- Vương gia!
Hoắc Quang trở về cung kính nói.
- Chu Tước, Huyền Vũ lưu lại bảo vệ cho ba ngàn tướng sĩ của ta.
Diêm Xuyên nói với hai người.
- Tốt!
Hai người cùng lên tiếng đáp ứng.
- Tửu Kiếm Sinh? Làm phiền ngươi lưu lại giúp ta trông coi những thuộc hạ này!
Diêm Xuyên nhìn về Tửu Kiếm Sinh nói.
- Tốt!
Tửu Kiếm Sinh cũng đáp ứng.
- Diêm Xuyên xin nhận phần ân huệ này của ngươi!
Diêm Xuyên gật gật đầu nói.
- Hắc hắc, ta đi vào cũng không dự đình làm chuyện gì cả!
Tửu Kiếm Sinh cười nói.
- Lưu Cẩn, đưa bức họa không gian kia cho ta!
Diêm Xuyên đưa tay ra nói.
- Vâng!
Lưu Cẩn lập tức đưa bức họa không gian cho Diêm Xuyên.
- Những người khác, chúng ta đi!
Diêm Xuyên nói.
- Ừ!
Mặc Vũ Hề gật gật đầu.
- Hoắc Quang, dẫn lực lượng của Long Mạch Phong Thủy rót vào trên người chúng ta để thâm nhập vào trong khu vực tà khí!
Diêm Xuyên hạ lệnh.
- Vâng!
Hoắc Quang liền ứng tiếng.
- Ông!
Toàn thân Hoắc Quang đột nhiên lại hiện ra hư ảnh của Phá Quân tinh. Đột nhiên tám con Kim Long ở phía trên bắt đầu vặn vẹo chuyển động.
- Khốn kiếp!
Trên bầu trời truyền đến âm thanh giận dữ của Đại Diệu Tiên Sư.
- Vương gia, thuộc hạ chỉ có thể không chế được bốn con Kim Long còn bốn con bị Đại Diệu Tiên Sư chặn lại rồi!
Hoắc Quang cau mày nói.
- Vậy là Đủ rồi! Đi!
- Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!
Bốn con Kim Long đột nhiên thoát ly khỏi Trấn Thế Thạch và bay thẳng xuống dưới, đầu rồng chồng lên nhau và bao phủ lấy Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, Thanh Long, Bạch Hổ, Dương Chí Cửu và Hoắc Quang.
Bốn thân rồng, một đầu rồng, Long khí tụ tập vào một điểm bao phủ bảo vệ sáu người.
Sáu người nhanh chóng hướng về trung tâm mà chạy đến.
Mà khoảnh khắc này có gần một nửa số cường giả ở đây đều gắt gao nhìn chằm chằm vào bọn hắn. Chỉ cần cầm được Vạn Diệu Yêu Liên thì chắc chắn sẽ cùng nhau cướp đoạt.
Cũng có một số người ý định đánh lên ba ngàn tướng sĩ, nhưng mà có Chu Tước, Huyền Vũ, Tửu Kiếm Sinh trông coi cho nên nhất thời cũng không có cách nào động thủ.
Long khí bao phủ sáu người, khí đen bên ngoài thì hung dữ mạnh mẽ ăn mòn Long khí.
Đầu rồng màu vàng run rẫy kịch liệt.
- Long khí bên ngoài có thể bị phá vỡ hay không?
Dương Chí Cửu hơi sợ hãi nói.
- Có thể, cho nên chúng ta phải nhanh lên!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Vậy thì nhanh lên một chút, nhanh lên a!
Dương Chí Cửu liền sợ hãi nói.
Mọi người đều hồi hộp đi về phía trung tâm, càng đến gần trung tâm thì đầu rồng càng lung lay, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tan vỡ.
Tất cả mọi người đều khẩn trương. Đám cường giả ở bốn phía đang nhìn xem cũng đều nắm chặt quả đấm chờ đợi sự thu hoạch của nhóm người Diêm Xuyên.
