thích thú.
“Có nên cầm tấm lệnh bài này đi một vòng quanh Bắc Đẩu Tinh Vực không nhỉ?”, trong lòng Diệp Thành thầm có tính toán, thân phận cao quý như thần tử Đại La mà lượn một vòng thì chắc chắn thu về không ít món đồ hay ho.
“Lý Khang ở lại, những người khác lui đi”, Thánh Chủ của Đại La Kiếm Tông cất giọng điềm tĩnh.
Nghe vậy, phong chủ của từng nói lần lượt dẫn theo đệ tử của mình lui ra khỏi vùng đất Phong Thiền, trước khi đi còn nhìn Diệp Thành với ánh mắt kinh ngạc, đây có lẽ là lần đầu tiên bọn họ thấy một trận chiến đặc sắc đến vậy.
Điều đáng nói đó là người của Tử Trúc Chân Nhân và Tử Trúc Phong lúc rời đi trông rất hiên ngang, Tử Trúc Phong có thần tử, tương lại sẽ là Thánh Chủ, Tử Trúc Phong cũng sẽ lên như diều gặp gió.
Sau khi đệ tử và trưởng lão lui đi thì chỉ còn lại Diệp Thành và mười tám vị Thánh Nhân trong đó có cả Thánh Chủ của Đại La Kiếm Tông.
Diệp Thành vẫn đứng ở vị trí cũ, hắn diễn rất tròn vai và tỏ ra cung kính.
Phía lão bối của Đại La Kiếm Tông nheo mắt nhìn Diệp Thành như đang muốn tìm kiếm gì đó.
Diệp Thành bị nhìn chằm chằm thì tỏ ra không được tự nhiên, cũng may có chu thiên diễn hoá che đi huyền cơ nếu không thì hắn đã bị bọn họ nhìn thấu ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi, vậy thì tiếp sau đây sẽ vô cùng náo nhiệt.
“Bản tôn rất bất ngờ, một cảnh giới Hoàng tầng thứ nhất, làm thế nào mà ngươi có thể mạnh như vậy được?”, Thánh Chủ của Đại La Kiếm Tông lên tiếng, đôi mắt chăm chú quan sát Diệp Thành.
“Khi đệ tử ra ngoài lịch luyện tình cờ gặp được một vị tiền bối, vị ấy đã truyền cho đệ tử bí thuật”, Diệp Thành biện đại một lý do.
“Tiền bối?”
“Tiền bối cấp bậc Thánh Vương”, Diệp Thành lập tức đáp lời.