Khổng Ma Vương biến sắc mặt nói:
- Một phàm nhân, ngươi không thể chống đỡ được nhiều lực lượng như vậy!
Lực lượng bốn thần châu đúng là vượt qua cực hạn của phàm nhân, nhưng tu vi hiện nay của Diêm Xuyên không thể dùng tiêu chuẩn phàm nhân trước kia để mà tính toán hắn.
Ầm ầm!
Diêm Xuyên đè ép không cho thân hình tăng vọt, giữ nguyên dạng, xung quanh tràn ra năng lượng khiến quanh thân Diêm Xuyên trông mơ hồ.
Vù vù!
Diêm Xuyên nhấc chân vọt lên, khoảnh khắc xuất hiện ở trước mặt Khổng Ma Vương.
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Khổng Ma Vương!
Khổng Ma Vương biểu tình cực kỳ khó xem, nhìn không gian vặn vẹo quanh người Diêm Xuyên, sắc mặt âm trầm.
Khổng Ma Vương kinh ngạc hỏi:
- Thực lực trung hậu kỳ Đại Tiên? Ngươi làm sao làm được? Ngươi chỉ là một phàm nhân thôi sao?
Diêm Xuyên trừng mắt:
- Nghĩ tình cùng huyết mạch, trẫm tha cho ngươi một lần, cút về Thần giới đi!
Khổng Ma Vương biến sắc mặt nói:
- Khốn kiếp, chỉ bằng vào ngươi mà cũng dám ăn nói như vậy với ta?
Khổng Ma Vương vung tay, một đấm đánh hướng Diêm Xuyên.
Mặc dù Khổng Ma Vương trọng thương nhưng thực lực ở hậu kỳ trung cảnh Đại Tiên, tất nhiên là không muốn nhận thua.
Một đấm đánh ra, nắm tay dấy lên bão tố ập hướng Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên biểu tình lạnh băng, vung ra tay phải.
Ầm ầm!
Bàn tay của Diêm Xuyên bao lại nắm đấm của Khổng Ma Vương, hắn đón đỡ.
Quyền, chưởng của hai người va nhau ngừng giữa không trung.
Diêm Xuyên vẻ mặt vặn vẹo, tay phải bóp mạnh.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, cánh tay phải của Khổng Ma Vương như bị bẻ gãy, vặn vẹo ra bên ngoài.
Bùm!
Khổng Ma Vương văng ra, kinh sợ nhìn Diêm Xuyên.
Cánh tay phải của mình gãy? Bị dv vặn gãy?
Như bị sỉ nhục vô cùng, khiến khuôn mặt đầy vết rạn của Khổng Ma Vương đỏ lên.
Két két két két!
Khổng Ma Vương xoay, vặn lại cánh tay bị gãy.
Khổng Ma Vương tức giận quát:
- Ta không tin hổ lạc bình dương bị khuyển khi? Ngươi không xứng làm một con chó nữa là! Phong ấn, lại mở một tầng!
Két két két két!
Vết rạn trên mặt Khổng Ma Vương lại nhiều thêm, bàn đầu là bốn, năm cái, chớp mắt biến thành mười bốn, mười lăm vết rạn.
Diêm Xuyên con ngươi co rút:
- Những lực lượng này chắc là dùng để phong ấn vết thương của ngươi? Dù nó đối địch với trẫm? Ngươi đang làm vết thương nặng hơn? Ha ha, cuộc chiến lưỡng bại câu thương sao? Cũng tốt, trẫm muốn xem Khổng Ma Vương oai phong một cõi tại Thần giới ác với mình cỡ nào!
Ầm ầm!
Hai người lại hung ác va chạm nhau. Trên bầu trời quanh thân hai người gió lốc nổi lên, cuốn vô số nham thạch, đất cát bên dưới lên trời cao.
Ầm ầm!
Trên trời sương khói mông lung, mơ hồ thấy luồng sáng đen và xanh bắn ra.
Hai cường giả ở trong bão tố chiến đấu.
Tiếng chiến đấu điếc tai khoảnh khắc truyền khắp Đông Thần châu.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Toàn Đông Thần châu mặt đất rung rinh, dân chúng trong thiên hạ dừng việc trên tay, cảm nhận hung uy.
Dân chúng Yến Kinh nhìn chằm chằm bầu trời.
Bách quan ôm mong chờ, siết chặt nắm tay.
Tử Tử ôm Miêu Miêu nhìn lên trời.
Chính lúc này, phía nam Yến Kinh, phương xa trong đống bão cát, Khổng Ngạo Thiên nhìn bầu trời, hút ngụm khí lạnh.
Ánh mắt Khổng Ngạo Thiên chất chứa điên cuồng nói:
- Diêm Xuyên thật cường đại. Không được, nếu Diêm Xuyên thắng thì ta vĩnh viễn không có khả năng ở trong tay hắn cướp Tử Tử. Dân dịp này cướp Tử Tử vào tay, sau đó ta đi Tiên giới. Cướp được Tử Tử lập tức đi ngay!
Vù vù!
Khổng Ngạo Thiên bay nhanh hướng Yến Kinh.
- A?
Phía xa Phụng Âm Dương bỗng cảm giác trận pháp bị xúc động, mặt sa sầm nhìn.
Phụng Âm Dương hét to một tiếng:
- Khốn kiếp, khởi trận!
Vù vù!
Trong hư không đột nhiên xuất hiện vài chục trận pháp chắn Khổng Ngạo Thiên.
