- Làm gì vậy?
Đám đệ tử biến sắc.
Nhưng bọn họ rất nhanh đã bị thây ma vây vào giữa.
- A, không nên cắn ta!
Những tiếng gầm của thây ma xen lẫn với những tiếng kêu gào.
Chờ thây ma tản ra, sắc mặt mười người đệ tử kia đều trắng bệch. Hai mắt của bọn họ cũng trở nên vô thần, đồng thời gia nhập vào đội ngũ của thây ma, di chuyển về phía Lam U Tông với quy mô lớn.
Bên cạnh Thiên Tượng Trì.
- Chuyện... chuyện này...
Lam U Chân Quân kinh hãi nói.
Không chỉ là Lam U Chân Quân, tất cả mọi người nhìn cảnh tượng như vậy đều cảm thấy kinh ngạc.
- Đây là cương thi sao? Nghe nói cương thi có thể dùng thi độc biến những người khác thành cương thi mới. Tuy nhiên cũng không thể nhanh như vậy được!
Mặc Vũ Hề kinh ngạc nói.
- Đây không phải là cương thi. Đây là thây ma. Thây ma có tính cảm hóa mãnh liệt. Nhưng bọn họ đều không có ý thức. Những tu giả này sau bị cắn chết, sẽ bị độc của thây ma cảm hoá, đồng thời cũng bị thao túng!
Thượng Quan Uyển Nhi trầm giọng nói.
- Thây ma? Thây ma như vậy, không phải là vô địch sao?
Mặc Vũ Hề không hiểu nói.
- Không phải là vô địch. Độc của thây ma phân ra thành rất nhiều loại, cũng có hạn chế về thời gian. Ít nhất có thể kiên trì ba tháng. Nhiều nhất có thể kiên trì ba năm!
Thượng Quan Uyển Nhi không để ý lắm nói.
Hình ảnh bên trong Thiên Tượng Trì, đoàn quân thây ma tràn về phía Lam U Tông. Rất nhiều tu giả bay ra, giơ kiếm chém giết thây ma. Số lượng thây ma bị tiêu diệt không ít. Nhưng chỉ cần bị cắn phải, trong nháy mắt đệ tử Lam U Tông gia nhập đội ngũ thây ma. Đoàn quân thây ma không ngừng được bổ sung. Đệ tử của Lam U Tông lại không ngừng giảm bớt.
- Thượng Quan cô nương, giờ phút này Lam U Tông của ta đã trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc!
Lam U Chân Quân biến sắc nói.
- Lam U Tông sắp bị diệt tới nơi!
Thượng Quan Uyển Nhi gật đầu một cái.
Lam U Chân Quân nhìn hình ảnh trong Thiên Tượng Trì, trong lòng cực kỳ cay đắng.
Kinh Chiếu lấy thiên ấn. Lam U Chân Quân leo lên chiếc thuyền lớn này, vốn đã không thèm để ý tới Lam U Tông. Nhưng trơ mắt nhìn nó bị hủy diệt, trong lòng không tránh khỏi có phần khổ sở.
- Thượng Quan cô nương, vừa nãy cô nương nói có kẻ ở phía sau thao túng sao? Lẽ nào có người cố ý muốn nhằm vào Thánh Địa Đại Chiêu ta?
Mặc Vũ Hề giật mình.
- Thây ma? Ta nhớ ra rồi. Là Cái U Vương tại Nam Thần Châu, hắn đã nói, sẽ đến Thánh Địa Đại Chiêu. Đám thây ma này nhất định là do hắn gây ra!
Sắc mặt Dậu Nguyệt Đạo Quân trầm xuống.
- Cái U Vương?
Mọi người giật mình.
Thượng Quan Uyển Nhi khẽ nhíu mày nói:
- Giờ phút này Thánh chủ đang bế quan, không tiện xử lý. Các ngươi đi đi, cảnh cáo Cái U Vương để hắn thành thật một chút!
- Ách? Chúng ta? Tất cả sao?
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân liền sáng ngời.
- Không sai. Ngoại trừ Mặc Vũ Hề ra, những người khác đều đi. Bảy thượng Hư Cảnh hẳn là được rồi! Mão Nhật, Dậu Nguyệt hai đạo quân dẫn đầu!
Thượng Quan Uyển Nhi trầm giọng nói.
- Vâng!
Bảy người lập tức lên tiếng trả lời.
- Đi thôi!
Thượng Quan Uyển Nhi trầm giọng nói.
- Vâng!
Bảy người nhanh chóng bước ra khỏi đại điện, trong chớp mắt bay về phía phía nam.
- Thượng Quan cô nương, ta không cần phải đi sao?
Trong mắt Mặc Vũ Hề loé ra một tia lo lắng.
Thượng Quan Uyển Nhi khẽ mỉm cười:
- Nha đầu, ta biết ngươi lo lắng cho Diêm Xuyên. Nhưng, ngươi không nghĩ kỹ. Diêm Xuyên kia còn cần ngươi lo lắng sao? Đó chỉ là thây ma mà thôi!
- Phải!
Mặc Vũ Hề gật đầu một cái, nhưng giữa hai lông mày vẫn nhíu lại. Rõ ràng trong lòng nàng vẫn có chút lo lắng.
