Chỗ Nguyên Vô Thiên Điện.
Giờ phút này, xếp hàng nhiều quân đội, chia làm hai phe.
Một phe lấy Diêm Xuyên dẫn đầu, sau lưng hắn là mười vạn binh mã dũng quân đoàn. Mặc Vũ Hề, Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên, Mông Nghị đứng bên cạnh Diêm Xuyên.
Miêu Miêu nhảy lên vai Diêm Xuyên, cùng hắn nhìn đại quân phái đối diện.
Trên tầng mây phái đối diện, một người mặc long bào vàng, mặt lộ uy nghiêm, mắt lạnh như băng, chính là Thiên Đế của Đại Chu thiên đình, Võ Chiếu.
Sau lưng Võ Chiếu đứng Địch Nhân Kiệt, Thái Bình công chúa, Thượng Quan Uyển Nhi, đám trọng thần của Đại Chu thiên đình.
Còn có ba mươi vạn quân đội túc sát của Đại Chu thiên đình.
Diêm Xuyên, Võ Chiếu lạnh lùng nhìn nhau, đại quân hai phe cảnh giác.
Trong phút chốc tình hình túc sát biến cực kỳ yên tĩnh.
Phía xa, cường giả khắp nơi lúc trước chứng kiến hung uy của Diêm Xuyên lần nữa nín thở.
Hai đế tranh phong?
Võ Chiếu nhìn Diêm Xuyên, hít sâu, nói:
- Trước kia trẫm thường nghe tiếng Thủy hoàng đế, càn quét bát hoang, thống nhất thiên hạ chiến quốc. Khi sống không thể gặp gỡ Thủy hoàng đế, từng thấy rất đáng tiếc.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đại Chu Võ thị, là thân nữ nhi mà nghịch chuyển Càn Khôn, ngươi cũng rất giỏi.
Võ Chiếu cười khẽ, nhìn Mặc Vũ Hề ở bên cạnh Diêm Xuyên.
Võ Chiếu thản nhiên nói:
- Vũ Hề, trông thấy trẫm tại sao không bái?
Mặc Vũ Hề con ngươi co rút, Thái Bình công chúa phái đối diện cười lạnh.
Mắt Mặc Vũ Hề chớp lóe liên tục, cuối cùng như đã đặt quyết tâm.
Mặc Vũ Hề ánh mắt bình tĩnh nói:
- Hoàng hậu Đại Trăn thánh đình, Mặc Vũ Hề kính chào Thiên Đế của Đại Chu thiên đình!
Thái Bình công chúa trừng mắt quát:
- To gan!
Thái Bình công chúa lạnh lùng cười:
- Mặc Vũ Hề, ngươi do mẫu đế sinh ra, mẫu đế nuôi nhiều năm như vậy, ngươi muốn cắt đứt trước kia? Đừng hòng!
Trong phút chốc Võ Chiếu không nói chuyện, yên lặng nhìn.
Diêm Xuyên cũng lạnh lùng nhìn.
Mặc Vũ Hề nhìn Thái Bình công chúa, lạnh lùng cười:
- Thái Bình công chúa, Đại Chu thiên đình không có bất cứ thứ gì khiến ta ở lại. Huyết mạch chi liên, phu quân của ta đã trả đủ rồi, Tây Ngoại Châu trong sáng, Phượng Hoàng tộc bị suy yếu, tất cả không còn nhân quả. Kể từ hôm nay ta không còn là công chúa của Đại Chu thiên đình, trên đời không còn Vũ Hề công chúa, ta chỉ là hoàng hậu Đại Trăn thánh đình!
Thái Bình công chúa trừng mắt quát:
- Làm càn!
Mặc Vũ Hề lạnh lùng cười:
- Thái Bình công chúa, ta đã giải thoát, ngươi thì sao? Có lẽ vĩnh viễn không có khả năng đi!
Thái Bình công chúa tức giận trừng mắt quát:
- Ngươi....!
- Thái Bình!
Võ Chiếu hất tay áo, ngăn cản Thái Bình công chúa nói tiếp.
Võ Chiếu nhìn Mặc Vũ Hề, mắt lóe tia nghiêm túc.
Ánh mắt Mặc Vũ Hề kiên quyết.
Từ khi bắt đầu sinh ra thì Mặc Vũ Hề đã không được Võ Chiếu chú trọng, thậm chí xem nàng là công cụ chính trị không ngừng lợi dụng. Mặc Vũ Hề không có cảm tình gì với Võ Chiếu, chẳng qua vì huyết mạch làm nàng hơi áy náy. Nhưng Diêm Xuyên đã trả giá rất nhiều cho chuyện này, một chút áy náy hoàn toàn biến mất.
Võ Chiếu thản nhiên nói:
- Vũ Hề, cánh của ngươi đã cứng rắn.
Võ Chiếu nói xong không để ý Mặc Vũ Hề đáp lời, nhìn hướng Diêm Xuyên.
Mắt Võ Chiếu bắn ra tia chiến ý.
Võ Chiếu trầm giọng hỏi:
- Diêm đế, đế và đế không dễ nói chiến, tham ngộ thì sao?
Diêm Xuyên nheo mắt, cười nhạt nói:
- Tùy ngươi.
Nói xong Diêm Xuyên, Võ Chiếu bước ra một bước.
Hai đế đối diện, ánh mắt giao nhau.
Ầm ầm ầm!
Chính giữa khoảng cách hai người, hư không lắc lư kịch liệt.
