Dù sao, thủ đoạn vừa nãy căn bản không giống như Cổ tiên phát ra.
- Trưởng lão, ta dám khẳng định. Lúc này mới mấy năm? Cho dù hắn đột phá cũng không thể nào có tu vi quá cao!
Công Dương Bôn Lôi nói.
- Ta biết rồi!
Trong lòng trưởng lão mặc huyết bào đã định.
Hắn lại khí thế hùng hổ nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Diêm Xuyên, đi ra chịu chết đi. Ngươi giết đệ tử ta, bây giờ gặp ngươi ở đây thật đúng lúc!
Trưởng lão mặc huyết bào lạnh lùng nói.
Quỷ Cốc Tử tiến lên một bước.
Diêm Xuyên lại nắm lấy vai Quỷ Cốc Tử.
- Huyết tinh hóa yêu thì không nên lãng phí. Để trẫm đến đi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
Năm người đệ tử của Hoàng nghe thấy Công Dương Bôn Lôi nói với phần chắc chắn như vậy, nhất thời trong lòng cảm thấy lo lắng.
Lúc này Tả Thanh lại không ép buộc Diêm Xuyên nữa. Có người thay mình ra tay, chẳng phải là không thể tốt hơn sao?
Huống hồ, sau đó nếu cần thiết, còn có thể tới bên cạnh trợ giúp.
Tả Thanh đưa mắt ra hiệu cho Hóa Thiên Quân.
Ánh mắt Hóa Thiên Quân lập tức sáng ngời, nhất thời hiểu rõ hàm nghĩa trong ánh mắt kia.
Hóa Thiên Quân tìm đến Tả Thanh, chính là muốn gây phiền phức cho Diêm Xuyên. Lúc này thấy thái độ của Tả Thanh như vậy, hắn nhất thời cảm thấy hoàn toàn yên tâm.
Ý của Tả Thanh chính là tùy thời giết chết Diêm Xuyên, thu lấy táng thiên đồng quan. Hóa Thiên Quân phụ trách ngăn cản Quỷ Cốc Tử.
Tả Thanh lạnh lùng nhìn vào trận chiến. Diêm Xuyên lại xoay tay thu nhỏ táng thiên đồng quan cất vào trong tay áo. Sau đó hắn tiến lên một bước, đi ra khỏi xe rồng, bay về phía giữa không trung.
Vô số tu giả xung quanh chung quy không có thiện cảm đối với Diêm Xuyên, nhất thời cũng không ai nói gì.
Trưởng lão mặc huyết bào nhìn thấy Diêm Xuyên lại một mình tới nghênh chiến, nhất thời lại nảy sinh nghi ngờ.
- Công Dương Bôn Lôi, những lời ngươi nói là sự thực sao?
Trưởng lão lại hỏi.
- Trưởng lão, người yên tâm. Ta khẳng định, ta bảo đảm. Lúc đó Diêm Xuyên chính là Cổ tiên, tuyệt đối không phải là Tổ tiên. Người yên tâm, hắn chính là tự chịu diệt vong!
Công Dương Bôn Lôi nhấn mạnh.
Trong lòng Trưởng lão mặc huyết bào lại trấn tĩnh.
Tả Thanh ở cách đó không xa đang chờ thời cơ hành động.
Vèo!
Diêm Xuyên một bước đã tiến vào bên trên biển máu.
Ánh mắt trưởng lão mặc huyết bào sáng ngời:
- Ha ha ha ha, quả nhiên tự tìm đường chết. Đến biển máu của ta, ngươi không thể có cơ hội trốn thoát!
Nói xong, hắn liền vung tay lên. Vô số sóng máu lao về phía Diêm Xuyên.
Sóng máu hóa thành một trăm Huyết Long, mang theo lực lượng mạnh mẽ lao thẳng tới chỗ Diêm Xuyên.
Ầm!
Huyết Long ầm ầm đụng vào trên người Diêm Xuyên.
Máu tươi bắn ra tung toé, Huyết Long đổ nát. Diêm Xuyên lại bình yên vô sự. Hắn vẫn lấy tốc độ cực nhanh phóng về phía trưởng lão mặc huyết bào.
- Cái gì?
Trưởng lão mặc huyết bào nhất thời biến sắc.
Huyết Long của mình, mỗi con đều có lực lượng của một Cổ tiên đỉnh phong. Làm sao Huyết Long đánh vào trên người Diêm Xuyên, lại giống như giội nước vậy.
- Các Huyết Long, đi!
Trưởng lão mặc huyết bào có chút lo lắng nói.
Lần này lại là ngàn con Huyết Long lao thẳng tới Diêm Xuyên.
Ầm!
Lại là một lần va chạm mãnh liệt.
Ngàn con Huyết Long lại bị va nát. Diêm Xuyên vẫn bình yên vô sự. Trong chớp mắt máu tươi ở trên người Diêm Xuyên đã bị khí tức ép bắn ra.
- Thân thể? Thân thể làm sao kiên cố như vậy được?
Trưởng lão mặc huyết bào nhất thời biến sắc.
Phía xa, Tả Thanh muốn ra tay cũng có chút dừng lại. Sắc mặt hắn thoáng trầm xuống nhìn về phía xa.
Diêm Xuyên vẫn thần tốc phóng đến trước mặt trưởng lão mặc huyết bào.