Khổng Ngạo Thiên đánh một chưởng:
- Phá!
Rào rào rào!
Trận pháp bị phá mở.
Nhưng tiếng nổ này bừng tỉnh nhiều cường giả Yến Kinh.
- To gan!
Mấy trăm thị vệ rống to xông hướng Khổng Ngạo Thiên.
Khổng Ngạo Thiên chỉ tay:
- Định!
Vù vù!
Mấy trăm thị vệ trong khoảnh khắc bị đông giữa không trung.
Dịch Phong biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
- Giết!
Đám cường giả Bạch Đế Thiên, Yến Kinh ra tay với Khổng Ngạo Thiên trên bầu trời.
Trong khoảnh khắc, mấy vạn kiếm quang trùng thiên, bức hướng Khổng Ngạo Thiên.
Khổng Ngạo Thiên bỗng hét to:
- Ha ha, thiên đạo hội tụ, thiên đạo duy ngã, Yến Kinh, cấm cố cho ta!
Ầm ầm!
Toàn Yến Kinh trong khoảnh khắc như bị một cây cột trong suốt bao bọc. Cây cột thông thiên triệt địa, trên bắn lên chín tầng trời sao, dưới xuống cửu u địa ngục.
Cây cột thô phủ tùm toàn Yến Kinh.
Uy lực mạnh mẽ bùng phát, cảm giác thiên uy buông xuống khiến các dân chúng kinh hoảng, quỳ lạy.
Thiên đạo!
Một thiên đạo vô hình bị Khổng Ngạo Thiên dùng hữu hình bày ra.
Thiên đạo bao phủ, toàn Yến Kinh, mọi thứ bị cấm cố.
Dân chúng, cường giả của Yến Kinh, bao gồm Bạch Đế Thiên giờ người cứng đơ.
Uy lực thiên đạo mạnh mẽ khiến Diêm Xuyên, Khổng Ma Vương ở trên trời chiến đấu hơi ngừng lại.
Diêm Xuyên nhướng mày nói:
- A?
Khổng Ma Vương biến sắc mặt nói:
- Đạo Thần? Là Đạo Thần?
Bên dưới, Khổng Ngạo Thiên giam cầm toàn Yến Kinh, không xông lên mà quay người hét lên trời:
- Lão tổ tông, ta là 1 của Khổng gia, Khổng Ngạo Thiên, ngươi ngăn cản Diêm Xuyên giúp ta, chờ ta bắt lấy một người Yến Kinh!
Khổng Ma Vương biến sắc mặt nói:
- Đệ tử của Khổng gia? Khổng Ngạo Thiên? Đạo Thần là ngươi? Không phải Khổng Ma Kha? Không phải Khổng Ma Kha?
Khổng Ngạo Thiên hét xong vọt hướng Yến Kinh.
Diêm Xuyên hét to:
- Đứng lại!
Diêm Xuyên chộp hướng Khổng Ngạo Thiên.
Ầm ầm!
Khổng Ma Vương đánh ra một đấm ngăn cản Diêm Xuyên.
Khổng Ma Vương quát to:
- Ha ha ha ha ha! Diêm Xuyên, có ta ở thì ngươi đừng hòng đi được!
Mắt Diêm Xuyên lóe tia sáng lạnh lùng nói:
- Muốn chết, Khổng Ma Vương!
Ầm ầm!
Hai cường giả lại hung ác đánh giết.
Hiện tại toàn Yến Kinh bị giam cầm.
Mọi người không thể nhúc nhích, nhưng có một người có thể, không, nói chính xác hơn là một con mèo nhúc nhích.
Miêu Miêu ở trong ngực của Tử Tử kinh ngạc nhìn mọi người xung quanh bị đông lại.
Miêu Miêu sốt ruột nói:
- Meo! Tử Tử, Phụng Âm Dương, các ngươi đừng đứng yên đó!
Hình ảnh quái dị xuất hiện, Miêu Miêu kêu một tiếng, người Tử Tử, Phụng Âm Dương bỗng run lên, họ có thể nhúc nhích.
Thật sự có thể nhúc nhích!
Phía xa Khổng Ngạo Thiên bay tới có cảm giác muốn hộc máu, trời ơi!
...
Khổng Ngạo Thiên lấy lực lượng thiên đạo chớp mắt giam cầm toàn Yến Kinh.
Khổng Ngạo Thiên nhào hướng Tử Tử, nhưng theo tiếng mèo kêu, Tử Tử và Phụng Âm Dương bỗng nhiên nhúc nhích được.
Lại là biến số?
Khổng Ngạo Thiên rất muốn chửi thề.
Nhưng Khổng Ngạo Thiên không có thời gian dừng lại, càng nhanh hơn nhào hướng Tử Tử.
Phụng Âm Dương bỗng hét to một tiếng:
- Luân Hồi trì!
Vù vù!
Đất dưới chân Phụng Âm Dương bỗng nhiên phát sinh biến đổi lớn, trong nháy mắt, đại địa hóa thành cái ao trăm trượng.
Phụng Âm Dương, Tử Tử, Miêu Miêu đều đứng ở chính giữa Luân Hồi trì.
Khổng Ngạo Thiên vọt tới, tiến vào bên trên Luân Hồi trì, biến sắc mặt.
Phụng Âm Dương quát:
- Quỷ Cốc Luân Hồi Triền Thần thuật!
Ầm ầm!
Luân Hồi trì vốn phẳng lặng chợt cuốn lên hai sóng to, sóng xông lên bao bọc Khổng Ngạo Thiên.