- Thánh nhân chứng minh? Ta thấy không cần làm phiền thánh nhân!
Diêm Xuyên cười nói.
- Cái gì?
Rất nhiều người xung quanh lộ vẻ không hiểu.
- Nếu như bên trong trái tim này bao bọc ký ức một đời Doãn Chí Thành. Nói vậy, bên trong còn có rất nhiều lĩnh hội tu hành. Không bằng như vậy, để trái tim này lơ lửng ở trên không, mọi người phát ra tinh thần, đồng thời đọc lấy phần ký ức này. Mọi người thấy thế nào?
Diêm Xuyên nói.
- Cái gì?
Tả Thanh kinh ngạc nói.
Thánh nhân cũng kinh ngạc nhìn Diêm Xuyên.
Tu giả xung quanh, trong mắt lại sáng ngời. Ký ức cường giả thời thượng cổ? Đọc lấy ký ức? Mỗi người bắt đầu chờ mong.
- Dưới nguyền rủa vấn tâm, Thất Khiếu Linh Lung Tâm lại không hề tỳ vết. Có thể thấy được Doãn Chí Thành thật sự là một người đại hiền đại đức, không có gì không thể nói với người khác. Nếu đã như vậy, vậy để tất cả mọi người đánh giá tất cả những gì Doãn Chí Thành đã trải qua, lấy chứng cứ cho sự trong sạch. Các vị, mặc kệ các ngươi thu hoạch thế nào, vẫn mong các vị nhất định phải tuyên truyền cho một trăm tu giả cùng cấp bậc khác được biết!
Diêm Xuyên cao giọng quát lên.
Vô số tu giả tất nhiên đều đáp ứng.
Doãn Hận Thiên suy nghĩ một chút. Tuy rằng rất nhiều bí mật Doãn gia có thể sẽ bị lộ ra. Nhưng bây giờ, bí mật thì làm sao? Doãn gia chỉ còn lại một mình mình.
- Được, trừ người của Tả gia, mọi người đều có thể phát ra tinh thần điều tra phần ký ức này. Các vị, vẫn mong các vị làm chủ cho Doãn gia ta!
Doãn Hận Thiên tung trái tim bay lên không trung.
Vô số tu giả phát ra từng sợi tinh thần nhanh chóng thăm dò vào Thất Khiếu Linh Lung tâm trong suốt.
Ầm!
Ký ức cuồn cuộn, nhanh chóng tràn ngập tất cả não mọi người.
Ký ức quá nhiều, tất nhiên không thể nào là chuyện không lớn không nhỏ. Chúng giống như những hình ảnh lướt nhanh qua, không hề dừng lại. Rất nhiều công pháp, các loại thể ngộ. Tất nhiên không thể nào xem được hết, nhưng chỉ như vậy, đã khiến các tu giả thu hoạch được rất nhiều.
Quá trình một đời của Doãn Chí Thành dần dần hiện ra ở trước mọi người.
Đọc lấy phần ký ức này, sắc mặt rất nhiều người nhất thời trở nên nghiêm túc. Đây là một người chí công vô tư luôn vì thiên hạ. Đây là một sự cao thượng không thể nào hiểu được. Thậm chí giờ phút này rất nhiều tu giả đều xuất hiện cảm giác muốn quỳ bái. Sao trên đời lại có người đức độ như thế.
- Làm gì vậy?
Cách đó không xa Tả Thanh đột nhiên tức giận gọi.
Mỗi người Tả gia nổi giận đùng đùng nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Vừa nãy đã nói, mọi người đều có thể xem, chỉ có người của Tả gia ngươi là không được! Nếu như cho các ngươi xem một đời của Doãn Chí Thành, chính là làm vấy bẩn Doãn Chí Thành!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Xung quanh, vô số tu giả nhắm mắt, không ngừng nhớ lại phần ký ức này.
Trong lúc nhất thời, lệ khí trên người một vài tu giả dường như bỗng nhiên ít đi rất nhiều.
Còn có tu giả tăng cao cảnh giới. Tu vi đột nhiên đột phá.
Thật là nhiều người, đột nhiên trở nên thành kính, dường như cảm động đối với từng hành động của Doãn Chí Thành.
Qua một hồi lâu, rốt cuộc có người đã mở mắt trước tiên.
Một tu giả quay về phía Doãn Hận Thiên trịnh trọng thi lễ nói:
- Doãn tiên sinh, ta khẳng định, Doãn Chí Thành năm đó bị oan uổng. Người đức độ như vậy, một đời không hề có khuyết điểm, lại bị nói xấu đến mức âu sầu mà chết. Đáng tiếc, đáng thương! Tại hạ chịu đại ân này, nhất định sẽ cố hết sức làm sáng tỏ cho Doãn gia!
- Đa tạ!
Doãn Hận Thiên chảy nước mắt nước cảm động bái lạy.
- Doãn tiên sinh, lúc trước ta trách lầm tiên sinh. Sau này ta sẽ chứng minh cho Doãn gia!
- Tiểu nhân Tả gia, ngươi dám ở chỗ này nói sai cho người tốt!
