Khắp nơi có vô số núi sông uốn lượn, phát ra hàng ngàn hàng vạn hào quang. Tu giả bay đến ở gần, đều hạ xuống khỏi đám mây, dường như tỏ ra tôn kính đối với Thương Thiên đã qua đời.
Ba Cự long cũng chậm chậm hạ xuống khỏi đám mây, rơi xuống một thung lũng cực lớn.
Xung quanh thung lũng có rất nhiều cung điện. Tại nơi trung tâm nhất, có một tế đàn khắc đầy phù văn. Phía bên trên tế đàn, lúc này có một cung điện màu trắng đang bay. Tên điện là Thiên Nhân Cung.
Lúc này xung quanh tế đàn phía dưới đang có rất nhiều tu giả đang tế bái. Có người quỳ xuống đất, có người mặc niệm, lộ rõ sự trang trọng ở nơi này.
- Thánh Vương, thần đi tế bái một phen!
Doãn Hận Thiên trịnh trọng nói.
- Được!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Thánh Vương, nếu đã đến đây thần cũng đi tế bái một phen. Dù sao, khi thần còn bé, lão tổ tông đã dẫn ta tới đây nhiều lần, mỗi lần đều tế bái Thương Thiên!
Hóa Thê Lương nói.
- Khanh đi đi!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu.
Hai người bay về phía tế đàn chỗ.
Nhìn Thiên Nhân Cung trên đỉnh đầu. Hóa Thê Lương lấy hoa tươi ra để xuống bên ngoài tế đàn, cung kính thi lễ.
Doãn Hận Thiên lại quỳ xuống lạy, trong mắt loé ra một tia phiền muộn.
- Thương Thiên, hậu nhân Doãn gia lại đến bái lạy người!
Trong mắt Doãn Hận Thiên thoáng ướt.
Nói xong, Doãn Hận Thiên tiến hành quỳ lễ trước tế đàn.
Khắp nơi, vô số người hành lễ, nhưng lại có rất ít người làm lễ quỳ.
Hai người tế bái cũng không gây náo động mấy. Dù sao, người tới nơi này tế bái rất nhiều.
Phía xa, cương thi Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử đứng ở bên trên xe kéo.
- Trăm vạn năm vẫn có nhiều người như vậy đến bái tế, người giới này, chung quy vẫn có rất nhiều người biết ơn!
Cương thi Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
- Ồ?
Chân mày Quỷ Cốc Tử nhíu lại.
- Sao vậy?
- Thánh Vương, xung quanh vô số núi sông này dường như đã bị người di chuyển qua!
Quỷ Cốc Tử nhìn vô số núi sông bên ngoài thung lũng nghi ngờ nói.
- Ồ?
- Long mạch nơi này hẳn không vượt quá trăm năm. Hẳn là long mạch nơi này đã có biến động trong vòng ngàn năm. Còn có nơi đó...!
Quỷ Cốc Tử không ngừng đếm.
- Nơi này hẳn chỉ là một đạo trường không, lại có người tốn một cái giá lớn như vậy bày ra một phong thuỷ trận ở đây?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thánh Vương, chỉ sợ không phải là phong thuỷ trận, mà là một vài phong thủy sư không ngừng di chuyển long mạch nơi này. Hay là bọn họ đang tìm thứ gì đó!
Quỷ Cốc Tử hít sâu một cái nói.
- Hơn nữa, thủ pháp này còn đến từ Tả gia!
Quỷ Cốc Tử bổ sung nói.
- Tả gia? Bọn họ muốn tìm cái gì ở đây?
Trong mắt cương thi Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
- Thần không rõ lắm!
Quỷ Cốc Tử lắc đầu một cái.
Cương thi Diêm Xuyên nhìn xung quanh một chút, lại nhìn ngược về phía Thiên Nhân Cung' ở giữa không trung.
Nhìn một hồi, chân mày cương thi Diêm Xuyên đột nhiên nhíu lại. Trong mắt hắn loé ra một tia kinh ngạc.
- Sao vậy? Thánh Vương tìm được thứ Tả gia muốn tìm rồi sao?
Quỷ Cốc Tử kinh ngạc nói.
Như vậy thật quá nhanh đi?
- Không phải. Hẳn không phải là thứ Tả gia muốn tìm, nhưng lại là thứ trẫm muốn tìm!
Diêm Xuyên chợt hiện lên vẻ kinh ngạc nói.
Nói xong, hắn căn bản không chờ Quỷ Cốc Tử mở miệng, Diêm Xuyên giơ một tay đánh ra một chưởng về phía Thiên Nhân Cung.
Một đạo chưởng cương màu xanh, trực tiếp đánh vào Thiên Nhân Cung.
Khắp nơi, các cường giả đang bái tế đều bị kinh ngạc há hốc miệng.
Tình huống gì vậy? Ai lại dám oanh kích đối tượng mọi người tế bái như vậy?
Ầm!
Cửa lớn của Thiên Nhân Cung đã bị một chưởng của cương thi Diêm Xuyên ầm ầm đánh vỡ.
