Khổng Hoàng Thiên nhìn Khổng Tước Tử, vươn tay, một luồng sáng xanh bắn ra khỏi đầu ngón tay, dần hình thành một khổng tước linh.
Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!
Khổng tước linh nháy mắt chui vào trán của Khổng Tước Tử.
Vù vù vù vù!
Quanh thân Khổng Tước Tử tỏa ra vô số ánh sáng xanh.
Ầm ầm ầm ầm!
Trong rung đọng, Khổng Tước Tử vọt lên trời.
- A!
Trong tiếng hét đau đớn, Khổng Tước Tử lắc mình biến thành khổng trước to lớn cỡ trăm trượng.
Khổng tước hú dài:
- Grao!
Đuôi khổng tước to lớn vung.
Xoẹt!
Như có cầu vồng mười sắc vung hướng sơn mạch phía xa.
Vù vù vù vù!
Thần quang thập sắc vung qua, nguyên sơn mạch biến mất.
Khổng tước hú dài:
- Grao!
Biến trở lại hình người, đáp xuống đất.
Khổng Tước Tử hưng phấn nói:
- Đa tạ lão tổ tông đã điểm tỉnh huyết mạch của tử tôn!
Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói:
- Ta đã dạy ngươi cách điểm tỉnh, sau này tộc nhân từ ngươi điểm tỉnh! Đồng thời, triệu tập tất cả khổng tước trong thiên hạ!
- Tuân lệnh!
Đám người Diêm Xuyên ở một bên lộ vẻ nghi hoặc.
Khổng tước? Người Khổng gia không phải là con người sao? Tại sao lại có khổng tước huyết mạch? Nhân? Yêu thú?
Khổng Hoàng Thiên nhìn hướng Khổng Hạt Tử, hỏi:
- Ngươi là người thừa kế của Khổng gia?
Khổng Hạt Tử cung kính hành lễ nói:
- Bẩm lão tổ tông, đúng vậy, gia tộc truyền thừa do mạch của ta truyền thừa, bất đắc dĩ mất nhiều truyền thừa, tử tôn hổ thẹn!
Khổng Hoàng Thiên nhìn Khổng Hạt Tử.
Khổng Hoàng Thiên lại điểm ngón tay, một quả cầu ánh sáng màu xanh nhập vào óc Khổng Hạt Tử.
Ầm ầm ầm ầm!
Khổng Hạt Tử đứng ngây ra đó.
Khổng Hoàng Thiên kiên nhẫn chờ, qua một nén nhang sau Khổng Hạt Tử mới run lên, nhúc nhích.
Khổng Hạt Tử kích động nói:
- Đa tạ lão tổ tông, tất cả gia tộc truyền thừa đã bổ sung đầy đủ!
Khổng Hoàng Thiên gật đầu, nói:
- Ừm!
Khổng Hoàng Thiên liếc mọi người một vòng, nhìn hướng Miêu Miêu. Khi thấy Miêu Miêu thì Khổng Hoàng Thiên hơi biến sắc mặt.
Miêu Miêu khó chịu kêu lên:
- Meo!
Khổng Hoàng Thiên nhíu mày, không chú ý Miêu Miêu mà nhìn hướng đoàn người Diêm Xuyên.
Khổng Hạt Tử nói giúp cho Diêm Xuyên:
- Lão tổ tông, nghi thức lần này nhờ có Diêm đế, Diêm Xuyên. Hắn là ngoại thích của Khổng gia, từng có được Vấn Thiên lệnh, lần này đưa tới tộc mình.
Khổng Hoàng Thiên gật đầu, nói:
- Ừm!
Khổng Hạt Tử lại nói:
- Lão tổ tông, lúc trước chúng ta không biết người còn có thể trở về, cứ ngỡ người để lại kho báu nên đã hứa cho Diêm đế một phần.
Khổng Hoàng Thiên nghe Khổng Hạt Tử nói thì nhíu mày, nhưng vẫn chấp nhận sự thật này.
Khổng Hoàng Thiên chợt mở miệng nói:
- Ta có thể cho ngươi ba yêu cầu không cao, nói đi.
Ba yêu cầu?
Diêm Xuyên nhìn thấy Khổng Hoàng Thiên nhíu mày thì hiểu là gã không thích bọn họ, nhưng có một số thứ bản thân nên có thì hắn không chối từ.
Diêm Xuyên nói:
- Ta muốn thuật soán mệnh của Khổng gia!
Thuật soán mệnh, Khổng Hoàng Thiên xuất thế vào lúc này chứng minh khi còn ở kỷ đệ tam thì gã đã suy tính ra chút tình huống hiện tại. Có thể từ kỷ đệ tam suy tính đến hiện giờ, năng lực soán mệnh của gã tự nhiên quỷ thần khó lường. Chắc chắn thuật soán mệnh của Khổng Hoàng Thiên rất đáng quý.
