- Ngươi!
Chân mày Triệu A Phòng nhíu lại, thoáng buồn bực. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói:
- Ta hiểu rõ lời nàng nói. Nhưng vậy thì thế nào? Diêm Xuyên ta còn chưa đến mức vì một phần kế hoạch tạo thần mà phải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục! Ta vẫn kiên trì, hi vọng nàng sử dụng thế giới cành này, xác minh lời ta nói!
Triệu A Phòng lại trầm mặc.
Triệu A Phòng có niềm tin của mình, hoặc là nói, Thiên Cơ Tông đã sớm truyền vào Triệu A Phòng một loại niềm tin nào đó. nhưng Diêm Xuyên xuất hiện đã trùng kích phần niềm tin này, thậm chí phần niềm tin này đã tan vỡ.
Mấy ngày thường ở cùng với Diêm Xuyên, Triệu A Phòng lại có cảm giác cực kỳ thân thiết. Cảm giác kia thật sự không có cách nào hình dung. Giống như thứ mình khát khao mong muốn có được đã xuất hiện vậy.
Dùng thế giới cành xác minh những lời Diêm Xuyên đã nói, khiến niềm tin của mình sụp đổ. Nếu không thể xác minh những lời Diêm Xuyên từng nói, vậy lại mất đi phần mong muốn khát khao trong lòng.
Triệu A Phòng nhất thời không dám đi tiếp!
Triệu A Phòng yên lặng một hồi, sau đó nàng nhẹ nhàng lắc đầu một cái..
Diêm Xuyên dường như đã nhìn thấu sự kiêng kỵ của Triệu A Phòng. Hắn nhẹ nhàng thu hồi thế giới cành nói:
- Ta có thể nhìn ra, nàng có điều cố kỵ, nàng có khó khăn. Nhưng, ta sẽ nhanh chóng chứng minh cho nàng thấy phần quyết tâm này của ta! Hi vọng đến lúc đó, khi nàng nhìn thấy quyết tâm của ta, nàng có thể tiếp nhận tất cả những lời ta nói!
- Chứng minh?
Triệu A Phòng cau mày nói.
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, không nói thêm về đề tài này nữa.
- Không nói chuyện Chân Nhu nữa. Nói một chút về nàng đi. Ngươi có nguyện vọng gì không?
Diêm Xuyên cười nói.
Chuyển hướng đề tài, Triệu A Phòng đã trở nên tự nhiên hơn rất nhiều. Ít nhất trong mấy tháng ở chung này, nàng đã thả lỏng tâm trạng trước Diêm Xuyên hơn lúc trước rất nhiều.
- Nguyện vọng? Nguyện vọng lớn nhất của ta chính là có thể nhìn thấy sự rực rỡ của thế giới này!
Triệu A Phòng khẽ cười khổ nói.
- Ồ?
- Mắt ta không nhìn thấy. Ta chỉ có thể dùng 'Tâm nhãn' xem thế giới. Tuy rằng nhìn thấu người khác, nhưng lại không có sắc thái. Thế giới của ta là hai màu đen trắng, thật tẻ nhạt!
Triệu A Phòng cười khổ nói.
- Không có sắc thái? Ha ha, thật ra sắc thái đẹp nhất là tình cảm của mình!
Diêm Xuyên cười nói.
- Tình cảm?
- Tâm tình là sắc thái do con người tạo ra. Nàng vẫn không có lĩnh hội qua tình cảm thắm thiết. Nhưng ta tin tưởng, có một ngày nàng sẽ cảm nhận được. Đến lúc đó, nàng có thể nhìn thấy tất cả sắc thái trên đời!
Diêm Xuyên an ủi.
- Được!
Triệu A Phòng cái hiểu cái không gật đầu một cái.
...
Ngoài Thiên Nữ Điện! Sương lớn tràn ngập.
Khổng Ma Kha dẫn theo rất nhiều cường giả dừng lại bên ngoài Thiên Nữ Điện.
- Bệ hạ, xung quanh đã được bố trí trận pháp. Chỉ cần bệ hạ ra lệnh một tiếng, đại trận sẽ được khởi động. Thiên Nữ Điện sẽ bị ngăn cách với xung quanh. Cho dù bên trong có động tĩnh lớn mấy đi nữa cũng không truyền ra ngoài!
Một thần tử trịnh trọng nói.
- Ừm!
Khổng Ma Kha gật đầu một cái.
- Lên trận, chúng ta đi!
Khổng Ma Kha ra lệnh một tiếng.
Nói xong, Khổng Ma Kha dẫn theo năm cường giả đạp không tiến vào phạm vi Thiên Nữ Điện. Các thần tử khác nhanh chóng khởi động trận pháp.
Vù!
Xung quanh Thiên Nữ Điện lập tức có trận pháp bao phủ. Trận pháp giống như một chiếc lồng trong xuống bao quanh Thiên Nữ Điện.
Diêm Xuyên đang cùng Thiên Nữ nói chuyện, đột nhiên chân mày hắn nhíu lại, nhìn về phía không trung.
- Hả?
Sắc mặt Thiên Nữ cũng trầm xuống.
Hai người nhất thời đứng dậy.
Ầm!
Một cỗ khí thế mạnh mẽ bắn về phía Thiên Nữ Điện.