Khắp nơi các cường giả trước kia đang đọc điếu văn đều im bặt. Cô số cường giả đang mặc niệm, quỳ lạy, thân hình đều cứng đờ. Kể cả Doãn Hận Thiên và Hóa Thê Lương.
Thiên Nhân Cung bay ở trên tế đàn đó là Đạo cung của Thương Thiên ngày xưa. Trong mắt mọi người, Thiên Nhân Cung kia chính là phần mộ của Thương Thiên.
Ở trước mặt tất cả mọi người, quật phần mộ của Thương Thiên?
Lúc này Thất Sát, Long Ngũ, Man Long cũng ngạc nhiên há hốc miệng nhìn về phía xa. Cương thi Diêm Xuyên làm cái gì vậy?
- Khốn kiếp, ngươi làm gì vậy?
- Phá hoại Thiên Nhân Cung, sỉ nhục Thương Thiên, ngươi muốn là kẻ địch của toàn thiên hạ sao?
- Giết hắn tế điện Thương Thiên!
......
...
...
Xung quanh, vô số cường giả nhất thời sợ hãi kêu lên.
Diêm Xuyên lại không để ý đến những người khác. Hắn chỉ nhìn chăm chú vào cửa lớn của Thiên Nhân Cung đã bị mình đánh một chưởng mở ra.
Bên trong Thiên Nhân Cung hoàn toàn trống rỗng chẳng có cái gì cả. Nhưng bên trong lại đặt một cái quan tài cực lớn.
- Quan tài đồng trấn thế của trẫm!
Ánh mắt Diêm Xuyên sáng ngời.
- Ồ, là táng thiên đồng quan!
Thất Sát cũng kinh ngạc nói.
Bởi vì Thất Sát biết, Diêm Xuyên cũng có quan tài này! Nơi này sao cũng có một cái vậy?
Tin tức từ nơi này nhanh chóng được truyền về khắp nơi.
Tại một sơn cốc cách Thiên Nhân Cung không xa.
Bên trong thung lũng có rất nhiều cung điện.
- Không xong. Lão tổ tông, có người phá tan Thiên Nhân Cung.
Một tu giả xông vào sơn cốc nhất thời kêu lên.
- Cái gì? Ai gan to như vậy?
- Chẳng lẽ muốn cướp đoạt táng thiên đồng quan do Tả gia bỏ vào sao?
- Ha ha, từ khi Tả gia ta bỏ táng thiên đồng quan vào đó, đã đại diện cho quan tài chứa thi thể của Thương Thiên. Ai dám động vào? Cho dù là thánh nhân cũng không dám động chứ?
......
...
...
Vô số nam tử áo xanh từ trong các cung điện đi ra.
Một cung điện lớn nhất trong đó có hai người đi ra.
Một nam tử tóc xanh, khuôn mặt lạnh lùng. Đứng bên cạnh lại chính là Hóa Thiên Quân đã bị Kim Đại Vũ đánh một trận trước đây không lâu.
- Tả huynh, Tả gia ngươi vẫn trông coi nơi này. Trăm vạn năm như một ngày. Ngày hôm nay sao lại có thể có người dám đến phá hoại được? Ha ha, đi xem một chút đi. Xem ai lớn mật như thế!
Hóa Thiên Quân cười nói.
Cửa Thiên Nhân Cung mở ra!
Xung quanh tế đàn, quần hùng đều phẫn nộ căm tức xe rồng.
- Khốn kiếp, ngay cả Thương Thiên các ngươi có thể không tôn trọng sao?
Trong nháy mắt một lão giả áo bào trắng trong lúc giận dữ, ầm ầm đánh một quyền về phía chỗ xe rồng.
Quỷ Cốc Tử đưa tay ra một chiêu.
Từ dưới mặt đất, một năng lượng hình rồng màu vàng óng nhô lên, đánh về phía quyền cương kia.
Ầm!
Hoàng Long ầm ầm va nát quyền cương.
- Ngang!
Hoàng Long kia rít gào một tiếng.
- Long mạch đại địa?
Chân mày lão giả áo trắng nhíu lại.
Xung quanh, không ngừng có lão giả áo trắng và rất nhiều cường giả lao tới bao vây tấn công.
Rất nhiều quyền cương, kiếm cương, đao cương đánh thẳng về phía xe rồng.
Quỷ Cốc Tử lại ngoắc tay.
Đại địa lại nhấc lên.
- Ngang! Ngang! Ngang!...
Trong lúc nhất thời, dưới mặt đất lao ra trăm đạo năng lượng hình rồng, lần lượt oanh kích những đột kích đang đanh tới.
Quỷ Cốc Tử thao túng long mạch, chống đỡ công kích xung quanh.
Cương thi Diêm Xuyên lại nhìn táng thiên đồng quan bên trong Thiên Nhân Cung kia.
Hắn giơ tay vẫy một cái, táng thiên đồng quan chậm rãi bay lên.
- Khốn kiếp!