Sứ giả cung kính nói:
- Công chúa, đây là thư Thượng Quan đại nhân đưa đến.
Thái Bình công chúa nhận thư, mở ra xem. Thái Bình công chúa nhíu mày.
Mắt Thái Bình công chúa lóe tia mất kiên nhẫn nói:
- Mẫu đế kêu ta đừng làm khó dễ Diêm Xuyên? Tại sao ta làm khó hắn?
Sứ giả tiếp tục bảo:
- Công chúa, Thượng Quan đại nhân còn kêu ta nhắn tin cho ngươi.
Thái Bình công chúa trầm giọng hỏi:
- A? Thái Bình công chúa nói cái gì?
Sứ giả nói:
- Thượng Quan đại nhân nói là 'Diêm Xuyên không phải bình thường, không thể khinh thường. Những tâm kế nhỏ của ngươi tốt nhất là hãy thu lại, đừng làm hỏng đại kế của Thiên Đế. Còn nữa, Diêm Xuyên không phải mấy người trong phủ của ngươi có thể so sánh, coi chừng chơi với lửa.'
Mắt Thái Bình công chúa lóe tia mất kiên nhẫn nói:
- Chơi với lửa? Hừ, năm đó các ngươi đối xử với ta như thế nào? Hừ, ta thích chơi rồi sao?
Sứ giả đứng một bên không dám nói nhiều.
Thái Bình công chúa lạnh lùng nói:
- Cút!
Sứ giả lập tức lùi ra:
- Tuân lệnh!
Thái Bình công chúa nhìn phong thư trong tay.
Xẹt!
Xẹt!
Xẹt!
Chớp mắt phong thư bị xé thành mảnh nhỏ.
Thái Bình công chúa hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Khi long liễn của Diêm Xuyên đến đã là giữa trưa.
Long liễn đáp xuống thành, đám thị nữ cung kính nói:
- Diêm đế, công chúa chờ trên Phù Không Đảo, nô tỳ không tiện đi lên. Xin mời Diêm đế!
Diêm Xuyên nhíu mày, cuối cùng gật đầu.
Long liễn để ở dưới Phù Không Đảo, Diêm Xuyên cất bước đi lên Phù Không Đảo.
Trên Phù Không Đảo là một quần cung điện to lớn.
Hai thị nữ canh giữ ở cửa chủ điện cung kính nói:
- Diêm đế, công chúa chờ ở hậu viện, mời!
Hai thị nữ chỉ đường cho Diêm Xuyên, hắn gật đầu nhấc chân đi vào. Thị nữ không đi theo.
Diêm Xuyên lấy làm lạ nhưng vẫn đi tới hậu viện.
Chỗ hậu viện, có một bình phong lớn, trên bình phong giắt vài bộ áo lót của nữ nhân.
Rào rào rào!
Đằng sau bình phong vang tiếng nước chảy.
Diêm Xuyên nhíu mày.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Thái Bình công chúa?
Bên trong truyền ra thanh âm kiều mị của Thái Bình công chúa:
- A, đã chính ngọ rồi sao? Thủy hoàng đế, ngươi đến rồi? Chờ một chút, ta lập tức tắm xong ngay.
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Thái Bình công chúa lại nói:
- Ai dà, y phục của ta không có. Thủy hoàng đế, có thể đưa y phục giúp ta không? y phục ở trên bình phong, ta đã quên lấy.
Y phục?
Diêm Xuyên nhìn áo lót giắt trên bình phong, cười nhạt.
Diêm Xuyên cầm lấy áo lót giắt trên bình phong, Diêm Xuyên chậm rãi bước vào.
Hậu viện là một ao lộ thiên, trong ao có sương mù và cánh hoa. Thái Bình công chúa ngâm trong ao, da thịt trắng trẻo, thân hình mỹ miều, ở
Trong sương mù như ẩn như hiện, cực kỳ quyến rũ.
Nếu đổi là phàm nhân khác nhìn thấy thì sẽ là máu dồn lên não, nhưng ánh mắt của Diêm Xuyên vẫn trong trẻo.
Không phải Diêm Xuyên không thích mỹ nữ, chẳng qua tâm tình hắn không chú trọng da thịt nữa. Nếu háo sắc thì lấy thân phận, địa vị của Diêm Xuyên sẽ không tìm được thị thiếp tuyệt mỹ sao?
Diêm Xuyên đối diện tình cảnh này không hề luống cuống, cầm áo lót chậm rãi đi đến bên mép ao.
Diêm Xuyên đến gần, nhìn mỹ nhân trong ao càng rõ ràng. Thái Bình công chúa bày ra dáng vẽ cực kỳ quyến rũ, mắt ngập nước, vẻ mặt mặc cho người hái.
Diêm Xuyên mỉm cười đưa áo lót ra, liếc người Thái Bình công chúa.
Thái Bình công chúa vẻ mặt 'xấu hổ' nói:
- Đa tạ Thủy hoàng đế!
Thái Bình công chúa lấy áo lót, ngón tay thuôn dài xẹt qua lòng bàn tay Diêm Xuyên, hình như đang ám chỉ cái gì.