Rất nhanh đã đến được phụ cận.
Đến phụ cận thì tất cả đều càng thêm cẩn thận. Vạn Diệu Yêu Liên hiện ra một cổ ánh sáng yêu tà đến cực điểm, làm cho người ta vừa mới nhìn qua cũng đều như muốn mê muội. Nó dường như có thể cấp cho người ta một lực lượng vô hạn.
Dường như chỉ cần lấy được Vạn Diệu Yêu Liên là có thể vô địch thiên hạ.
Mặc Vũ Hề, Dương Chí Cửu, Thanh Long, Bạch hổ, Hoắc Quang hô hấp đều có chút dồn dập.
Duyên Xuyên có định lực thâm hâu nên không bị ảnh hưởng chút nào.
Thậm chí ánh mắt của Diêm Xuyên cũng không phải nhìn chằm chằm vào Vạn Diệu Yêu Liên mà là nhìn vào một khối đài tròn màu đỏ đang đỡ lấy Vạn Diệu Yêu Liên. Đài tròn không lớn chỉ có khoảng một trượng, nhưng khối đài tròn này lại để cho Diêm Xuyên lộ ra vẻ xúc động.
- Thiết Ngọc Chi Tinh? Thật là bạo tay! Thứ tốt!
Trong lòng Diêm Xuyên vừa sợ hãi vừa thán phục.
Người khác có lẽ không nhìn ra nhưng Diêm Xuyên lại biết được sự quý giá của đài tròn này. Mà nói đến hiện tại, Vạn Diệu Yêu Liên bị Phong Thủy trận trấn áp nếu như phía dưới không có vật cứng nào thì cho dù lực trấn áp có mạnh hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì. Thiết Ngọc Chi Tinh cùng lúc chịu đựng lực trấn áp của cả Phong Thủy trận và Vạn Diệu Yêu Liên.
Thiết Ngọc Chi Tinh tuy rằng không có linh tính như Vạn Diệu Yêu Liên nhưng về phẩm cấp chất liệu thì tuyệt đối không chênh lệch bao nhiêu so với Vạn Diệu Yêu Liên.
Nhưng mà giờ phút này ánh mắt của mọi người đều bị sự tà mị của Vạn Diệu Yêu Liên hấp dẫn, ai cũng không chú ý đến Thiết Ngọc Chi Tinh này.
- Mặc cô nương, chuẩn bị giả lấy Vạn Diệu Yêu Liên!
Diêm Xuyên đánh tỉnh Mặc Vũ Hề.
Mặc Vũ Hề lập tức tỉnh táo rồi gật gật đầu lấy ra thần hộp Bát Bảo, mở miệng hộp ra đang muốn chụp về phía Vạn Diệu Yêu Liên.
- Có ta ở đây, ai cũng đừng hòng lấy!
Chỗ Long khẩu đột nhiên lại xuất hiện một Đại Diệu Tiên Sư chắn trước mặt đám người Diêm Xuyên.
- Không tốt!
Thanh Long, Bạch Hổ lập tức chắn trước mặt Mặc Vũ Hề và Diêm Xuyên.
- Ầm!
Thanh Long, Bạch Hổ đều từng người đánh ra một chưởng cùng va chạm với Đại Diệu Tiên Sư.
- Hừ, Hai tên Thần cảnh? Các ngươi còn chưa đủ!
Đại Diệu Tiên Sư lạnh lùng nói.
- Vương gia, Đại Diệu Tiên Sư đang đảo loạn lực lượng Long Mạch, ta sắp không khống chế nổi rồi!
Hoắc Quang lo lắng nói.
- Ngươi nếu như không khốn chế nổi vậy thì chúng ta chết chắc rồi, ngươi nhất định phải khống chế được!