Hai người lộ vẻ dữ tợn, khí thế hung hãn tuyệt thế bắn ra.
Doãn Hận Thiên nhướng mày nói:
- Ý thức đối kháng? Tiến nhập thế giới tinh thần trùng kích?
Bạch Khởi lộ nụ lạnh lùng cười:
- A, thế giới tinh thần?
Bạch Khởi tuyệt đối tin tưởng vào ý chí của Diêm Xuyên.
Nội tình kiếp trước làm sao Võ Chiếu có thể so sánh?
Ầm ầm ầm!
Ý thức của hai đế trùng kích, hư không đảo loạn.
Từng đợt bão tố thổi bốn hướng.
Phía xa, các tu giả đứng xem há hốc mồm kinh ngạc.
- Có chuyện gì? Hai người bọn họ đứng không nhúc nhích đã khiến hư không lắc lư?
- Ngươi biết cái gì, đây là tinh thần đụng độ. Hai đế dùng ý chí đế vương cường đại ở trung tâm bọn họ sáng tạo ra thuần thế giới tinh thần phóng ra ngoài. Trong thế giới tinh thần này hai đế đang hung mãnh chiến đấu.
................
........
....
Xung quanh liên tục vang tiếng kinh thán, quân đội hai phe hết sức cảnh giác, nhưng không có mệnh lệnh của hai đế thì không ai dám nhúng tay.
Một canh giờ sau.
Mặt Diêm Xuyên càng dữ tợn, mặt của Võ Chiếu cũng vậy. Võ Chiếu nhíu mày, hình như gặp chuyện gì không tốt.
Vù vù vù!
Chính lúc này, bỗng nhiên trong tay Võ Chiếu xuất hiện một quang cầu màu vàng.
Kim sắc quang cầu đột nhiên tỏa ánh sáng bao phủ Võ Chiếu.
Ầm ầm ầm!
Không khí chính giữa hai đế nổ tung, hư không lăn cuồn cuộn.
Hai đế ngừng tinh thần va đụng.
Võ Chiếu nheo mắt, trầm giọng nói:
- Diêm đế không uổng là Thủy hoàng đế.
Diêm Xuyên nhìn quả cầu nhỏ màu vàng trong tay Võ Chiếu, mắt lóe tia trầm trọng. Võ Chiếu lật tay, cất quả cầu nhỏ màu vàng đi.
Diêm Xuyên nhướng mày nói:
- Hơi thở địa cầu? Kim cầu cũng có thể liên thông với địa cầu?
Võ Chiếu khó hiểu hỏi:
- Địa cầu?
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Chính là nơi ngươi đến.
Diêm Xuyên nhìn Võ Chiếu, trầm giọng nói:
- Đại thiên thế giới, Khúc Thiện bất diệt, Hồng Quân bất tử, đại thế giới Khúc Thiện tử tuyệt. Xem ra trên địa cầu vẫn còn tồn tại Khúc Thiện, Ha ha, Hồng Quân, ngươi quả nhiên lừa gạt toàn thiên hạ. Vẫn có báu vật liên thông địa cầu, có lẽ ngay cả hắn cũng không biết!
Võ Chiếu nheo mắt, truyền âm hỏi:
- Ngươi biết sư phụ của ta?
Diêm Xuyên mỉm cười không nói.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Hồi triều!
Bạch Khởi vung tay.
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Phía xa, long liễn của Diêm Xuyên nhanh chóng bay tới.
Trong khoảng thời gian này bốn long chứng kiến Diêm Xuyên tuyệt đối hung hãn, giờ phút này cực kỳ kính phục hắn, trong mắt tràn đầy sùng bái.
Diệt Phượng Đế, đánh lùi Ngô Thiên thánh nhân, ở trước mặt Thiên Đế vẫn tiêu sái.
Diêm Xuyên bước lên long liễn.
Thái Bình công chúa sốt ruột nói:
- Nguy rồi, Diêm Xuyên sắp trốn, mẫu đế!
Võ Chiếu trầm giọng nói:
- Câm miệng!
Mặt Thái Bình công chúa cứng đờ, nói:
- Tuân lệnh!
Võ Chiếu đứng đằng trước nhất, nhìn Diêm Xuyên ở phía xa, đôi mắt cực kỳ trầm trọng.
Ở phía xa, Diêm Xuyên đứng trên long liễn, nhìn Võ Chiếu, nói:
- Võ Chiếu, hãy hỏi thăm Hồng Quân thay ta, sau này lại chiến thiên hạ!
Bạch Khởi hét dài:
- Khởi giá!
Bốn long gầm rống bay hướng tây, đại quân theo phía sau.
Mặc dù nhiều tướng sĩ Đại Chu thiên đình xoa tay sẵn dàng, nhưng Võ Chiếu vẫn yên tĩnh đứng trên không trung.
Võ Chiếu lật tay, quả cầu nhỏ màu vàng lại xuất hiện trong lòng bàn tay của nàng. Võ Chiếu nhìn quả cầu nhỏ, mắt lóe tia chán ghét.
Võ Chiếu cất quả cầu nhỏ, ngẩng đầu nhìn lên trời sao.
Trên trời sao, Diêm Xuyên cương thi và đám người áo đen nhìn xuống bên dưới. Diêm Xuyên cương thi lộ nụ cười nhạt.
Diêm Xuyên cương thi quay đầu, nhấc chân, mang theo đám người áo đen bay hướng đông.
Đoàn người Diêm Xuyên rầm rộ đi hướng đông, không lâu sau đã không còn bóng dáng