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Thái Bình công chúa mời trẫm đến là để ta nhìn Thái Bình công chúa ra dục đồ sao?
Thái Bình công chúa thỏ thẻ:
- Có thể lọt vào mắt của Thủy hoàng đế là tâm nguyện của nô gia. Thủy hoàng đế trên đường vất vả, có muốn xuống đây nghỉ ngơi không?
Diêm Xuyên đưa ra áo lót, mỉm cười nói:
- Không cần, nhưng nếu Thái Bình công chúa muốn cho ta xem công chúa ra dục đồ thì trẫm đa tạ chiêu đãi, ta ngồi ở đây ngắm vậy.
Diêm Xuyên nói rồi đi đến một ghế đá.
Diêm Xuyên chậm rãi ngồi xuống, bên cạnh có nước trà, hắn rót cho mình một ly. Diêm Xuyên vừa uống vừa nhìn Thái Bình công chúa đông cứng trong ao.
Diêm Xuyên không bị mỹ sắc của Thái Bình công chúa mê hoặc, ngồi đó ngắm?
Thái Bình công chúa bỗng có cảm giác quen thuộc. Thái Bình công chúa từng nữ phẫn nam trang tiến vào thanh lâu, nhìn thấy một vài quý công tử bỏ tiền nhìn nữ nhân thanh lâu cởi áo biểu diễn.
Thật giống!
Thái độ như xem đồ chơi đó, nữ nhân thanh lâu? Thậm chí mình đây không cần bỏ tiền?
Thái Bình công chúa chưa từng bị người sỉ nhục như vậy, nàng mất kiên nhẫn, vẻ mặt tức giận.
Bùm bùm bùm!
Thái Bình công chúa vỗ nước ao, nước bắn lên che lấp mọi thứ. Mấy bộ áo lót lập tức tròng lên người Thái Bình công chúa, tốc độ cực nhanh, chỉ một giây vụt qua.
Rào rào rào!
Nước ao rơi xuống, Thái Bình công chúa mặc đồ hoa lệ đứng bên ao.
Diêm Xuyên cười nói:
- Đáng tiếc là nhanh hết quá.
Mắt Thái Bình công chúa lóe tia buồn bực, cố nén lửa giận, cười nói:
- Đã để Thủy hoàng đế chê cười.
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Thái Bình công chúa thích là được rồi.
Thích? Mới nãy Thái Bình công chúa dụ dỗ Diêm Xuyên nhưng thất bại, lòng cháy lửa giận.
Thái Bình công chúa cười nói:
- Thủy hoàng đế đến đây là vinh hạnh cho Thái Bình, ta đã kêu tất cả hạ nhân lùi ra. Sân này có thể nhìn khắp thành, cảnh sắc rất đẹp. Hãy để Thái Bình tại đây chiêu đãi Thủy hoàng đế.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Mời!
Thái Bình công chúa đi tới bên ghế đá Diêm Xuyên ngồi, vung tay, trên bàn đá xuất hiện nhiều món ngon.
- Đây là Mỹ Nhân Nhưỡng ta tự tay ủ, Thủy hoàng đế phải nếm thử một phen.
Thái Bình công chúa rót một ly mỹ tửu cho Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Được.
Thái Bình công chúa tiến tới gần người Diêm Xuyên:
- Thủy hoàng đế, mới rồi là Thái Bình thất lễ, hãy để ta bồi tội. Đến đây, xin mời Thủy hoàng đế uống ly này, đừng tức giận với tiểu nữ tử.
Thái Bình công chúa cầm mỹ tửu đưa đến bên môi Diêm Xuyên, mắt quyến rũ mê người.
Diêm Xuyên nhíu mày nhìn Thái Bình công chúa.
Thấy Diêm Xuyên nhíu mày, dường như Thái Bình công chúa càng hưng phấn hơn, tay vuốt ngực hắn, sắp ngã người vào lòng hắn.
Thái Bình công chúa quyến rũ nói:
- Thủy hoàng đế, xin hãy uống cạn ly này.
Diêm Xuyên không để Thái Bình công chúa mớm cho mà cầm lấy ly rượu, một tay khác bắt lấy tay Thái Bình công chúa nhẹ vung, khiến nàng ngồi xuống ghế bên cạnh.
Thái Bình công chúa biến sắc mặt.
- Mời!
Diêm Xuyên uống hết ly rượu.
Thấy Diêm Xuyên uống hết rượu, mắt Thái Bình công chúa sáng lên.
Giờ phút này, hình như Thái Bình công chúa không nóng nảy như mới rồi.
Thái Bình công chúa quyến rũ hỏi:
- Thủy hoàng đế, ngươi nói xem ta có đẹp không?
Diêm Xuyên cười hỏi:
- Đẹp thì sao? Không đẹp thì thế nào? Thái Bình công chúa, ngươi quá để ý bề ngoài! Lấy tu vi hiện tại của Thái Bình công chúa, biến đổi dung mạo không là việc khó.
Thái Bình công chúa nhíu mày nói:
- Không, đây chính là bộ mặt thật của ta!
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Hôm nay công chúa mời ta đến đây chắc không chỉ vì uống ly rượu đi?