Vù!
Trong lòng bàn tay nhân thân Diêm Xuyên đột nhiên xuất hiện một hạt châu nhỏ màu phấn hồng. Trong hạt châu nhỏ dường như phong ấn một Thôn Thiên Vĩ Thú trong suốt.
- Ê a, ê a!
Bát Cực Thiên Vĩ ở trên bả vai Chung Sơn trong nháy mắt trở nên hưng phấn kêu lên.
Bát Cực Thiên Vĩ dường như theo bản năng muốn lao về phía hạt châu nhỏ kia. Trong mắt Bát Cực Thiên Vĩ lộ ra một sự khát vọng mãnh liệt.
- Đây là?
Chung Sơn khắc chế Bát Cực Thiên Vĩ ngưng trọng nói.
- Tuy rằng Bát Cực Thiên Vĩ của ngươi đã cắn nuốt các thần thú, thăng cấp lên đệ nhất thần thú. Nhưng ta nghĩ, bản thể của nó vẫn là Thôn Thiên Vĩ Thú. Quả cầu nhỏ này là do ngày xưa khi đối mặt với đám Thôn Thiên Vĩ Thú, cuối cùng 201 tinh phách của Thôn Thiên Vĩ Thú đã ngưng tụ thành một thể. Ta nghĩ, vật ấy đối với Bát Cực Thiên Vĩ của ngươi hẳn là hữu dụng!
Nhân thân Diêm Xuyên đưa ra hạt châu nhỏ kia ra.
- Ê a!
Bát Cực Thiên Vĩ nhanh chóng xông qua, nuốt xuống một cái.
Chung Sơn thậm chí cũng không kịp ngăn cản. Hắn lộ ra một nụ cười khổ.
- Đa tạ. Quả cầu nhỏ này đối với Bát Cực Thiên Vĩ của ta thật sự có sự trợ giúp rất lớn. Thậm chí có thể giúp nó hoàn thiện bản thân đạt tới mức độ càng mạnh hơn. Chỉ có điều, ta không rõ vì sao ngươi lại giao nó cho ta?
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Nhân thân Diêm Xuyên cũng thoáng cười khổ một hồi:
- Ngươi nên hiểu rõ, dưới chân ta chính là tế đàn Đại Đế!
- Nhưng ta nhớ được, lần trước, ngươi đã có thể xông ra khỏi áp chế của Mệnh Số. Hôm nay, ngươi hẳn càng mạnh hơn mới đúng!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Mệnh Số? Ta càng mạnh hơn thì có thể làm được gì? Mệnh Số thực sự quá mạnh mẽ. Vì để đề phòng nếu chẳng may xảy ra. Nếu như trong tương lai, ta thật sự bị Mệnh Số hoàn toàn ăn mòn, ta hi vọng còn có một người có thể ngăn cản ta. Mối thù của ta cùng Mệnh Số, không đội trời chung! Nếu như có một ngày, ta biến thành Mệnh Số, vẫn mong ngươi nhất định phải giết ta!
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Giết ngươi sao?
Con ngươi của Chung Sơn đột nhiên co lại.
Hít sâu một cái, nhân thân Diêm Xuyên lắc đầu một cái, cuối cùng trịnh trọng nói:
- Ta không đố kị ngươi mạnh hơn, ta chỉ hy vọng có thể lưu lại một phần cho muôn dân. Nếu như ta bất hạnh bị ký sinh, không có cách nào phản kháng. Vẫn mong ngươi tuyệt đối không nên nương tay, nhất định phải giết chết ta. Nhất định phải làm được!
Xung quanh, thần tử hai triều đều lộ vẻ kinh ngạc nhìn về phía nhân thân Diêm Xuyên.
Cho dù là Chung Sơn lúc này, trong lòng cũng cực kỳ kinh ngạc.
Cuối cùng, Chung Sơn trầm mặc một hồi, mới mở miệng nói:
- Những phương diện khác, tạm thời không thể phân ra thắng bại. Nhưng ta hiểu rõ một điều, ngươi lại vượt qua ta. Không, ngươi vượt qua phần lớn người trong thiên hạ. Ý chí của ngươi! Ít nhất trong số những người ta quen biết, không ai có ý chí rộng lớn như ngươi!
Nhân thân Diêm Xuyên vẫn nhìn chằm chằm vào Chung Sơn.
- Ta đáp ứng ngươi. Ta nhất định sẽ vậy. Nếu như ngươi bị Mệnh Số ký sinh không có cách nào tự kiềm chế được. Ta sẽ có gắng hết khả năng ta có, giết chết Mệnh Số!
Chung Sơn lộ ra giọng điệu cương quyết nói.
- Được!
Nhân thân Diêm Xuyên cười gật đầu một cái.
Chung Sơn khẽ mỉm cười, vung tay lên.
Ầm ầm ầm!
Tất cả thế giới Đại Thiên rung động.
Tiếp theo, bên trong thế giới Đại Thiên, các đại cương vực nhanh chóng di chuyển. Có vài cương vực di chuyển đến phía bắc, có vài cương vực di chuyển đến phía nam.
Ầm!
Thế giới Đại Thiên cuồn cuộn lao về phía Thiên giới Đại Trăn.