Công kích của mình không có một chút hiệu quả nào?
Trưởng lão mặc huyết bào nhất thời biến sắc, đạp không. Thiên đạo huyết sắc bay vút lên trời.
Ầm!
Thiên đạo vừa ra, xung quanh phát ra khí tức mãnh liệt. Trưởng lão mặc huyết bào thân hợp thiên đạo.
- Tổ tiên tu luyện huyết đạo?
Tả Thanh hơi nhíu mày nhìn.
Nhưng Diêm Xuyên căn bản mặc kệ thiên đạo, vẫn phóng tới gần.
- Diêm Xuyên, ngươi có biết ta là ai không?
Trưởng lão mặc huyết bào lạnh lùng nói.
Bên ngoài, Công Dương Bôn Lôi nhìn Diêm Xuyên tới gần trưởng lão, nhất thời trong lòng bỗng nhiên có một loại cảm giác bất an, hình như có chỗ nào đó là lạ.
Diêm Xuyên đã đến trước mặt thiên đạo:
- Sau ngày hôm nay, ngươi sẽ không tồn tại nữa. Ta không cần thiết phải biết ngươi là ai.
Nói xong, Diêm Xuyên đánh về phía thiên đạo.
- Hừ, muốn chết, huyết hải nghiệp hỏa!
Trưởng lão mặc huyết bào gầm lên một tiếng.
Thiên đạo đột nhiên phát ra một ngọn lửa màu đỏ, điên cuồng cuốn về phía Diêm Xuyên.
Ầm!
Bị ngọn lửa màu đỏ ngầu bao vây, Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Trên vẻ mặt bình thản lúc trước bỗng nhiên hiện ra vẻ dữ tợn.
- Hô!
Tốc độ của Diêm Xuyên đột nhiên tăng vọt gấp ngàn lần. Tốc độ cực kỳ khủng khiếp đánh về phía thiên đạo.
Con ngươi của trưởng lão mặc huyết bào co lại. Trong lòng hắn thầm kinh hãi. Nhưng hắn nhanh chóng an ủi mình, Diêm Xuyên căn bản không phá được thiên đạo. Một cổ tiên sao có thể phá được thiên đạo của mình?
- A!
Sau một khắc, đột nhiên một tiếng kêu thảm vang lên.
Trưởng lão mặc huyết bào đã thấy một tay của Diêm Xuyên cắm vào lồng ngực của mình.
- Cái gì?
Phía xa Hóa Thiên Quân, Tả Thanh đột nhiên kêu lên sợ hãi.
Thiên đạo đang ở đây. Nhưng Diêm Xuyên lại tiến vào bên trong thiên đạo, đến trước mặt trưởng lão mặc huyết bào.
Làm sao hắn có thể đi vào được?
- Không thể nào. Đó là thiên đạo. Hắn không phá tan, vậy làm sao đi vào được?
Tả Thanh cả kinh kêu lên.
Công Dương Bôn Lôi cũng kinh hãi nói:
- Không thể nào, đó là trưởng lão thiên đạo. Không ai có thể đi vào!
Vô số tu giả xung quanh nhìn cảnh tượng như vậy đều cảm thấy mờ mịt. Chuyện gì xảy ra vậy? Lẽ nào Diêm Xuyên cũng nắm giữ thiên đạo như thế? Thậm chí còn nắm giữ sâu hơn so với trưởng lão mặc huyết bào kia?
Long Ngũ, Man Long ngạc nhiên há hốc miệng. Thất Sát lại bĩu môi. Bởi vì cảnh tượng như vậy, năm đó mình đã từng hưởng thụ qua.
Cương Thi vương? Diêm Xuyên này là Cương Thi vương, đã nhảy ra ngoài thiên đạo, không ở trong ngũ hành.
Thiên đạo? Thiên đạo này ở trước mặt cương thi Diêm Xuyên thật giống như không có vậy.
- Nếu như ở dương gian đối mặt với Thánh Vương, còn có thể đấu một trận. Ở cõi âm? Tổ tiên thì có gì ghê gớm chứ?
Thất Sát khinh thường nói.
Trong thiên đạo huyết sắc, một tay của Diêm Xuyên cắm vào trong lồng ngực của trưởng lão mặc huyết bào. Một tay khác trói nửa người của trưởng lão mặc huyết bào, trong nháy mắt khiến trưởng lão mặc huyết bào bị kẹp chặt lại, sợ hãi không thể di chuyển được.
- Không, không thể nào. Ngươi vào bằng cách nào?
Trưởng lão mặc huyết bào sợ hãi rống nói.
- Điều này rất khó sao?
Diêm Xuyên khinh thường nói.
Nói xong, khuôn mặt Diêm Xuyên càng lúc càng dữ tợn. Chỉ thấy trong miệng Diêm Xuyên đột nhiên xuất hiện hai cái răng nanh huyết sắc.
- Cương thi, Cương Thi vương?
Trưởng lão mặc huyết bào cả kinh kêu lên.
- Diêm Xuyên là cương thi?
Phía xa Tả Thanh cũng nhất thời biến sắc.
Tả Thanh nghĩ tới, Cương Thi vương là cực hạn. Thật sự từng có tình huống như thế. Nhảy ra ngoài thiên đạo, lại không ở trong ngũ hành, không nhìn thiên đạo?