Nam Ngoại Châu, Tướng Thần cũng đến trước một thành trì.
Đứng ở giữa không trung, Tướng Thần không hề nói chuyện, khí tức khổng lồ ầm ầm đè ép cả toà thành trì.
Ầm ầm ầm!
Khí tức mạnh mẽ vừa phát ra, đè ép tới bách tính cả toà thành trì. Mọi người nhất thời quỳ xuống.
Vô số sinh linh, tử linh đều cúi lạy.
Thậm chí, vô số cây cối đều bị ép cong thân xuống.
Lực lượng cực lớn đè ép, không gì địch nổi.
Lúc này tại cửa một đại điện, một nam tử mặc khôi giáp đứng, một tay cầm Phương Thiên Họa Kích.
Những người khác đều quỳ xuống, chỉ có nam tử kia cầm Phương Thiên Họa Kích, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía phóng ra áp lực.
- Chủ nhân một châu Nam Ngoại Châu, Chiến Thần Vô Song?
Lôi Đế nhìn tới.
Chiến Thần Vô Song đối mặt với Tướng Thần.
Nhưng khí thế của Tướng Thần quá mức hung mãnh, vô số sóng lớn dội tới. Sắc mặt Chiến Thần Vô Song khó coi đến cực điểm.
- Coong!
Phương Thiên Họa Kích cắm vào đại địa, chống đỡ lấy thân thể của mình, Chiến Thần Vô Song quyết không quỳ xuống.
Rắc rắc rắc rắc rắc!
Trong nháy mắt đại địa xung quanh rạn nứt. Vết rạn càng ngày càng nhiều. Từng đường rãnh lớn nhanh chóng lan ra vạn dặm. bên ngoài
Ánh mắt Tướng Thần lạnh lẽo, uy thế hung mãnh vô hạn.
Chiến Thần Vô Song khổ sở giãy dụa. Chỗ đầu gối không ngừng run rẩy, không để cho mình phải cúi lạy.
- Bành!
Dưới chân Tướng Thần, tế đàn Đại Đế xuất hiện. Áp chế lại càng hung mãnh hơn phóng về phía vô song Chiến Thần.
Ầm!
Thiên uy ngập đầu, bá đạo vô biên.
Rắc!
Hai đầu gối Chiến Thần Vô Son, nhất thời uốn cong xuống, ầm ầm quỳ gối trước mặt Tướng Thần Đại Đế.
Da đầu Lôi Đế lại tê dại một hồi.
Đó là Chiến Thần Vô Song.Ngày xưa mình và hắn đã chiến đấu một trận, mình cũng không thể thắng hắn. Ban đầu hắn vốn cho rằng Tướng Thần Đại Đế rất mạnh, nhưng không ngờ được Tướng Thần Đại Đế lại mạnh tới mức này.
Thế giới thứ nhất?
Đây là thế giới thứ nhất, còn là thế giới hung nhân sao?
Lôi Đế chợt giật mình.
- Được rồi. Lôi Đế, đi nhanh lên. Chúng ta còn có rất nhiều chuyện phải làm!
Dịch Phong ở bên cạnh trầm giọng nói.
- Vâng!
Lôi Đế nhất thời nhu thuận nói.
Lôi Đế không tự chủ được nghĩ tới lúc trước. Trước kia, khi bốn giới chưa hợp nhất, Lôi Đế đầy tự tin, với tu vi thập ngũ trọng thiên đỉnh phong! Trong một trăm vạn năm ngắn ngủi, thế giới Đại Thiện phát sinh biến hóa long trời lở đất. Tu vi của rất nhiều người đã tăng lại càng tăng. Chính bản thân mình ngày xưa không thể tưởng tượng được độ cao như bây giờ.
Lôi Đế vốn tự tin, lại càng tự tin hơn. Nhưng bây giờ Lôi Đế mới chợt phát hiện, lòng tin này nực cười tới mức nào. Những năm qua cường giả của thế giới Đại Thiện không ngừng trèo lên đỉnh, lẽ nào cường giả của ba thế giới khác lại trì trệ không tiến lên?
Thế giới thứ nhất, thế giới Đại Thiện, toàn cõi âm quyết đấu. Có thể nói, thế giới Đại Thiện hoàn toàn thất bại.
Đây là một thế giới hung nhân!
Đối mặt với sự thúc giục của Dịch Phong, Lôi Đế nhanh chóng phối hợp.
...
Thế giới Đại Thiện, Tây Ngoại Châu.
Đây cũng là nơi dung hợp với thế giới thứ nhất.
Diêm Xuyên một mình một người, nhanh chóng đến Tây Ngoại Châu, xông thẳng tới một toà cung điện khổng lồ.
Ngự Thiên Điện!
Bên ngoài Ngự Thiên Điện đang có vô số cương thi đi lại khắp nơi.
Ầm!
Trong nháy mắt khi Diêm Xuyên vừa đến, sóng khí cuồn cuộn xông thẳng ra khắp nơi.
Một chưởng ầm ầm đánh thẳng vào trong Ngự Thiên Điện.
Ầm!
Bên ngoài Ngự Thiên Điện, vòng bảo hộ tự động phòng hộ, va chạm với một chường của Diêm Xuyên vừa ầm ầm đánh tới, tạo nên đợt sóng cuồn cuộn.