- Tiểu nhân Tả gia!
...
...
...
Nhất thời, rất nhiều người kêu lên.
- Thánh nhân! Thất Khiếu Linh Lung Tâm kia là giả. Đó là do Doãn Hận Thiên cố ý làm giả, dùng để lừa gạt mọi người, có đúng hay không. Người nói cho mọi người biết, đây là giả. Cái Thất Khiếu Linh Lung Tâm cũng là giả!
Tả Thanh lo lắng kêu lên.
Giả?
Rất nhiều người tất nhiên không tin là giả. Nhưng... nhưng cũng có số ít người bỗng nhiên nghi ngờ. Doãn Chí Thành đức độ, hành động quá hoàn mỹ. Thật sự có một người như vậy sao? Là cố ý sao?
Thánh nhân yên lặng một hồi.
- Giả, có đúng hay không?
Tả Thanh lộ ra một nụ cười âm hiểm không dễ phát hiện.
Dường như hiện tại, chỉ cần một lời của thánh nhân.
Xung quanh, rất nhiều người đã tin tưởng là sự thật. Lúc này nếu thánh nhân nói là giả, không những không có cách nào phục chúng, thậm chí có thể khiến những người vốn xem thánh nhân là thiện tu sẽ mất lòng tin đối với thánh nhân.
- Là sự thật, Doãn Chí Thành bị oan uổng!
Thánh nhân cuối cùng mở miệng.
Xung quanh lại trở nên huyên nháo.
- Lão tổ tông, người đã nghe thấy chưa? Sự trong sạch của người đã được chứng thực. Chính miệng thánh nhân đã khẳng định!
Doãn Hận Thiên bỗng nhiên khóc rất thảm thương.
Tả Thanh lại kinh ngạc nhìn về phía thánh nhân, hình như hắn không tin thánh nhân sẽ không đứng về phía mình.
Rắc rắc!
Phía xa, Thất Khiếu Linh Lung Tâm lơ lửng không trung, bỗng nhiên xuất hiện nhiều vết rạn nứt.
Dường như nghe được kết quả, vui mừng được chứng minh sự trong sạch, nhưng cuối cùng trốn không thoát được nguyền rủa mà tiêu vong.
Những tiếng huyên nháo nhất thời chợt dừng lại. Mọi người lẳng lặng nhìn Thất Khiếu Linh Lung tâm sắp tan rã kia.
- Rắc rắc rắc rắc!
Thất Khiếu Linh Lung Tâm trong suốt càng lúc càng xuất hiện nhiều vết rạn. Từng làn sương màu trắng từ trong khe nứt bay ra. Thất Khiếu Linh Lung tâm đang chậm rãi tan biến.
Làn sương màu trắng bay về bốn phía. Phàm là tu giả bị dính làn sương trắng này vào, thần sắc đều chấn động.
- Bệnh kín của ta? Bệnh kín của ta đã được khỏi rồi?
Nhất thời có người la hoảng lên.
- Ta còn tốt hơn, nguyên thần bị thương cũng có thể bù đắp?
- Ơn của Doãn gia không người nào dám quên!
......
...
...
Nhất thời vô số tu giả cảm kích nhìn về phía Thất Khiếu Linh Lung tâm đang tan biến kia.
- Gia tổ, Doãn gia tuy bị diệt tộc, nhưng đều được vinh quang vì người! Có chết muôn lần cũng không hối hận!
Doãn Hận Thiên quay về phía Thất Khiếu Linh Lung Tâm tan biến kia mà quỳ xuống, cất tiếng gào khóc đau buồn.
Xung quanh, vô số người đều mặc niệm co Doãn Chí Thành.
Bất kỳ ai cũng không ngăn cản được Thất Khiếu Linh Lung Tâm tan biến. Cho dù là thánh nhân lúc này cũng thoáng thở dài.
Thất Khiếu Linh Lung tâm càng ngày càng nhỏ, dần dần hoàn toàn hóa thành sương trắng tan biến.
Tại thời khắc tan biến cuối cùng, trong làn sương trắn bỗng nhiên truyền đến một tiếng thở dài trách trời thương người.
- Siêu thoát vô vọng, chỉ nguyện muôn dân thiên hạ, người người có thể sống sót!
Âm thanh khàn khàn lại lộ ra hi vọng vô hạn. Cho tới tận lúc chết, tận lúc bị diệt, Doãn Chí Thành vẫn không quên muôn dân thiên hạ.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều con mắt đầy xúc động, đỏ lên.
- Tiền bối, người yên tâm. Ta nhất định sẽ tuyên truyền cho người, chứng minh sự trong sạch của Doãn gia!
Rất nhiều người cất tiếng đau buồn nói.
Tả Thanh ở bên cạnh, xiết chặt nắm đấm. Trong mắt hắn âm tình bất định. Thánh nhân mở miệng, hiện tại tâm tình rất nhiều người đều bắt đầu bị điều động. Tuy rằng Tả Thanh phẫn nộ, nhưng chỉ có thể kìm chế.