Nhưng lúc này, điều thu hút sự chú ý của Diêm Xuyên nhất không phải là thế giới Đại Ác xuất binh, mà đến từ Tây Ngoại Châu dương gian, Thiên đình Đại Chu.
Thiên đình Đại Chu, Võ Chiếu đứng ở cửa Thái Cực Điện, dẫn theo quần thần mắt nhìn một đỉnh núi phía xa.
Lúc này trên đỉnh núi có một nam tử áo trắng đang đứng. Áo hắn trắng như tuyết, trong lòng ôm một thanh trường kiếm, lẳng lặng đứng ở nơi đó.
Mái tóc dài màu xanh tung bay phía sau, nhìn vào cực kỳ tuấn lãng.
Hắn đang nhắm mắt, dường như đang thể ngộ thiên địa.
Quanh thân nam tử này tỏa ra một kiếm ý, một kiếm ý không thể chống đỡ. Kiếm ý trùng thiên. Kiếm ý đâm thủng bầu trời, trên đỉnh đầu, mây vạn dặm tiêu tan, ánh mặt trời chiếu khắp.
Nam tử kia chỉ nhắm mắt đứng ở nơi đó, nhưng không ai dám khinh thường.
Một vài kiếm tu giả nhìn chằm chằm vào nam tử áo trắng kia, chỉ xem kiếm ý xung quanh hắn đã cảm thấy kiếm đạo của mình có sự đột phá.
Võ Chiếu nhìn nam tử áo trắng phía xa, chân mày nhíu lại.
- Hắn đã đứng đó bao lâu rồi?
Võ Chiếu trầm giọng nói.
- Một canh giờ! Tuy rằng người này không nói một lời, nhưng quanh thân kiếm ý trùng thiên. Phần lớn kiếm tu trong thành nhìn tới, trong lòng đều nảy sinh một cảm giác hoảng sợ!
Một thần tử cung kính nói.
- Đại Đế, xung quanh người này toả ra chính là một loại đại đạo khoáng đạt, một loại thế không thể đỡ, kiếm ý như thật!
Một thần tử khác đứng bên cạnh nói.
- Kiếm ý như thật?
Sắc mặt Võ Chiếu trầm xuống.
Lúc này, trong mắt Thượng Quan Uyển Nhi sáng ngời:
- Đại Đế, ta biết người này là người nào!
- Người nào?
- Trước đây không lâu, có kiếm tu giết chết Huyền Vũ Đại Đế. Ta đã xem qua chân dung do thám tử truyền về. Hơn nữa, căn cứ vào tin tức có được từ những người chúng ta phái tới thâm nhập vào thế giới Đại Thiên, người này là cường giả tuyệt thế của thế giới Đại Thiên. Tên hắn là Kiếm Ngạo. Hắn chính là thiên hạ đệ nhất kiếm của thế giới Đại Thiên!
Thượng Quan Uyển Nhi trầm giọng nói.
- Thiên hạ đệ nhất kiếm?
Võ Chiếu trầm giọng nói.
- Đương nhiên không tính tới giới chủ Đại Thiên, Chung Sơn. Dù sao thực lực Chung Sơn rốt cuộc như thế nào, không có bất kỳ người nào hiểu rõ. Nhưng về phương diện kiếm đạo, Kiếm Ngạo mở ra Kiếm Các độc tôn. So về kiếm, không người nào trong thế giới Đại Thiên có thể địch lại!
Thượng Quan Uyển Nhi trầm giọng nói.
- Kiếm Ngạo? Hắn tới đây làm gì?
Võ Chiếu ngưng trọng nói.
Đúng lúc này, cửa một đại điện cách đó không xa ầm ầm mở ra.
Két!
Cửa đại điện mở ra. Mọi người nhìn tới. Thì ra đó là Thông Thiên giáo chủ toàn thân mặc áo bào đen, trên lưng mang Tru Tiên Kiếm, chậm rãi bước ra khỏi đại điện.
Thiên giới Đại Chu, người có kiếm đạo số một chính là Thông Thiên giáo chủ.
Lúc này quanh thân Thông Thiên giáo chủ cũng tràn ngập một kiếm ý trùng thiên. Lúc này Thông Thiên không có thu liễm, mà nhẹ nhàng phóng ra tâm ý. Trong nháy mắt, bội kiếm của gần như tất cả kiếm tu trong thành Lạc Dương đều rung lên thành tiếng.
Vù!
Trăm vạn kiếm reo, dường như đang cung nghênh đế vương của kiếm đi tuần.
Thông Thiên đi tới cửa Thái Cực Điện, mắt nhìn Kiếm Ngạo đứng phía xa.
Cũng đúng lúc này hai mắt Kiếm Ngạo bỗng nhiên mở ra. Trong hai mắt bắn ra hai đạo ánh sáng mười lăm màu. Hào quang chói mắt, chấn động tâm hồn. Vô số nhìn tu giả chằm chằm vào Kiếm Ngạo, nhất thời trong lòng run lên. Thật giống như bị ánh mắt kia đâm thẳng vào đáy lòng vậy, khiến bọn họ cảm thấy con tim buốt lạnh.
- Thế giới Đại Thiên, Kiếm Các, Kiếm Ngạo!
Kiếm Ngạo quay về phía Thông Thiên kêu lên.
Giờ phút này, trong mắt Kiếm Ngạo dường như không có người khác, chỉ còn lại một mình Thông Thiên giáo chủ.