Két!
Cánh cửa lớn của Ngự Thiên Điện ầm ầm mở ra.
Ngự Thiên đại tôn toàn thân mặc lục bào, chậm rãi đi ra khỏi đại điện.
Trong khoảng thời gian bế quan này, hắn ở trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc, lại không ngờ đột nhiên có người đến trùng kích quấy nhiễu. Rốt cuộc là ai muốn chết lại tới đây lúc này?
- Diêm Xuyên?
Ngự Thiên đại tôn trừng mắt một cái đã nhìn thấy được Diêm Xuyên đang đứng giữa không trung.
Thế giới Đại Thiện, cõi âm!
Thế giới thứ nhất đang thu phục đối ứng với cương vực của mình, đồng thời cũng đang quan sát cuộc chiến đấu tại cương vực khác.
Tướng Thần lấy khí thế áp chế Chiến Thần Vô Song.
Trong ánh mắt Tướng Thần lại nhìn về phía Minh Hà lão tổ ở Bắc Ngoại Châu.
Minh Hà lão tổ đối chiến với Chủ Thần phía bắc, áp chế toàn diện. Thậm chí trong thời gian chiến đấu còn có một vài phần trêu chọc ở trong đó. Nhưng không thể nghi ngờ lực chiến đấu vẫn vô cùng mạnh mẽ.
Dù vậy, Minh Hà lão tổ cũng không toàn lực ra tay.
Hai mắt Tướng Thần híp lại:
- Kỷ thứ ba, Minh Hà lão tổ?
- Ta đã từng nghe nói Khổng Hoàng Thiên là thiên hạ đệ nhất nhân kỷ thứ ba, thời khắc vũ hóa đạt tới thập thất trọng thiên? Tuy nhiên, hiện tại xem ra, ngươi mới là thiên hạ đệ nhất nhân của kỷ thứ ba mới đúng!
Tướng Thần nhìn chằm chằm vào Minh Hà lão tổ phía xa.
Nhìn thấy sự cường đại của Minh Hà lão tổ, Tướng Thần không có một chút căm ghét nào, ngược lại còn tỏ ra vô cùng hưng phấn.
Cường giả! Quả nhiên cường giả sinh ra sau đó không uổng công năm đó mình vũ hóa giả chết!
Ngược lại, Tướng Thần nhìn thấy được Hoàng.
Chiến đao của Hoàng đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Bất luận là đối thủ nào cũng một đao giải quyết. Chỉ một đao mà thôi.
- Thập ngũ trọng thiên, giết chết đồng cấp như giết chó lợn sao?
Hai mắt Tướng Thần thoáng nheo lại.
Tu vi của Hoàng còn không khiến Tướng Thần để ý. Nhưng đao phong kia của Hoàng lại khiến ánh mắt Tướng Thần sáng ngời. Đó là một loại đao pháp thế không thể chặn, một loại đao pháp vô địch.
Đao phong về đánh ra, không thể ngang hàng. Dường như thế gian này không có bất kỳ vật gì không thể bị một đao của nàng chặt đứt.
- Đao pháp rất tốt!
Tướng Thần tán thưởng nói.
Sau đó Tướng Thần quay đầu sang một phía khác. Tướng Thần lại nhìn thấy Diêm Xuyên đối chiến với Lôi Đế.
Tướng Thần từ phía xa nhìn Diêm Xuyên, thần sắc thoáng động.
Tướng Thần quan sát chiến trường khắp nơi. Cường giả bốn phương cũng đang quan sát.
Hoàng thoáng nhìn về phía Minh Hà lão tổ liền không tiếp tục để ý nữa. Khi liếc nhìn Tướng Thần nàng cũng không dừng lại lâu. Cuối cùng nàng nhìn về phía Diêm Xuyên.
Nhìn thấy Diêm Xuyên, trong mắt Hoàng có phần lạnh lẽo, nhưng còn có một tia phức tạp.
- Sư tôn!
Đệ tử thứ mười hai của Hoàng bay tới.
- Truyền lệnh của bản tôn, người nào không phục, giết!
Hoàng trầm giọng nói.
- Vâng!
Đệ tử thứ mười hai của Hoàng hét theo nói.
Minh Hà lão tổ trêu chọc Chủ Thần phía bắc một hồi, sau đó đạp lên đầu của Chủ Thần phía bắc.
- A phi!
Minh Hà lão tổ phun ra một bãi nước bọt.
- Chỉ là dạng người như ngươi, không cảm thấy ngại khi tự xưng mình là Chủ thần sao?
Minh Hà lão tổ nở một nụ cười trêu tức nói.
Chủ Thần phía bắc sợ hãi không thể giải thích. Hắn vừa không ngừng xót xa cho mình. Tại sao mình lại chọc tới sát tinh này chứ?
Minh Hà lão tổ ngẩng đầu nhìn các đại chiến trường phía nam. Hắn nhìn thấy được Tướng Thần.
Ánh mắt Tướng Thần, Minh Hà, cách không đối diện.
Minh Hà lão tổ lộ ra một nụ cười tà ác.
Phía xa, thần sắc Tướng Thần cứng lại, có chút nghi hoặc.