Dương Chí Cửu kinh hãi kêu lên, trong mắt hắn tràn đầy khủng hoảng. Nơi đây chính là tuyệt cảnh, nếu như Long khí tán loạn thì khí đen có thể ăn mòn mình thành một đống xương trắng a.
- Khốn nạn!
Mắc Vũ Hề cũng muốn ra tay đánh về Đại Diệu Tiên Sư.
- Mặc cô nương!
Diêm Xuyên quát Mặc Vũ Hề dừng lại.
- Sao?
Mặc Vũ Hề lo lắng quay đầu lại.
- Thời gian sắp không kịp nữa rồi, ngươi nếu như tin ta thì ngưng tụ một cái phân thân Tinh khí và để cho ta khống chế!
Diêm Xuyên nhìn chằm chằm vào Mặc Vũ Hề nói.
- Cài gì?
Mặc Vũ Hề ngoài ý muốn nói.
- Ừ!
Diêm Xuyên gật đầu khẳng định.
Phân thân Tinh khí là chính mình, ai cũng sẽ không để cho người khác không chế mình như một con khối lỗi. Ở trước kia, nếu như ai dám nói với nàng như vây thì chắc chắn nàng sẽ giết hắn.
Nhưng giờ phút này, thấy được ánh mắt kiên định kia của Diêm Xuyên. Ánh mắt kia giống như ánh mắt ở trong giấc mơ mấy tháng trước, trong lòng Mặc Vũ Hề đột nhiên rung động không hiểu.
- Tốt!
Mặc Vũ Hề không hiểu ma xui quỷ khiến như thế nào mà đáp ứng.
Diêm Xuyên điểm một ngón tay vào ấn đừng của Mặc Vũ Hề. Sắc mặt Mặc Vũ Hề trở nên hồng lên nhưng cũng không giãy dụa mà nhắm mắt, trong lỗ chân lông nàng dũng mãnh phun ra đại lượng Tinh khí màu trắng.
Vẫn là hình dáng Mặc Vũ Hề. Nhưng mà lúc này ánh mắt của phân thân Tinh khí Mặc Vũ Hề lại là ánh mắt của Diêm Xuyên. Mạnh mẽ, ngang ngược!
Phân thân Tinh khí nhìn về nơi Đại Diệu Tiên Sư đang chiến đấu cùng Thanh Long, Bạch Hổ, hai mắt đột nhiên nhíu lại rồi chân giẫm mạnh một cái liền xuất hiện ở trước mặt ba người.
- Chu Thiên Vũ Trụ!
Trong nháy mắt, lòng bàn tay phân thân Tinh khí hiện ra vô số những điểm sao nhỏ, điểm sao nhỏ lượn quanh trong lòng bàn tay với những quỷ tích khác nhau. Nếu như nhìn thật kỹ thì có thể thấy được lòng bàn tay Mặc Vũ Hề dường như đang nắm lấy toàn bộ Vũ Trụ mà điểm sao nhỏ là vô số những tinh tú.
- Ầm ầm!
Một chưởng đánh về phía Đại Diệu Tiên Sư.
- Hả? nguồn TruyenFull.vn
Đại Diệu Tiên Sư biến sắc.
Một chưởng táchThanh Long, Bạch Hổ ra để cho hai người lao đến bên Mặc Vũ Hề.
- Thình thịch!
Vũ Trụ trong lòng bàn tay Mặc Vũ Hề dường như đột nhiên mở rộng ra rồi lập tức bao phủ lấy Đại Diệu Tiên Sư. Vô số tinh tú điên cuồng xoay tròn vây quanh Đại Diệu Tiên Sư.
Giờ phút này mạnh mẽ như Đại Diệu Tiên Sư cũng dường như bị 'sức mạnh của tinh tú' hoàn toàn trói buộc. Toàn thân khó có thể động đậy.
- Sao thế này? Đây là công pháp gì vậy?
Đại Diệu Tiên Sư kinh hãi kêu lên.
- Thình thịch!