Sắc mặt Thông Thiên trầm xuống:
- Thông Thiên!
- Thời điểm còn ở thế giới Đại Thiên, ta đã nghe đại danh của Thông Thiên giáo chủ. Trong đám thánh thế giới Đại Thiên nghịch thiên năm xưa, kiếm đạo của Thông Thiên giáo chủ là đệ nhất thiên hạ. Nhưng đáng tiếc năm tháng Thông Thiên giáo chủ huy hoàng, kẻ hèn này còn chưa sinh ra. Chờ tới lúc kẻ hèn này cất bước thiên hạ, tin tức về Thông Thiên giáo chủ xác thực đã xa vời. Tại hạ vẫn cảm thấy cực kỳ tiếc nuối. Danh kiếm dễ kiếm, một địch khó cầu!
Kiếm Ngạo trầm giọng nói.
- Nói như vậy, kiếm đạo của ngươi ở thế giới Đại Thiên cũng đã tiến đến đỉnh phong?
Thông Thiên giáo chủ nhìn chằm chằm Kiếm Ngạo nói.
Từ thái độ của Thông Thiên giáo chủ, có thể nhìn ra hắn coi trọng đối với Kiếm Ngạo. Dù sao, kiếm ý này thực sự không giả được.
- Vâng!
Kiếm Ngạo rất sảng khoái thừa nhận.
- Kiếm Các Kiếm Ngạo, thỉnh chiến với Thông Thiên giáo chủ!
Kiếm Ngạo trịnh trọng nói.
Thỉnh chiến!
Đây là muốn khiêu chiến với Thông Thiên giáo chủ!
Khắp Thành Lạc Dương đều ồ lên.
Hàm Dương.
Diêm Xuyên nhận được tin tức, liền dẫn theo quần thần đi tới cửa Triều Thiên Điện, mắt nhìn về phía tây.
Lúc này, Tây Ngoại Châu, Thông Thiên giáo chủ đã đón nhận thỉnh chiến của Kiếm Ngạo.
Hai đại cường giả kiếm đạo dĩ nhiên bắt đầu so kiếm.
Ầm! Ầm!...
Những tiếng nổ vang truyền khắp thiên hạ. Dù Đông Ngoại Châu ở rất xa, vẫn có thể nghe thấy những âm thanh va chạm khiến người ta cảm thấy điếc tai kia.
Từ phía xa nhìn tới, cương vực ngày xưa Thanh Long Đại Đế đã dùng vô số đất đá trùng kích Diêm Xuyên ngân đồng, dĩ nhiên đã trở thành chiến trường cho hai đại cường giả kiếm đạo.
Kiếm khí đầy trời, một xanh một tím. Hai loại kiếm khí cuồng bạo, giống như hai mặt trời. Kiếm khí chính là nhật quang, ầm ầm nhấn chìm tất cả cương vực, thậm chí còn bắn nhanh về phía toàn Tây Ngoại Châu.
- Kiếm Ngạo?
Ánh mắt Diêm Xuyên trầm xuống.
- Kiếm đạo thật cường đại. Đại Đế, Kiếm Ngạo này là ai? Sao kiếm đạo của hắn lại mạnh như vậy? Kiếm đạo của ta cũng kém xa so với hắn!
Hóa Thê Lương kinh ngạc cảm thán nói.
- Kiếm Ngạo, người số một về kiếm đạo trong thế giới Đại Thiên! Một đời một lòng với kiếm. Năm xưa với thân thể phàm nhân, từ trong một tiểu thế giới bên trong thế giới Đại Thiên đạt tới vị trí thiên hạ đệ nhất nhân. Nhưng khi đó hắn phát hiện, kiếm đạo của mình có chút sai lầm. Vì để kiếm đạo trở về chính dạo hắn đã quyết định tự sát. Ba mươi ngàn năm sau, hắn chuyển thế sống lại. Không phá thì không xây được. Hắn đã luyện ra kiếm đạo thuần túy nhất! Luyện ra dịch thấu kiếm tâm. Hắn đã từng lấy kiếm đạo đánh bại tất cả anh hùng trong thiên hạ! Vì mục tiêu của mình, hắn một đường đều lớn tiếng. Gặp thần sát thần, gặp phật giết phật! Quỷ thần đều lui tránh. Hắn trở thành kiếm đạo đệ nhất thiên hạ!
Diêm Xuyên giải thích.
- Có nhân vật phong vân như vậy sao?
Mọi người kinh ngạc nói.
- Kiếm Ngạo, thời kỳ còn là phàm nhân hắn đã có thể tiêu diệt tiên nhân, giết như giết chó lợn. Thế giới phong ấn của thế giới Đại Thiên gọi là thế giới Tiểu Thiên. Thời khắc hắn phi thăng, gần nghìn tiên nhân tuôn vào. Hắn lại một đường tàn sát, máu nhuộm khắp trời, lấy một kiếm giết tới trời xanh! Thiên hạ đều khiếp sợ!
Quỷ Cốc Tử ở bên cạnh giải thích.
- Nhân vật này quá lợi hại. Vậy chẳng phải ở thế giới Đại Thiên, hắn chính là vô địch sao?
Một thần tử ở bên cạnh cổ quái nói.
- Kiếm Ngạo một đời chỉ bị bại hai lần. Trong đó có một lần bại bởi Chung Sơn!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.