- Đây là thế giới Đại Thiên ta nắm giữ. Phàm là lãnh thổ Đại Trăn, ta sẽ đem cương vực Đại Thiên phù hợp cho ngươi. Những cương vực này đều là do ngươi năm xưa ở tại thế giới Đại Thiên đặt xuống. Bây giờ, vật trả về chủ cũ!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Ầm ầm ầm!
Sáu châu Đông Ngoại Châu, Nam Ngoại Châu, Hoàn Đông Nam Châu, cõi âm Đông Ngoại Châu, cõi âm Nam Ngoại Châu, Nội Nam Châu nhanh chóng dung hợp với cương vực thế giới Đại Thiên.
Bốn giới lại run rẩy!
Ầm ầm ầm!
Bốn giới run rẩy mạnh. Sáu châu của thế giới Đại Thiên nhanh chóng đưa về Đại Trăn. Thiên địa một mảnh hỗn độn.
Hai Diêm Xuyên, Chung Sơn lẳng lặng đứng ở trong đình, nhìn thiên hạ có sự thay đổi dữ dội như vậy.
Đã trải qua mấy lần như vậy, quan viên Đại Trăn đã không cần Diêm Xuyên chỉ đạo, bản thân đã tự biết phải đi trấn an dân chúng thế nào.
Ầm ầm ầm!
Thiên hạ chấn động. Dưới sự thôi thúc toàn lực của Chung Sơn, lần dung hợp này diễn ra nhanh hơn so với ngày xưa rất nhiều. Chỉ tỏng thời gian một ngày, thế giới Đại Thiên đã hòa nhập với thế giới thứ nhất. Thiên giới Đại Trăn càng lúc càng có nguyên khí thiên địa nồng đậm hơn.
Phù!
Chung Sơn thở phào một hơi.
Rõ ràng hắn đã hoàn thành chuyện trong mấy tháng chỉ với một ngày, nên tiêu hao cũng lên tới cực điểm.
Nhân thân Diêm Xuyên khẽ mỉm cười. Hắn đang muốn nói vài lời cảm kích, đột nhiên sắc mặt hai Diêm Xuyên chợt đại biến.
- Sao vậy?
Chung Sơn bất ngờ nói.
Khuôn mặt nhân thân Diêm Xuyên đột nhiên trở nên dữ tợn:
- Khốn kiếp, Phần Mộ Tiên Vương, ngươi muốn chết!
Quát to một tiếng, hai Diêm Xuyên bay vút lên trời, xông thẳng về phía Hoàng Tuyền Lộ ở Hàm Dương.
- Chung Sơn, hôm nay Đại Trăn có chuyện, tương lai sẽ gặp lại!
Từ phía xa thân ảnh Diêm Xuyên truyền đến một tiếng xin lỗi.
Các hoàng hậu, thái tử, thần tử Đại Trăn, lại lộ vẻ mờ mịt. Đại Trăn đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Đại Đế sau khi tỏ ra lo lắng như thế liền rời đi?
- Lưu Cương, nhanh liên hệ với bên Hàm Dương và Đại Tần Thành, hỏi xem đã xảy ra chuyện gì!
Lã Bất Vi lập tức kêu lên.
- Vâng!
Lưu Cương lên tiếng trả lời.
Mọi người nhanh chóng rơi vào trạng thái lo lắng.
- Chung giới chủ, Phụ đế ta đã đi. Chúng ta cũng cáo từ!
Hình Vương Phù Tô tiến lên phía trước nói.
Chung Sơn gật đầu. Hắn hiểu rõ Đại Trăn tất nhiên đã có chuyện lớn xảy ra, cũng không giữ mọi người lại nữa.
- Đi!
Mặc Vũ Hề kêu lên.
Một nhóm người nhanh chóng bay về phía Hàm Dương.
Hàm Dương đã xảy ra chuyện? Rốt cuộc là thế nào?
Chung Sơn dẫn theo thần tử của mình, đứng ở trong đình, nhìn theo bóng dáng tất cả thần tử Đại Trăn rời đi, thần sắc thoáng động.
- Giới chủ, xem ra Hàm Dương đã gặp phải chuyện lớn!
Dịch Diễn đến một bên nói.
Chung Sơn gật đầu. Đột nhiên, một tiếng động rất lớn nổ vang trên bầu trời. Trong thiên địa tràn ngập vô số ánh sáng hồng lam. Hào quang ùn ùn kéo đến. Toàn thiên hạ đều phát ra hào quang này. Hào quang này giống như con sông lớn lao nhanh, chảy xuôi về phía tây.
- Ngang!
Trên bầu trời Hàm Dương, một con Kim Long đột nhiên rít gào. Trong nháy mắt, con kim long này mang theo vô số ánh sáng màu hồng lam bay về phía tây.
- Vận đạo?
Chung Sơn giật mình thốt lên một câu.
- Thế giới Đại Thiên của ta cũng vậy. Vô số Vận đạo đang trôi đi. Giới chủ, chẳng lẽ là Đại Đạo Tôn xuất thế?
Dịch Diễn giật mình hỏi.
- Đại Đạo Tôn, thân hóa Vận đạo trong thiên hạ, là soán mạng sư chi tổ. Xem ra, đúng là sắp ra đời!
Chung Sơn trầm giọng nói.