Đại Diệu Tiên Sư bị đánh bay ra ngoài rơi vào Vạn Diệu Yêu Liên.
Một đầu rồng xuất hiện, khí đen bốn phía hung dữ mạnh mẽ đánh về phía Đại Diệu Tiên Sư.
- Khốn nạn!
Đại Diệu Tiên Sư phẫn nộ gào lên, trong nháy mắt đã bị vô số khí đen cắn nuốt và bị Vạn Diệu Yêu Liên hấp thụ.
Một chưởng đánh lui Đại Diệu Tiên Sư?
Thanh Long, Bạch Hổ đểu trơn tròn mắt như muốn lồi ra.
- Đây là phân thân của Đại Diệu Tiên Sư a. Cho dù thực lực rút xuống rất nhiều thì đó cũng là Thần cảnh đỉnh phong ah, nhưng Thánh Nữ?
Bạch Hổ quay đầu lại nhìn với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Phân thân Tinh khí trong nháy mắt liền chui vào trong cơ thể Mặc Vũ Hề. Ngón tay của Diêm Xuyên cũng ly khải khỏi ấn đường của Mặc Vũ Hề.
Mặc Vũ Hề chậm rãi mở to mắt, trên mặt đỏ ửng đồng thời lúc ánh mắt nàng nhìn về Diêm Xuyên cũng hiện ra một tia thùy mị không hiểu.
- Nhanh lấy Vạn Diệu Yêu Liên!
Diêm Xuyên nhu hòa nói.
- Ừ!
Mặc Vũ Hề liên ứng tiếng. Rồi thần hộp Bát Bảo trong tay nàng chụp về Vạn Diệu Yêu Liên.
- Ầm!
Nắp hôp ầm ầm đậy lại. Khí đen vô tận ở bốn phía đột nhiên mất đi nguồn cho nên chậm rãi tản đi.
Nắm lấy thần hộp Bát Bảo, ánh mắt Mặc Vũ Hề hiện ra vẻ xúc động.
Đâu chỉ một mình Mặc Vũ Hề mà giờ khắc này miễn là người không chiến đấu ở trên không trung thì đều nhìn lên thần hộp Bát Bảo trên tay Mặc Vũ Hề.
- Vạn Diệu Yêu Liên, Vạn Diệu Yêu Liên!
Dương Chí Cửu hưng phấn muốn đưa tay bắt lấy.
Diêm Xuyên lại là mở bức họa cuộn tròn kia của mình rồi chụp về phía Thiết Ngọc Chi Tinh.
- Vù vù!
Thiết Ngọc Chi Tinh bị bỏ vào trong bức họa không gian.
Diêm Xuyên nhanh chóng thu bức họa không gian lại. Giờ khắc này tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Vạn Diêu Yêu Liên cho nên không có ai chú ý đến hành động mờ ám của Diêm Xuyên.
- Ồ? Tại sao lại không thu được vào không gian trữ vật?
Mặc Vũ Hề biến sắc nói.
- Thánh Nữ, sao vậy?
Thanh Long lập tức hỏi.
- Vũ Hề, cho ta xem một chút, cho ta xem môt chút!
Dương Chí Cửu đưa tay ra bắt lấy.
Mặc Vũ Hề cổ quái liếc mắt nhìn Dương Chí Cửu rồi lại buông lỏng tay ra.
- Tốt, tốt, tốt!
Dương Chí Cửu cầm lấy thần hộp Bát Bảo mà hưng phấn nói.
- Sao vậy?
Diêm Xuyên nhìn về Mặc Vũ Hề hỏi.
- Vạn Diệu Yêu Liên có linh tính quá mạnh mẽ không thể chứa vào không gian trữ vật!
Mặc Vũ Hề cau mày nói.
- Linh tính lớn như vậy? Đây chẳng phải là muốn cầm lấy hộp mà đưa trở về?
Diêm Xuyên lo lắng nói.
- Ừ!
Mặc Vũ Hề gật gật đầu.
