- Hi hi hi, ngươi có hai thân thể là bí mật sao? Ta cần thiết phải nói chính là ngươi sao?
Điệp Hậu cười nói.
- Vẫn xin báo cho!
Diêm Xuyên lại nói.
- Cõi âm, nơi cực đông của Đông Ngoại Châu, U Minh Hải, trên tay Quỷ Như Lai!
Điệp Hậu nói.
- Quỷ Như Lai?
Trong mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
Diêm Xuyên tất nhiên đã từng nghe qua cái tên này. Đông Ngoại Châu cõi âm, trước đó Đại Trăn còn chưa xuất thế, thánh nhân Hóa Tôn Thiên cũng không dám trêu chọc vào hung nhân này. Hắn là chủ nhân của U Minh Hải tại Đông Ngoại Châu!
- Hi hi hi. Ngươi nghe thấy là Quỷ Như Lai, cũng không dám đi tranh đoạt táng thiên đồng quan sao?
Điệp Hậu cười nói.
- Ngươi không cần kích tướng. Táng thiên đồng quan là của ta. Chỉ cần ta biết vị trí, ta chắc chắn sẽ toàn lực đoạt lại!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Mặt khác, lại cho ngươi một tin tức nữa!
Thần sắc Điệp Hậu thoáng động nói.
- Ồ?
- Ta biết, một hoàng hậu của ngươi hình như bị tổn thương mệnh cách!
Điệp Hậu cười nói.
- Không sai!
Diêm Xuyên không che giấu.
Diêm Xuyên vẫn tìm kiếm phương thức giải cứu thương thế của Tử Tử.
- Muốn cứu nàng cũng không khó. Tên quỷ như lai này nắm giữ một cái luân hồi. Cáu mũ luân hồi này có tên là 'Thiên mệnh luân hồi'. Nếu như nhận được lực lượng luân hồi này, muốn cứu hoàng hậu kia của ngươi, tất nhiên vô cùng thoải mái!
Điệp Hậu nói.
- Meo? Tử Tử tỷ tỷ được cứu rồi?
Ánh mắt Miêu Miêu sáng lên.
- Thiên mệnh luân hồi?
Trong mắt Diêm Xuyên cũng loé ra một tia vui mừng.
- Đa tạ Điệp Hậu cho biết! Tin tức này so với tin tức táng thiên đồng quan càng quan trọng hơn!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Hi hi hi, không thể tưởng tượng được, ngươi vẫn là một kẻ có tình!
Trong mắt Điệp Hậu loé lên một tia trêu tức.
- Thiên hạ sáu mươi đạo luân hồi. Trước đây không lâu, ta vừa mới thấy một cái mà thôi. Muốn biết có làm gì, ở nơi đâu, lại có tác dụng thế nào, không biết là phải đến năm nào tháng nào. Lần này được Điệp Hậu cho biết, tương lai Tử Tử khôi phục, Diêm Xuyên ta nhất định sẽ dẫn Tử Tử tới bái tạ!
Diêm Xuyên chính thức nói.
- Sáu mươi đạo luân hồi? Ai nói là sáu mươi đạo luân hồi?
Điệp Hậu có chút sững sờ.
Doãn Hận Thiên nói. Chẳng lẽ không đúng là sáu mươi đạo luân hồi sao?
- Hi hi hi, ngươi có tin tức đó từ đâu vậy? Thời điểm kỷ đệ tam mới là sáu mươi đạo luân hồi. Bây giờ đã là kỷ đệ tứ. Thiên hạ chỉ có năm mươi bốn đạo luân hồi mà thôi!
Điệp Hậu cười nói.
- Năm mươi bốn đạo? Ít đi sáu đạo luân hồi sao? Không đúng. Từ kỷ đệ tam đến kỷ đệ tứ có thêm một đại thế giới. Đại thế giới có sáu đạo luân hồi sao?
Trong mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
- Giờ ngươi mới biết sao. Ngày xưa tại kỷ đệ nhất, nhân thân đại ngưu nào đó hóa thân thành bảy mươi hai đạo luân hồi, bao dung thiên địa vạn vật muôn dân chi linh. Mỗi kỷ lại tách ra một thế giới, đều mang đi sáu đạo luân hồi. Bây giờ còn dư lại năm mươi bốn đạo luân hồi mà thôi. Tuy nhiên, sau đó nói không chừng, khi bốn giới xác nhập, bảy mươi hai đạo luân hồi sẽ lại xuất hiện đi!
Điệp Hậu thở dài nói.
- Meo? Bảy mươi hai đạo luân hồi? Thân hóa luân hồi? Ai vậy?
Miêu Miêu cũng kinh ngạc nói. Lúc này Miêu Miêu cũng quên cáu giận.
- Hi hi hi. Thật là thú vị. Đây là điều Huyền Diệu ngươi nói cho ta biết. Hiện tại ngươi quay lại hỏi ta?
Điệp Hậu nhất thời nở nụ cười.
Lại là Huyền Diệu?
- Meooo, không nói đừng nói!
Miêu Miêu lại khó chịu nói.
- Điệp Hậu, có chuyện muốn thỉnh giáo!
Diêm Xuyên lại kêu lên.
- Chuyện gì vậy?
