Các đại cương vực, u tuyền dưới mặt đất đều giống biến mất vô số không còn tăm hơi.
Tướng Thần thức tỉnh, nạp âm khí u tuyền của một châu!
Ầm ầm ầm!
Cõi âm Nam Ngoại Châu, vô số tu giả mờ mịt nhìn khắp nơi.
Mà giờ phút này, lại có rất nhiều cường giả của thế giới Đại Ác xông thẳng đến cõi âm. Đồng thời, không ngừng lao về phía bộ tộc Bàn Thạch.
Càng ngày càng nhiều ác ma, càng ngày càng nhiều đại ác ma, chen chúc nhau mà tới.
Ầm ầm ầm!
Sát khí vô tận đang lao về phía bộ tộc Bàn Thạch.
Đám ác ma không ngừng lao tới giống như mang theo tất cả lửa giận của thế giới Đại Ác trút xuống bộ tộc Bàn Thạch vậy.
Động tĩnh cực lớn cũng nhanh chóng kinh động vô số cường giả trong thiên hạ cõi âm.
Cõi âm, Đại Tần Thành, cương thi Diêm Xuyên nhận được tin tức đi ra khỏi điện trung ương, mắt nhìn nơi bộ tộc Bàn Thạch xa xôi.
Tây Ngoại Châu, tại thế giới Đại Thiện, Ngự Thiên đại tôn tay cầm Thiên Đào Chi Kiếm, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Nam Ngoại Châu.
Bắc Ngoại Châu. Cửa Sở Giang Điện, Minh Hà lão tổ hình như có cảm giác nào đó, bước ra khỏi đại điện, mắt nhìn về phía nam.
Dương gian, nhân thân Diêm Xuyên và Mặc Vũ Hề đứng ở cửa một đại điện. Thần sắc nhân thân Diêm Xuyên thoáng cứng lại.
- Thế nào?
- Cõi âm Nam Ngoại Châu, thiên hạ chấn động, Tướng Thần sắp thức tỉnh!
Nhân thân Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Tướng Thần sắp thức tỉnh sao?
Mặc Vũ Hề nhất thời lộ ra một vẻ lo lắng.
- Không sao. Sớm muộn cũng phải đối mặt thôi. Tướng Thần?
Hai mắt Diêm Xuyên thoáng nheo lại.
- Ừm!
Mặc Vũ Hề gật đầu một cái, nhưng trong lòng chung quy còn có chút lo lắng.
- Liên Thần không biết Tướng Thần liên quan đến bộ tộc Bàn Thạch. Lúc này hắn đưa rất nhiều cường giả thế giới Đại Ác đi tới cõi âm, chinh chiến với bộ tộc Bàn Thạch. Như vậy, thời cơ đến rồi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Có thể bắt đầu rồi sao?
Mặc Vũ Hề giật mình.
- Không sai, Tướng Thần xuất thế, Liên Thần chắc chắn không có cách nào phân tâm để ý tới dương gian được. Đây là thời điểm tốt nhất để đối phó với Băng Phượng Vương!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Được!
Ánh mắt Mặc Vũ Hề sáng ngời.
Cõi âm, tại cửa vực sâu ở Nam Ngoại Châu vực sâu.
Bàn Giáp đứng ở cửa một toà cung điện, bảo vệ cửa vực sâu. Khắp nơi, gần như tất cả cường giả bộ tộc Bàn Thạch đều ra tay.
Ác ma không ngừng kéo tới, vô số cường giả chen chúc nhau.
Ầm ầm ầm!
Đại chiến nổi lên bốn phía.
Bàn Ất dẫn theo một đám huynh đệ, trùng kích các kiêu hùng trong đám ác ma.
- Chính là bọn họ. Các vị, Liên Thần có lệnh, giết sạch!
Tây Đại Tư Tế lại trở về giận dữ hét lớn.
- A!
Vô số ác ma gào thét tiến lên tấn công.
Ầm ầm ầm!
Trong chớp mắt, bộ tộc Bàn Thạch đã bị nhấn chìm ở trong vô số ác ma.
Ác ma quá nhiều, nhiều đến mức độ làm người hoảng sợ.
Tuy rằng bộ tộc Bàn Thạch có thiên phú dị bẩm, thân thể cực kỳ cường hãn. Nhưng chung quy trên phương diện số lượng bọn họ không có cách nào so sánh được với đám ác ma kia. Đó lại là ác ma của một thế giới.
Bộ tộc Bàn Thạch lại chỉ là bộ tộc.
Bộ tộc VS một giới!
Trong chớp mắt, lực lượng không đủ.
- Vì Chân Chủ!
Bàn Ất quát.
- Vì Chân Chủ!
Gần như mọi người trong bộ tộc Bàn Thạch đều rống to lên.
Trong cuộc chiến đấu hung mãnh, vô số cường giả đều nhìn chằm chặp vào cửa vực sâu kia.
Bây giờ, thiên hạ Nam Ngoại Châu chấn động, nhất định phải có chuyện lớn phát sinh. Nơi này, bộ tộc Bàn Thạch thà chết trận, cũng không muốn từ bỏ cửa vực sâu kia. Rốt cuộc cửa vực sâu kia có cái gì vậy?