- Cũng được, dựa theo lời nói của ta lúc trước mà làm!
Diêm Xuyên ngưng mày nói.
- Tốt!
Mặc Vũ Hề ứng tiếng.
- Dương Chí Cửu, thứ cần lấy đã tới tay, chúng ta đi nhanh thôi!
Mặc Vũ Hề nói với Dương Chí Cửu.
- Tốt, tốt, chỉ là đáng tiếc không thể chứa thứ này vào trong không gian trữ vật!
Dương Chí Cửu tiếc nuối nói.
- Đi!
Mặc Vũ Hề, Dương Chí Cửu, Thanh Long, Bạch Hổ xông lên trời rồi hướng về phía bên ngoài đại trận mà phóng đi.
- Chạy đi đâu!
- Giao ra Vạn Diệu Yêu Liên!
- Dừng lại!
...
Bốn phía lập tức có đại lượng cường giả vây đến tranh đoạt Vạn Diệu Yêu Liên.
Vừa bay lên không trung thì đám người Mặc Vũ Hề đã bị gần hai mươi cường giả Thần cảnh vây lại càng có mấy chục cao thủ Khí cánh bày trận chờ sẵn.
Trong nháy mắt mọi người đã không có nời nào để trốn.
- Dương Chí Cửu, ngươi bảo vệ Vạn Diệu Yêu Liên cho thật tốt, ta, Thanh Long, Bạch Hổ sẽ cố gắng bảo vệ ngươi!
Mặc Vũ Hề kêu lên.
- Tốt, tốt!
Dương Chí Cửu có chút cà lăm mà nói.
- Xì ngâm! Xì ngâm!
Hai mươi tên Thần cảnh, mấy chục Khí cảnh mỗi tên đều rút đao kiếm ra và đều đỏ bừng mắt nhìn chằm chằm vào Dương Chí Cửu, sát khí tỏa ra mãnh liệt áp thẳng đến chỗ hắn.
- Đây, đây!
Dương Chí Cửu kinh hãi nhìn một màn này.
- Vũ Hề, hay là ngươi cầm lấy a, ngươi cầm lấy a!
Dương Chí Cửu hoảng sợ nói. Hắn tuy rằng muốn có Vạn Diệu Yêu Liên nhưng bây giờ cũng quá phỏng tay rồi.
Mười mấy tên cường giả Thần cảnh lại đều chỉ nhìn chằm chằm vào mình. Dù ba người Mặc Vũ Hề có mạnh mẽ hơn nữa cũng đâu có thể bảo vệ được mình? Dương Chí Cửu phải nhanh chóng giao lại củ khoai lang nóng phỏng tay này mới tốt.
- Tốt!
Mặc Vũ Hề hiện ra một nụ cười xảo quyệt đồng thời cảm kích liếc mắt về phía Diêm Xuyên ở dưới.
Bởi vì, một màn này là từ mấy ngày trước Diêm Xuyên đã suy tính ra. Dương Chí Cửu quả nhiên không dám tự mình giữ Vạn Diệu Yêu Liên liền đưa trả Vạn Diệu Yêu Liên, hắn chỉ có thể tự trách mình mà không thể giận chó đánh mèo bất luận một ai.
- Tiểu nha đầu, Vạn Diệu Yêu Liên ngươi vô phúc hưởng thụ, giao ra đây!
Một cường giả Thần cảnh lạnh lùng nói.
Mọi người vây quanh càng ngày càng gần. Trong lòng Mặc Vũ Hề lúc này lại vô cùng bình tĩnh, nàng đang chờ hành động tiếp theo của Diêm Xuyên.
Phía dưới, Diêm Xuyên nhìn lên bầu trời rồi nói với Hoắc Quang đang ở một bên:
Là lúc này, Hoắc Quang dùng Long Mạch chi khí do ngươi khống chế quấy trộn phá hủy Phong Thủy trận này cho ta!
- Vâng!