Lại từ cửa sơn động Bàn Thạch Phong nhất thời có một đám cường giả đi ra, sắc mặt mỗi người đầy vẻ uy nghiêm.
- Đại huynh, Nhị huynh, ngươi.. các ngươi làm sao đi ra hết vậy?
Bàn Canh kinh ngạc nói.
- Phá!
Một cường giả dẫn đầu vung tay lên, một chưởng ấn cực lớn đánh về phía xa.
- A, đó là chỗ ở của Ngự Thiên. Đại huynh, huynh muốn làm gì?
Bàn Canh kinh ngạc nói.
Ầm!
Cự chưởng đập xuống, cả toà đại điện ầm ầm nổ nát.
Nhưng cự chưởng kia nhanh chóng bị một đạo kiếm khổng lồ quang chém nát.
Một kiếm cương màu đỏ tím bắn ra vô số lôi điện, ầm ầm đánh nát chưởng cương.
Ngự Thiên xuất hiện.
Quỷ Cốc Tử Hắc Ám lại đạp không trốn chạy về phía xa.
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Ngự Thiên đại tôn, căn bản không để ý đến Quỷ Cốc Tử Hắc Ám đang trốn chạy.
- Ngự Thiên? Ngươi muốn làm gì?
Sắc mặt Bàn Canh biến đổi.
- Ngự Thiên? Là ngươi? Ngươi muốn phản bội Chân chủ sao?
Bàn Đinh nổi giận nói.
Tay nắm Thiên Đào Chi Kiếm, Ngự Thiên cao giọng cười to:
- Ha ha ha ha ha ha! Phản bội sao?
Cùng lúc đó thân hình Ngự Thiên đại tôn uốn cong.
Ầm!
Một đôi cánh long cốt cực lớn đột nhiên xuất hiện.
Một đôi cánh long cốt cực lớn màu xanh biếc, cao chót vót ra giang rộng trên không trung.
Ngự Thiên đại tôn, miệng nhô ra răng nanh huyết sắc, mắt lộ hồng quang, dữ tợn quay về phía một đám cường giả nở nụ cười.
- Thân thể Tướng Thần? Ngươi tu luyện thân thể Tướng Thần?
- Thế giới Đại Thiện, Thứ Chủ?
- Là ngươi sao?
......
......
...
Trong nháy mắt, mọi người đều hiểu rõ, vì sao Ngự Thiên đại tôn phải trộm lấy Thiên Đào Chi Kiếm, vì sao phải phản bội chân chủ.
- Ngươi muốn dùng Thiên Đào Chi Kiếm, phản kháng lại chân chủ sao?
Sắc mặt Bàn Canh biến đổi.
- Không sai, kiếm này cho ta mượn đi. Đa tạ, ha ha ha ha!
Ngự Thiên đại tôn cười to, tiếp đó bay vút lên trời, phóng về phía tây.
- Ngươi dám, chạy đi đâu?
Cường giả dẫn đầu quát to một tiếng.
- Bàn Ất, Bàn Bính, Bàn Đinh, Bàn Mậu theo ta lùng bắt kẻ phản bội! Những người khác chờ ở đây!
Bàn Giáp dẫn đầu quát to một tiếng.
- Vâng!
Mọi người đồng loạt đáp ứng.
Ầm!
Một nhóm người lao về phía Ngự Thiên rời đi.
Ngự Thiên tất nhiên không sợ, quay đầu lại nhìn mọi người đuổi theo liền lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Muốn chết! Thiên Đào Chi Kiếm, chém!
Ngự Thiên đại tôn chém tới một kiếm.
Ầm!
Mảng lớn hư không bị nghiền nát. Những tiếng động ầm ầm truyền khắp tất cả Đông Ngoại Châu.
Đông Ngoại Châu, Hàm Dương Thành.
Mắt cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía chỗ bộ tộc Bàn Thạch. Trong tay cương thi Diêm Xuyên cầm một quả cầu nhỏ kim sắc.
Vù!
Trong nháy mắt nhân thân Diêm Xuyên, Triệu A Phòng, Miêu Miêu, Đông Phương Chính Phái từ bên trong quả cầu nhỏ bay ra.
- Đáng tiếc. Thật đáng tiếc, nếu như mấy ngày qua ta thu thập thêm một ít đĩa CD thì tốt rồi. Lần sau không biết đến lúc nào mới được đi vào. Chỉ có mấy trăm cái CD này thực sự không đủ!
Vẻ mặt Đông Phương Chính Phái đầy tiếc hận nói.
Ầm! Ầm!.........
Đông Ngoại Châu vang lên vô số tiếng nổ cực lớn. Lôi quang trùng thiên. Năm đại cường giả tuyệt thế truy sát Ngự Thiên đại tôn.
Nhóm người nhân thân Diêm Xuyên đi ra, vừa vặn nhìn thấy trùng kích phía xa.
Đông Phương Chính Phái vừa lải nhải xong, đột nhiên bị những tiếng nổ vang ở phía đông thu hút sự chú ý.
- Đó là?
Đông Phương Chính Phái trừng mắt một cái.
Quỷ Cốc Tử đứng một bên nhìn hắn.
- Bàn Giáp, Bàn Ất, Bàn Bính, Bàn Đinh, Bàn Mậu!