Khổng Hoàng Thiên nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên, hiển nhiên hắn yêu cầu đã hơi quá đáng.
Nhưng Khổng Hoàng Thiên không từ chối.
Khổng Hoàng Thiên thản nhiên nói:
- Có thể, sau này Khổng Hạt Tử hãy truyền dạy đi.
Khổng Hạt Tử lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Khổng Hoàng Thiên nói:
- Còn hai cái nữa!
Diêm Xuyên chỉ vào sáu đệ tử của Độc Cô thế gia bị trọng thương té trên mặt đất:
- Ta muốn bọn họ!
Khổng Ma Vương cũng nói giúp:
- Lão tổ tông, kẻ làm bị thương đệ tử trong tộc chỉ có một mình Độc Cô Phá Thiên đã bị lão tổ tông tử hình, những người này không thương tổn đệ tử của Khổng gia.
Ngày xưa lúc U Hải lão tổ muốn bắt Khổng Ma Vương thì Diêm Xuyên đã bảo vệ gã, lúc này gã không ngại thuận tiện trả nhân tình.
Khổng Hoàng Thiên gật đầu, nói:
- Ừm! Còn một cái nữa!
Diêm Xuyên nhìn Khổng Hoàng Thiên, hít sâu, nói:
- Ta muốn biết ngươi, Sào và một vài người khác trầm tịch, biến mất trong vô tận năm tháng rồi bỗng nhiên xuất hiện là vì sao?
Khổng Hoàng Thiên nhíu mắt, nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên.
Khổng Hoàng Thiên thản nhiên nói:
- Mới nãy lời ta nói với Sào rồi sau này ngươi sẽ hiểu hết.
Khổng Hoàng Thiên không muốn giải thích nhiều.
Diêm Xuyên đành gật đầu chấp nhận.
Khổng Hoàng Thiên trả xong ân tình Khổng gia, vung tay.
Ầm ầm ầm ầm!
Xung quanh bỗng thanh lý ra khối đất trống, trên khu vực đó, từng tòa cung điện nhô lên.
Trung tâm một tòa đại điện, Hoàng Thiên điện!
Khổng Hoàng Thiên thản nhiên nói:
- Khổng Tước Tử!
- Có!
Khổng Hoàng Thiên thản nhiên nói:
- Lập tức triệu hồi tất cả đệ tử của Khổng gia, và khổng trước trong thiên hạ, hội hợp tại Nam Ngoại Châu ở Dương gian!
- Tuân lệnh!
Khổng Hoàng Thiên hơi ngừng lại:
- Còn nữa!
Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói:
- Thông báo cho các đại thế lực trong thiên hạ, từ hôm nay trở đi Nam Ngoại Châu ở Dương gian là họ Khổng!
Miêu Miêu khó tin nhỏ giọng nói:
- Meo! Nam Ngoại Châu Dương gian, ba mươi sáu cương vực, hắn chỉ nói một câu là thành họ Khổng?
Nghe vào tai đệ tử của Khổng gia thì cực kỳ phấn chấn.
Khổng Tước Tử hưng phấn nói:
- Tuân lệnh!
Khổng Hoàng Thiên lạnh nhạt nói:
- Làm xong hai chuyện này hãy báo cho ta biết.
Khổng Hoàng Thiên nói xong bước vào Hoàng Thiên điện cách không xa.
Két!
Cửa đại điện khép lại.
Khổng Hoàng Thiên xuất thế, làm chuyện thứ nhất chính là độc bá nhất châu.
Người Khổng gia từ giờ phút này đều cực kỳ phấn khởi, nhìn Hoàng Thiên điện cách không xa, ai cũng cực kỳ sùng bái.
Khổng Hạt Tử đưa ra một khối ngọc giản:
- Diêm đế, trong ngọc giản này có thuật soán mệnh của Khổng gia ta, ta mới ghi lại.
Diêm Xuyên nhận ngọc giản, gật đầu, nói:
- Nếu đã vậy thì ta sẽ không làm phiền, cáo từ.
Diêm Xuyên nói rồi đưa ngọc giản cho Triệu A Phòng, nàng nhận lấy.
Khổng Hạt Tử rất lễ độ nói:
- Đi chậm rãi.
Đám người Vương Tiễn áp giải sáu người Độc Cô thế gia, theo Diêm Xuyên dẫn dắt bay hướng Hoàng Tuyền lộ ở phía xa.
Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử, Khổng Ma Vương nhìn theo đoàn người Diêm Xuyên rời đi.
Từ giờ phút này, Khổng gia chính thức ngẩng cao đầu đi vào trong tầm mắt của người trong thiên hạ.