Trong Thiên Điện xung quanh đó, sắc mặt Bạch Đế Thiên, Lưu Cẩn, Đông Phương Chính Phái đều trầm xuống. Bọn họ nhanh chóng bước ra khỏi đại điện, về phía vị trí của Diêm Xuyên.
Ầm!
Một trận gió bão thổi qua. Trước mặt Diêm Xuyên, Triệu A Phòng đột nhiên xuất hiện sáu thân ảnh.
Khổng Ma Kha, Tiên Tri Phật Đà và cả bốn cường giả thượng Hư Cảnh, đồng thời lạnh lùng nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Khổng Ma Kha?
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Phía sau Diêm Xuyên, tất cả Bạch Đế Thiên, Lưu Cẩn, Đông Phương Chính Phái đều chạy tới.
- Tiểu súc sinh, ngươi quả nhiên đang ở đây? Nơi này không phải là đế triều Đại Trăn của ngươi. Nơi này cũng không cung cấp Kim Long Khí Vận để ngươi điều động nữa!
Sắc mặt Khổng Ma Kha âm trầm nói.
- Khổng Ma Kha? Ngươi cũng biết đây là nơi nào sao? Ngươi dám làm càn ở chỗ của ta sao?
Triệu A Phòng đột nhiên biến sắc nói.
Khổng Ma Kha nhìn về phía Triệu A Phòng nói:
- Thiên Nữ, đối với hành động hôm nay, tương lai ta sẽ bù tội với nàng. Tuy nhiên, ngày hôm nay, Diêm Xuyên nhất định phải chết!
- Làm càn!
Triệu A Phòng nhất thời khiển trách.
Diêm Xuyên lại khẽ mỉm cười nói:
- Thiên nữ, để cho ta tới đi!
Triệu A Phòng khẽ nhíu mày.
Diêm Xuyên chắn ở trước mặt Thiên Nữ. Hiện tại đã không giống như ngày xưa. Diêm Xuyên sao có thể đứng phía sau nữ nhân, để nữ nhân che chở nữa?
- Khổng Ma Kha? Ngươi muốn giết ta sao?
Diêm Xuyên cười lạnh nói.
Khổng Ma Kha cười lạnh nói:
- Không sai, ngày hôm nay ngươi nhất định phải chết. Ngươi hi vọng Bạch Đế Thiên có thể bảo hộ ngươi chu toàn sao? Nằm mơ đi!
Trong một nhóm người ở đây, người có thực lực khiến Khổng Ma Kha tán thành chỉ có Bạch Đế Thiên.
Khổng Ma Kha có biết Lưu Cẩn. Dù sao những năm qua hắn đã thu thập được rất nhiều tư liệu về Đại Trăn. Đó chỉ là một lão thái giám mấy chục tuổi mà thôi. Lưu Cẩn có thể tạo ra sóng gió lớn đến mức nào.
Diêm Xuyên cũng không nói nhiều. Hắn giơ tay đánh ra một chưởng trước tiên.
- Hả? Không tốt!
Tiên tri Phật Đà nhất thời biến sắc.
Sắc mặt Khổng Ma Kha cũng trầm xuống, nhưng cũng không để ý lắm. Hắn cũng đánh một chưởng về phía Diêm Xuyên.
Ầm!
Trong lúc vội vã, Khổng Ma Kha không sử hết toàn lực. Nhưng Diêm Xuyên lại dùng sức hết sức. Uy lực một chưởng này thật sự vô cùng to lớn.
Hơn nữa, vì không muốn thương tổn Thiên Nữ Điện, Diêm Xuyên đã áp chế tất cả dư âm về phía Khổng Ma Kha.
Ầm!
Khổng Ma Kha bay ngược ra ngoài.
Tiên tri Phật Đà:......!
Khổng Ma Kha bị đánh bay ra ngoài:......!
Bốn thuộc hạ của Khổng Ma Kha:......!
Khổng Ma Kha không bị thương. Hắn bay giữa không trung bị cảnh tượng như vậy làm bối rối. Sao có thể như vậy được. Mình là thượng Hư Cảnh. Diêm Xuyên nhiều nhất chỉ là trung Hư Cảnh mà thôi! Diêm Xuyên sao có thể đánh hắn bay ra ngoài như vậy được?
Ban đầu Khổng Ma Kha cho là mình dùng tay đã có thể bóp chết Diêm Xuyên. Nhưng mình lại bị hắn đánh bay?
- Giết!
Diêm Xuyên hạ lệnh, đồng thời xông về phía Khổng Ma Kha.
Ầm!
Lưu Cẩn ầm ầm ném phất trần về phía một thượng Hư Cảnh vẫn đang đứng sững sờ. Bạch Đế Thiên lại bước ra phóng thẳng đến chỗ của Tiên Tri Phật Đà.
Bạch Đế Thiên đã đạt tới thượng Hư Cảnh thập trọng. Thực lực của hắn cực kỳ hùng hậu. Chỉ trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện ở trước mặt Tiên Tri Phật Đà.
Trong tay đánh ra một trảo. một đạo bạch quang ầm ầm lao tới.
Sắc mặt Tiên tri Phật Đà hoàn toàn thay đổi. Hắn lập tức lấy áo cà sa ra. Nhưng ở trước mặt Bạch Đế Thiên, áo cà sa của hắn chẳng khác nào vải thường.