Quỷ Cốc Tử nói, đồng thời miêu tả đám người này là ai.
- Bàn Giáp, Bàn Ất lại có thực lực thập lục trọng thiên sao?
Đông Phương Chính Phái kinh ngạc nói.
Thập lục trọng thiên?
Ánh mắt Diêm Xuyên cũng nhất thời cứng lại.
Bộ tộc Bàn Thạch che giấu đúng là rất sâu. Phải biết rằng, Tử Vi Đại Đế lúc trước cũng chỉ là thực lực thập lục trọng thiên. Chỉ khi có tế đàn Đại Đế, thực lực mới trùng thiên như vậy.
Nhưng trong bộ tộc Bàn Thạch lại có hai người vừa ra cũng có thực lực thập lục trọng thiên sao?
- Thân thể Tướng Thần, Ngự Thiên?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ngự Thiên kia có thể cũng là tu vi thập lục trọng thiên!
Đông Phương Chính Phái nói.
Chủ yếu nhất chính là thanh kiếm trong tay Ngự Thiên quá mức lợi hại. Thanh kiếm có thể phóng ra lôi quang khắp trời?
- Thế giới Đại Thiện?
Hai mắt nhân thân Diêm Xuyên thoáng nheo lại.
- Đại Đế, nhìn phương hướng bọn họ đang di chuyển, dường như muốn đi về phía chúng ta ở?
Quỷ Cốc Tử kinh ngạc nói.
- Ngự Thiên muốn thông qua Hoàng Tuyền Lộ bên ngoài Hàm Dương, sau đó từ cõi âm trốn về thế giới Đại Thiện, cũng chính là Tây Ngoại Châu cõi âm. Một khi tiến vào khu vực thế giới Đại Thiện, Ngự Thiên kia tất nhiên có thể chống đỡ được năm đại cường giả!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Hẳn là vậy!
Mọi người gật đầu một cái.
Cương thi Diêm Xuyên nhìn một chút, sau đó đạp không đi về phía Hoàng Tuyền Lộ.
- Diêm Xuyên, thân thể cương thi kia của ngươi làm gì vậy?
Đông Phương Chính Phái không hiểu nói.
- Về cõi âm, tọa trấn Đại Tần Thành cõi âm để đề phòng bất ngờ xảy ra!
Nhân thân Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ừ!
- Quỷ Cốc Tử, thông báo xuống, thời điểm Ngự Thiên, Bàn Giáp, Bàn Ất, Bàn Bính, Bàn Đinh, Bàn Mậu thông qua Hoàng Tuyền Lộ, bất kỳ người nào cũng không được ngăn cản!
Nhân thân Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Quỷ Cốc Tử lên tiếng trả lời.
Quả nhiên, không bao lâu sau, sáu người chiến đấu phía xa đã nhanh chóng lao tới.
Ầm! Ầm!.........
Liên tục chiến đấu, Ngự Thiên đại tôn cũng không ham chiến, tay cầm Thiên Đào Chi Kiếm, hung mãnh dị thường, nhanh chóng bay về phía chỗ Hàm Dương. Trường kiếm trong tay Ngự Thiện không ngừng vung lên. Dường như chỉ cần có người dám cản, hắn sẽ lập tức chém chết.
Nhưng tại Hoàng Tuyền Lộ lại không có người nào xông tới ngăn cản.
Ngự Thiên đại tôn có chút sững sờ.
Ầm!
Ngự Thiên đại tôn ầm ầm xông vào Hoàng Tuyền Lộ.
Năm người Bàn Giáp, Bàn Ất, Bàn Bính, Bàn Đinh, Bàn Mậu nhất thời biến sắc. Bọn họ không chút do dự, trong nháy mắt cũng xông vào Hoàng Tuyền Lộ.
Ầm!
Sáu người nhanh chóng tiến vào cõi âm.
Dương gian, sắc mặt nhân thân Diêm Xuyên âm trầm:
- Bạch Khởi!
- Thần có mặt!
Bạch Khởi nhanh chóng lại đây.
- Triệu tập tất cả cường giả ở Hàm Dương có thực lực thập nhị trọng thiên trở lên!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Bạch Khởi đáp một tiếng sau đó bay đi.
Cõi âm, Đại Tần Thành.
Cửa Hoàng Tuyền Lộ truyền đến những tiếng nổ ầm ầm.
Trong nháy mắt Ngự Thiên đại tôn vọt về phía tây. Năm đại cường giả bộ tộc Bàn Thạch truy sát phía sau.
- Khốn kiếp, đứng lại!
- Ngự Thiên, ngươi là kẻ phản bội. Ngay cả đồ vật của chân chủ ngươi cũng có thể cầm sao?
- Đứng lại!
............
.........
...
Những tiếng kêu gào truy sát không ngừng vang lên bên tai Ngự Thiện.
Một đám cường giả nhanh chóng tiến về phía tây, lưu lại Đại Tần Thành đầy tiếng nghi hoặc.
Cương thi Diêm Xuyên nhìn theo một nhóm người Ngự Thiên đại tôn rời đi, sắc mặt âm trầm.
- Đại Đế, Ngự Thiên đại tôn này cũng không phải là hạng người dễ đối phó. Ít nhất hắn so với Miệt Thế, Uế Ách đều mạnh hơn rất nhiều!
Lý Tư cau mày nói.
- Phải!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.