Thượng Quan Uyển Nhi khẽ mỉm cười nói:
- Ta giữ ngươi ở lại, còn vì một chuyện khác. Ngươi là con gái của Thánh chủ. Thánh chủ bế quan, có một số việc vẫn cần ngươi đứng ra mới được!
- Ồ?
Mặc Vũ Hề hiếu kỳ nói.
- Sau ba ngày nữa, ngươi theo ta đi đón một người! Tuy rằng người này thần phục Thánh chủ, nhưng Thánh chủ đối với hắn vẫn lấy lễ để tiếp đón! Có thể thấy được Thánh chủ rất coi trọng hắn. Ngươi là con gái của Thánh chủ cũng cần phải cùng ta tới đón hắn!
Thượng Quan Uyển Nhi cười nói.
- Hắn là ai vậy?
Mặc Vũ Hề kinh ngạc nói.
Từ trước đến nay trong tư tưởng của nàng Kinh Chiếu chính là người lớn nhất trong thiên hạ! Còn có người khiến Thánh chủ phải lấy lễ để tiếp đón sao?
- Hắn tên là Viên Thiên Cương!
Thượng Quan Uyển Nhi nói.
- Viên Thiên Cương?
Vẻ mặt Mặc Vũ Hề mờ mịt. Nàng chưa từng nghe nói trong thiên hạ có nhân vật như vậy?
Lam U Tông!
Vô tận thây ma bổ nhào vào Lam U Tông. Tất cả Lam U Tông đều bao phủ dưới kiếm khí khổng lồ. Kiếm khí nổ vang, giống như gió bão bao phủ khắp nơi.
Cao tầng Lam U Tông không ngừng chém giết những thây ma.
Cao tầng của Lam U Tông đều là cao thủ cường đại. Nhưng trong đám thây ma cũng có rất nhiều cao thủ. Số lượng thây ma không ngừng tăng lên.
Rốt cuộc ba ngày sau, tu giả cuối cùng của Lam U Tông đã ngã xuống trở thành thây ma.
Ầm!
Biển công đức của Lam U Tông bị nghiền nát!
Lam U Tông bị tiêu diệt!
- Khụ khụ. Thánh thượng, Lam U Tông đã bị diệt. Hẳn là Thánh Địa Đại Chiêu đã nhận được tin tức!
Xà Hoàng quay về phía Cái U Vương cười nói.
- Ừm!
Cái U Vương gật đầu một cái.
- Thánh thượng, nơi đây nguyên khí thiên địa dồi dào, hẳn là một toà bảo địa. Thánh thượng tạm thời ở đây nghỉ ngơi đi. Đối chiến với Kinh Chiếu không thể nào đấu tại Thánh Địa Đại Chiêu được. Ta nghĩ, đây hẳn là nơi tốt nhất. Khụ khụ khụ!
Xà Hoàng cười nói.
- Được, trẫm ở lại đây, chờ đợi Kinh Chiếu đến!
Cái U Vương gật đầu một cái.
Lam U Tông đã trở thành lãnh địa của thây ma.Cái U Vương tạm thời ở đây.
Một đám người mặc áo bào đen đi tới trước mặt Xà Hoàng.
- Xà Hoàng? Bước kế tiếp làm sao bây giờ? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Một thân ảnh mặc áo bào đen hỏi.
- Để thây ma mở rộng ra, biến tất cả tu giả ở gần đây thành thây ma. Nếu đã làm, phải làm lớn một chút, đề phòng Kinh Chiếu dẫn theo nhiều tu giả phản công!
Xà Hoàng trầm giọng nói.
- Vâng!
- Đúng rồi, Xà Hoàng, ở gần Lam U Tông hình như có một dãy núi thiên kiếp. Nơi đó là một nơi tốt để dưỡng thi! Hơn nữa ngài ho khan như vậy....
Người mặc áo bào đen kia cung kính nói.
- Ồ?
Trong mắt Xà Hoàng sáng lên.
Dãy núi thiên kiếp.
Tuy rằng Diêm Xuyên ở nơi này, nhưng không hề nhàn rỗi. Trong một gian đại điện, trước mặt Diêm Xuyên có đặt rất nhiều hồ sơ.
Sau khi Diêm Xuyên tu luyện, đã không ngừng đọc những tài liệu này. Những tài liệu này xem ra không có mấy tác dụng, nhưmg đối với Diêm Xuyên mà nói, lại là thứ rất cần thiết!
Bởi vì chỉ có hiểu rõ những thứ này, mới có thể hiểu rõ ràng hơn thế cuộc của thiên hạ!
- Diêm Hoàng!
Ngoài điện truyền đến giọng nói của Thanh Long.
- Vào đi!
Diêm Xuyên để quyển sách trên tay xuống, kêu lên.
Rất nhanh, Thanh Long đã bước vào đại điện. Trên mặt Thanh Long lộ vẻ hoang mang!
- Thế nào?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
- Diêm Hoàng, xảy ra chuyện lớn. Mấy ngày trước, ta ra ngoài tìm kiếm một vài bản đồ địa lý cho Diêm Hoàng, nhưng dọc đường đi ta đã gặp phải một vài chuyện khó mà tin nổi. Lam U Tông ở gần chúng ta đã bị hủy diệt hoàn toàn!
Thanh Long lo lắng nói.