Xem phần giới thiệu bên trên thân thể tướng thần, Diêm Xuyên hít sâu một hơi.
- Thế gian lại còn có công pháp luyện thân thể cường đại như thế sao?
Ánh mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại, kinh ngạc nói.
Sau đó hắn lặng lẽ nhanh chóng ghi nhớ công pháp này. Một lát sau, quang ảnh hình chữ trên táng thiên đồng quan chậm rãi biến mất không thấy nữa.
Tuy nhiên, Diêm Xuyên đã ghi nhớ hoàn toàn phần công pháp thân thể tướng thần này.
Ngồi trong táng thiên đồng quan một hồi lâu, Diêm Xuyên mới chậm rãi tiêu hóa hết những điều trước mắt.
Nhìn xung quanh, còn có thể thấy táng thiên đồng quan không ngừng thu nạp âm khí đến.
- Âm khí này vừa vặn giúp ta tu luyện thân thể tướng thần. Bên ngoài đã là u tuyền. Giờ phút này ra ngoài, ta chắc không thể chống đỡ được bao lâu. Vậy không bằng, ta cứ ở trong này tu luyện thân thể tướng thần. Thân thể cương thi này của ta cứ ở đây bế quan tu luyện vậy!
Diêm Xuyên phân tích thận trọng. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Sau khi định ra mục tiêu, Diêm Xuyên lại nằm thẳng xuống. Bởi vì Diêm Xuyên biết, chỉ có như vậy mới có thể thu nạp âm khí nhanh hơn.
Nhắm mắt, cương thi Diêm Xuyên chìm vào trong tu luyện.
Bên trong táng thiên đồng quan lại khôi phục sự yên tĩnh như lúc trước. Dường như cương thi căn bản chưa từng thức tỉnh vậy.
Tất cả khôi phục lại yên lặng. Thân thể cương thi của Diêm Xuyên tồn tại, nhưng thiên hạ lại không biết.
———————–
Trong giới phong ấn của Nữ thần Chỉ Trần!
Thiên triều Đại Trăn, Yến Kinh.
Lưu Cẩn thường xuyên đến Hàm Dương Cung.
Hàm Dương Cung do cường giả Hổ tộc, cường giả Đại Trăn cùng canh phòng bảo vệ. Bất cứ người nào cũng không được phép tới quấy nhiễu.
Hôm nay, khi Lưu Cẩn trở lại, cũng nhìn thấy Dịch Phong đi ngang qua nơi đây.
- Dịch đại nhân!
- Lưu công công!
Hai người chào hỏi lẫn nhau một chút.
- Thánh thượng đi lần này đã 180 năm!
Lưu Cẩn thở dài nói.
- Đúng vậy. 180 năm, hai trăm lần tu luyện, tương đương với với ba mươi sáu ngàn năm. Ha ha, lần này đi ra, Đại Trăn sẽ lại xuất hiện không biết bao nhiêu hung nhân tuyệt thế!
Dịch Phong cười nói.
Lưu Cẩn gật đầu một cái, cũng cười theo.
———————
Bắc Thần Châu. Yêu tộc Thiên triều. Hoàng cung!
Bên ngoài một đại điện, hôm nay Quyết không có lâm triều, mà vẫn bảo vệ bên ngoài đại điện này.
Ầm!
Trong đại điện đột nhiên truyền đến một tiếng động rất lớn.
Qua một hồi lâu, cửa đại điện ầm ầm mở ra
Két!
Yêu Thiên Thương đầy hưng phấn đi ra.
- Ngươi đã đột phá? Thượng Hư Cảnh thập nhị trọng?
Quyết hỏi.
- Không sai. Hiện tại ngươi và ta đều phàm nhân đại viên mãn rồi!
Trong mắt Yêu Thiên Thương loé lên một tia kích động.
—————
Trung Thần Châu, thánh địa Thần Tông. Trong thần giới.
Ầm!
Thần giới truyền đến một tiếng nổ rung trời. Tiếp theo trong thần giới truyền đến những tiếng chúc mừng.
- Chúc mừng Tông chủ lại giải phong, thực lực tăng lên dữ dội!
Trong thần giới truyền đến tiếng chúc mừng.
————
Tây Thần Châu. Thiên triều Đại Phật, Vạn Phật Thành. Trong một gian mật thất.
Ầm!
- Liên Thần, thực lực của trẫm lại tăng thêm! Ha ha ha!
Khổng Ma Kha hưng phấn kêu lên.
————
Đang trong thời điểm quần hùng thiên hạ đều vùi đầu tu hành, Nam Thần Châu lại xảy ra một việc lớn.
Tại biên giới Đại Ngạc Thiên Triều, bầu trời đột nhiên âm u một mảnh. Vô số lôi điện lập lòe giống như ngày tận thế.
Ầm!
Một tiếng nổ rung trời. Bầu trời ầm ầm nổ ra một lỗ thủng cực lớn.
Từ trong lỗ thủng kia nhất thời có mấy trăm đạo thân ảnh bay vào.
- Thánh Vương yên tâm. Chúng thần định không phụ sự kỳ vọng của Thánh Vương, sẽ lấy tốc độ nhanh nhất nhất thống thiên hạ giới phong ấn này!