Điệp Hậu hiếu kỳ nói.
- Bây giờ Khổng Hoàng Thiên xuất thế, Sào xuất thế. Còn có một vài cường giả khác cũng xuất thế. Bọn họ đều chọn vào lúc này. Lý do là vì cái gì?
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Điệp Hậu khẽ cau mày.
- Ngày ấy ta nghe Khổng Hoàng Thiên nhắc tới, cái gì Sào làm vật hi sinh. Bọn họ hi sinh cái gì? Vì cái gì?
Diêm Xuyên lại hỏi.
Không biết tại sao, mới nói tới đây Điệp Hậu liền phẫn nộ.
- Hừ, bây giờ ngươi không cần biết!
Điệp Hậu lại trở mặt nói.
Miêu Miêu, Diêm Xuyên đều tỏ ra cổ quái nhìn Điệp Hậu.
Điệp Hậu lại nhìn Diêm Xuyên nói:
- Hừ, bây giờ của ngươi tu vi quá thấp, biết thì có tác dụng gì? Nhanh tự tăng cường bản thân lên một chút, hoặc có khả năng đuổi theo ba đại triều lưu. Huống hồ, không cần ta nói ra, rất nhanh đại triều lưu đầu tiên sẽ bắt đầu. Tới lúc đó ngươi sẽ biết thôi!
- Đại triều lưu thế nhất?
Diêm Xuyên lại hỏi.
- Người chờ mà chịu chết trong đại triều lưu thứ nhất đi. Hừ, được rồi, ta cũng phải trở về. Sau này muốn tìm ta, đến Thái Âm Tinh cõi âm. Ta ở tại Đại Quảng Hàn Cung!
Điệp Hậu nghiêm sắc mặt nói.
Nói xong, Điệp Hậu giương cánh ra, vỗ nhẹ một cái lập tức biến mất không thấy bóng dáng nữa!
- Meo? Thái Âm Tinh? Đó không phải là mặt trăng sao? Nàng ở trên mặt trăng? Đại Quảng Hàn Cung?
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
Diêm Xuyên lại đứng trên mặt biển, có chút trầm tư, không ngừng nghiền ngẫm mỗi câu Điệp Hậu vừa nói.
- Meo. Diêm Xuyên, ngươi nói xe, Điệp Hậu kia có thật là muội của ta không? Miêu Miêu vẫn cảm thấy mờ mịt không hiểu nói.
- Hẳn là đúng!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Meo, thì ra là như vậy!
Miêu Miêu bỗng nhiên tỉnh ngộ gật đầu một cái.
Lần này lại đến phiên Diêm Xuyên tỏ ra cổ quái:
- Cái gì mà thì ra là như vậy?
- Meo, ta vẫn thường thắc mắc tại sao ta luôn thích mắng người khác là muội ngươi. Hóa ra ta có muội muội đáng ghét như thế. Theo bản năng ta mới mắng người khác là muội ngươi!
Miêu Miêu trầm tư suy nghĩ nói.
Thần logic!
Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn Miêu Miêu!
-------------------------
Cõi âm, Đại Tần Thành! Phía trước điện trung tâm!
Trong nháy mắt khi xe rồng xuất hiện, rất nhiều thần tử đều đã nhận được tin tức. Bọn họ thi nhau chạy tới.
Triệu A Phòng thức tỉnh, Mặc Vũ Hề cũng đi tới.
- Đã xảy ra chuyện vậy?
Hai nữ tử lo lắng nói.
Cương thi Diêm Xuyên lại trầm mặc một hồi, lắc đầu nói:
- Không có chuyện gì rồi!
- Thật sao?
Mặc Vũ Hề vẫn lo lắng.
- Ừm!
Diêm Xuyên gật đầu một cái khẳng định.
Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía Dịch Phong nói:
- Dịch Phong, bắt đầu chỉnh lý tất cả tin tức về U Minh Hải. Còn nữa, mau chóng thu thập tất cả tin tức Quỷ Như Lai!
- Thánh Vương, chuẩn bị động thủ đối với U Minh Hải sao? Nhưng quốc lực của Đại Trăn ta chung quy....
Dịch Phong có chút lo lắng nói.
- Ý trẫm đã quyết!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
- Vâng!
Dương gian, Hoàn Đông Nam Châu. Công Dương gia!
- Chúc mừng gia chủ, thành tựu thánh nhân!
Một đám con cháu Công Dương gia hưng phấn bái lạy nói.
Đứng ở trước chủ điện Công Dương gia, Công Dương Tử tỏ ra hưng phấn thở dài một hơi.
- Đến trời sủng ái, Công Dương gia mới được hưng thịnh như ngày nay!
Công Dương Tử hưng phấn nói.
- Gia chủ, vừa nãy ngài phóng chưởng, chúng ta chưa bao giờ nhìn thấy uy lực như vậy. Trong thiên hạ, ngày xưa căn bản không có người nào có thể địch được!
- Gia chủ thể hiện thần uy!
...
Mọi người chúc mừng một hồi lâu.
Lúc này, Công Dương Bôn Lôi đứng lẫn trong đám người lại bỗng nhiên nói:
- Gia chủ, không biết với thực lực của gia chủ bây giờ có thể đối phó được với Diêm Xuyên hay không?