Nhất thời, một ác ma thừa dịp sơ hở trong lúc chiến đấu, bắn về phía cửa vực sâu.
Ầm!
Loáng một cái thân hình Bàn Giáp đã lập tức xuất hiện ở trước mặt ác ma kia. Bàn Giáp đánh ra một chưởng đập nát tên ác ma đó.
Bàn Giáp chính là một cửa ải cuối cùng.
Tuy rằng ác ma kia bỏ mình, nhưng lại càng khiến các ác ma khác tăng thêm phần hứng thú. Càng ngày càng có nhiều ác ma phóng tới.
Ầm! Ầm! Ầm!......
Bàn Giáp bay phía trên cửa vực sâu. Bất luận là kẻ nào tới gần, chết!
Cuộc chiến đấu càng ngày càng hung mãnh. Bộ tộc Bàn Thạch hi sinh cũng càng lúc càng nhiều.
- A!
Bàn Ất bi thương phẫn nộ rống to. Thực lực thập lục trọng thiên, lấy một chọi mười, đã thể hiển hết phương diện hung hãn bá đạo của mìh.
Một đám ác ma nhìn thấy sự ngoan cường của bộ tộc Bàn Thạch, lúc này cũng chấn động không ngừng.
Thập lục trọng thiên?
Còn nữa, đám người kia cũng là thập ngũ trọng thiên? Rốt cuộc bộ tộc Bàn Thạch này có lai lịch thế nào? Vì sao trước đó mình chưa từng nhận được tin tức nào như vậy về bọn họ?
Tuy rằng bộ tộc Bàn Thạch tử thương vô số, nhưng chung quy vẫn ngăn cản được kẻ địch tới cửa vực sâu.
Ầm ầm ầm!
Mặt đất Nam Ngoại Châu chấn động càng lúc càng lớn. Trong lúc nhất thời, dường như âm khí Nam Ngoại Châu cõi âm đã giảm đi một nửa.
Cuộc đại chiến diễn ra trong suốt ba ngày, vẫn không có kết quả.
Ác ma hung hãn, nhưng thân thể của bộ tộc Bàn Thạch lại vô địch.
Bộ tộc Bàn Thạch tử thương vô số, nhưng tại cửa vực sâu một đám thủ lĩnh của bộ tộc Bàn Thạch lại bị thương không nhiều.
Đám ác ma tử thương càng nhiều hơn. Dù sao, thân thể của các ác ma không có cách nào so sánh được với bộ tộc Bàn Thạch. Bọn họ càng đánh trong lòng càng lúc càng buồn bực.
Lần này chính là điều động cường giả của rất nhiều bộ lạc thế giới Đại Ác đến đây. Vậy mà bọn họ đã đánh suốt ba ngày, vẫn không thể có kết quả? Hơn nữa biển xác đầy đất. Nếu không phải bộ tộc Bàn Thạch nhân số có hạn, cường giả thế giới Đại Ác hẳn đã sớm thất bại.
- Không giết chết được bọn họ sao?
Sắc mặt một ác ma khó coi nói.
Không giết chết? Tình trạng lưỡng bại câu thương này còn tiếp tục, chỉ có thể khiến chính mình dây dưa đến chết. Trong lúc nhất thời, sắc mặt một đám ác ma đều khó coi.
Vù!
Đột nhiên, một đóa hoa sen từ trên chiến trường toả ra.
Hoa sen vừa mở ra, đột nhiên hoa sen vô cùng vô tận ùn ùn kéo đến nở ra.
Một khí tức mênh mông đè ép về phía chiến trường.
Trên mặt vô số ác ma nhất thời vui vẻ, ngừng chiến đấu.
- Cung nghênh Liên Thần!
Tất cả ác ma đều vui mừng nói.
Nhưng đám người Bàn Giáp lại nhất thời biến sắc. Rất nhanh, cường giả bộ tộc Bàn Thạch lui về phía cửa vực sâu.
Tại nơi trung tâm nhất, một đóa hoa sen trắng cực lớn nở rộ. Trên đóa hoa sen trắng lộ ra một nam tử áo bào trắng. Trên đỉnh đầu của nam tử có một đóa hoa sen tím. Tại mi tâm có in hình một đóa hoa sen xanh. Ánh mắt hắn phóng ra một thế không thể đỡ đè ép về phía bộ tộc Bàn Thạch.
Trừ Bàn Giáp, Bàn Ất ra, các cường giả bộ tộc Bàn Thạch khác nhất thời không có cách nào ngẩng đầu lên được.
Bàn Giáp, Bàn Ất với thực lực thập lục trọng thiên, miễn cưỡng ngăn cản áp lực từ ánh mắt của Liên Thần.
Ầm!
Hai người kiên trì tiến lên một bước. Ngăn cản cỗ khí tức hung mãnh này.
- Bộ tộc Bàn Thạch?
Liên Thần nhẹ nhàng mở miệng nói.
Liên Thần mở miệng, hào quang khắp trời, thần uy khiến người người hoảng sợ, cái thế vô song!