Một nam tử áo bào trắng dẫn đầu, quay về phía lỗ thủng cực lớn kia cung kính bái lạy nói.
- Thánh Vương yên tâm!
Mấy trăm đạo thân ảnh, đồng thời bái lạy nói.
Nam Thần Châu!
Biên giới Đại Ngạc Thiên Triều, mây đen bao trùm, thiên lôi cuồn cuộn. Vô số sinh linh sợ hãi nhìn lên bầu trời.
Tại một nhà tranh trong sơn cốc. Bầu trời bỗng nhiên biến đổi, nhất thời khiến cửa nhà tranh mở ra. Một tu giả mặc y phục màu hồng nhanh chóng đi ra. Khi quan sát thấy sự biến đổi trên không trung, nhất thời há hốc miệng.
Một tiếng động rất lớn phát ra. Bầu trời nổ ra một lổ thủng khổng lồ.
Mấy trăm cường giả từ bên trong lỗ thủng chui ra.
Tu giả mặc y phục màu hồng đứng phía dưới thấy rõ. Ở đó có tổng cộng sáu trăm tu giả, giờ phút này đang cúi đầu làm lễ xưng thần. Sau đó hắn lại nhìn lỗ hổng kia càng lúc càng nhỏ lại.
Trong lỗ thủng truyền tới một giọng nói cực kỳ uy nghiêm:
- Được! Trẫm mỏi mắt mong chờ!
Sáu trăm tu giả cung kính cúi đầu!
Ầm ầm ầm!
Trong nháy mắt, lỗ thủng lớn trên bầu trời chậm rãi khép lại.
Phía dưới, tu giả mặc y phục màu hồng kinh ngạc nhìn lên không trung:
- Tiên nhân? Người của tiên giới hạ phàm? Các tiên xuất hiện?
Sáu trăm tiên nhân, quanh thân đều phát ra hàng ngàn hàng vạn hào quang. Một khí tức khổng lồ phát ra. Trên bầu trời, lỗ thủng khép kín lại. Một vị tiên nhân vung tay lên. Mây đen nhanh chóng tan về bốn phương tám hướng.
Sáu trăm người, có sáu người dẫn đầu tụ tập cùng một chỗ. Các tiên nhân khác đồng thời nhìn lại.
Sáu tiên nhân nhìn bầu trời một chút, nhắm mắt cảm thụ một chút.
- Quả nhiên không sai. Tin tức từ chỗ mật thám Đại Chu do Triều ta phái đến quả nhiên không sai. Thế giới này, đạo ấn đã bị Vũ Chiếu lấy đi một cái. Cõi âm sụp đổ, chỉ còn dương gian này! Hơn nữa, dương gian này không còn áp chế tiên nhân giống như trong truyền thuyết nữa!
Một người cầm đầu nói.
- Đại ca, tuy rằng thế giới này không áp chế tiên nhân, nhưng vẫn có một lực hút. Nếu như không lưu ý, rất dễ dàng bị loại khỏi giới này!
Lại một vị tiên nhân nói.
- Chút áp lực đó thì tính là gì? Ha ha ha, sáu huynh đệ chúng ta đều là Thiên tiên. Thánh Vương quá cẩn thận. Không cần chúng ta ra tay, chỉ cần một Địa tiên, đã có thể hoành hành thiên hạ thế giới này. Không, Huyền Tiên đã có thể xưng bá ở thế gian này rồi!
Lại một vị tiên nhân cười nói.
- Ừm, đầu tiên phải tìm hiểu rõ, tình hình thế gian này thế nào đã!
Một nam tử khôi ngô dẫn đầu nói.
Mọi người gật đầu một cái. Tiếp theo, gần như tất cả mọi người đều nhìn về phía mặt đất.
Trên mặt đất, một tu giả mặc y phục màu hồng đang sợ hãi chạy vào trong rừng.
- Ha ha, chạy đi đâu? lên đây đi!
Một vị tiên nhân cười to một tiếng.
Vèo!
Tu giả mặc y phục màu hồng kia nhất thời bị hút đến trước mặt đám tiên nhân.
- Tiểu.. tiểu nhân bái kiến các vị đại tiên!
Tu giả mặc y phục màu hồng kia sợ hãi nói.
- Ngươi không cần sợ. Chỉ cần ngươi nói cho ta biết đây là nơi nào. Trong thiên hạ này có cường giả nào? Xung quanh đây có cường giả nào?
Một vị tiên nhân dẫn đầu cười nói.
- Vâng, tiểu nhân nhất định biết gì nói nấy!
............
Sau khi tìm hiểu một hồi, một đám tiên nhân nhất thời nhìn nhau.
- Thiên triều? Thánh địa? A!
Một vị tiên nhân lộ vẻ khinh thường nói.
- Đi thôi. Dẫn chúng ta tới Đại Ngạc Thiên Triều!
Một vị tiên nhân kêu lên.
- Vâng, vâng!
Tu giả mặc y phục màu hồng kia lập tức kêu lên.
Dưới sự chỉ dẫn của tu giả mặc y phục màu hồng, sáu trăm tiên nhân tiến về phía Ngôi Thành, triều đô của Đại Ngạc Thiên Triều!