Võ Chiếu lập tức đi tới trước mặt một tù nhân, dùng tay bứt đứt xiềng xích, cứu người đó ra.
Giờ phút này, Võ Chiếu không có sử dụng pháp thuật. Võ Chiếu dùng lực thân thể đi đỡ từng người dậy. Trong lúc đỡ bọn họ, Võ Chiếu còn không ngừng nói chuyện với đối phương.
- Ánh mắt của ngươi, ta ra nhận được. Ngươi là Uyển nhi. Nha đầu, ngươi đã chịu khổ rồi. Trẫm đã đáp ứng ngươi, cho Thượng Quan gia của ngươi vĩnh viễn phú quý. Nhưng trẫm không thể làm được, lại khiến ngươi ở đây chịu khổ!
Võ Chiếu ôn nhu nói.
- Thiên Đế, ngươi là Thiên Đế. Uyển nhi cung nghênh Thiên Đế!
Dị thể Thượng Quan Uyển Nhi được cứu, lập tức quỳ xuống, trong mắt loé ra vô số kích động.
Xoa xoa đầu của dị thể Thượng Quan Uyển Nhi, dị thể Võ Chiếu lại đi tới chỗ một người khác.
- Khanh là Địch Nhân Kiệt đúng không. Trẫm đã ban cho khanh kháng long giản, để bảo hộ cho khanh một đời. Nhưng đáng tiếc, lần này gặp phải thú giao hoán, trẫm không thể tưởng tượng được!
Võ Chiếu khe khẽ thở dài.
Dị thể Địch Nhân Kiệt cũng nhận ra Võ Chiếu.
- Thiên Đế, thần có thể đi theo Thiên Đế, đã là phúc phận lớn nhất của thần!
Địch Nhân Kiệt kích động bái lạy nói.
- Thiên Đế?
.........
......
Trong phòng giam, vang lên những tiếng hoan hô. Võ Chiếu chính là chỗ dựa tinh thần của Đại Chu. Có Võ Chiếu ở đây, cho dù mọi người mất đi thân thể, khủng hoảng cũng biến mất không còn sót lại chút nào.
Võ Chiếu vừa cứu mọi người, vừa trấn an mọi người.
Võ Chiếu đã giải cứu mọi người, cũng lôi kéo được tâm của thần tử.
Nhóm người Diêm Xuyên nhìn một chút, sau đó rời khỏi đại điện. Để Võ Chiếu ở lại một mình phát huy.
- Diêm Xuyên, chúng ta làm sao bây giờ?
Mặc Vũ Hề hỏi.
- Lấy nơi đây làm chiến trường, đoạt thân!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ồ?
- Thành Tổ chí tôn của Long tộc, chắc chắn chẳng mấy chốc sẽ nhận được tin tức của nơi này. Chỉ cần hắn đến đây, mọi chuyện sẽ dễ làm! Trước tiên chiếm lĩnh Long tộc. Lại lấy Long tộc trùng kích về phía Thiên đình Đại Chu!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Trong thời gian chờ đợi, Võ Chiếu ở bên trong đại lao trấn an tất cả mọi người của Thiên đình Đại Chu, kể cả dị thể Thành Tổ.
- Chúng ta mất đi, chung quy còn có thể lấy lại được. Đây chỉ là một sự bắt đầu!
Võ Chiếu trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người vừa chữa thương vừa đáp lời.
Chỉ trong thời gian nửa ngày, Thủy Tinh Cung Tây Hải đã nhận được tin tức.
Thành Tổ ngồi ở bên trên long ỷ, trước mặt là một đám Long Vương.
- Chí tôn, Thiên đình Đại Chu lại có thú giao hoán, quả thực là thần kỳ. Trước đây không lâu bọn họ chiến đấu một trận tại cửa Tùng Giang, lại khiến thám tử chúng ta nhìn thấy mà hồ đồ!
Một Long Vương cau mày nói.
- Đúng vậy, chủ thượng. Thiên đình Đại Chu hiện tại đã hoàn toàn xé mặt đối với Tử Vi Thiên Giới? Hiện tại Tử Vi Thiên Giới cực kỳ hung mãnh công kích các cương vực của Đại Chu!
- Chúng ta làm quốc thú Đại Chu, có cần tham dự không?
Thành Tổ nhíu mày gật đầu một cái:
- Tạm thời không cần, làm tốt chuyện của mình đã!
- Vâng!
- Đúng rồi, phụ thân. Tại sao trong Hàn U Hải Cốc đều truyền đến những tiếng kêu thảm thiết vậy? Cho dù là ta đi ngang qua nơi đó, ba Long Vương trông coi cũng không cho ta đi vào!
Một thiếu niên cau mày nói.
Chân mày Thành Tổ nhíu lại:
- Không phải chuyện ngươi nên quan tâm, không nên quá hiếu kỳ. Bất kỳ người nào cũng không được tới gần Hàn U Hải Cốc!
- Nhưng phụ thân, ta cũng không được vào sao?
Thiếu niên cau mày nói.
- Không được!
Thành Tổ gào to nói.
Thiếu niên cảm thấy rất ủy khuất.
- Báo, chí tôn, không xong!
Một quy yêu chạy vào Thủy Tinh Cung.
- Thế nào?
Thành Tổ trầm giọng nói.
- Chí tôn, không tốt, không xong. Hàn U Hải Cốc đã xảy ra chuyện!
- Cái gì?
Thân thể Thành Tổ trừng mắt một cái.
- Một đội tôm binh tuần tra. Thời điểm tuần tra tới bên kia, chợt phát hiện hoàn toàn trống trải, trên đất ngược lại có một vài thi thể. Bọn họ đã lập tức trở lại bẩm báo!
Quy Thừa tướng nói.
- Khốn kiếp! Một đám phế vật!
Trong mắt Thành Tổ đầy giận dữ, ầm ầm xông thẳng ra khỏi đại điện, tiến về phía Hàn U Hải Cốc.
Một đám Long Vương có chút sững sờ, vội vàng đuổi theo phía sau.
Chung quy thực lực thân thể Thành Tổ vẫn là mạnh nhất. Rất nhanh, hắn đã là người đầu tiên chạy tới Hàn U Hải Cốc.
Trong Hàn U Hải Cốc, khắp nơi là rất nhiều thi thể nằm la liệt.
- Khốn kiếp. Hy vọng đám tù phạm loa đừng có chuyện gì!
thân thể Thành Tổ lo lắng nói.
Đúng lúc này, từ chỗ đại lao cách nơi đó không xa lại có một nam tử áo bào xám chậm rãi đi ra.
- Là ngươi?
Thân thể Thành Tổ cả kinh kêu lên.
- Là ta. Nghiệt súc, ngươi dám không tôn trọng thân thể của ta? Hừ, nhưng đáng tiếc, ngươi chung quy không phải là ta. Ngươi sao có thể hiểu rõ Long được bằng ta? Ngươi cho rằng Hàn U Hải Cốc này là một Hải Cốc bình thường sao?
Nam tử áo bào xám cười lạnh nói.
- Ồ?
- Đây là cự bảo do ta cẩn thận luyện hóa thành. Trận lên!
Nam tử áo bào xám quát to một tiếng.
Ầm!
Trong nháy mắt, phía trong Hải Cốc không ngừng tuôn ra vô số khói đen bao phủ, ngăn cản bên ngoài. Một khí tức cực kỳ khổng lồ đè ép về phía thân thể Thành Tổ.
Bị khí tức khổng lồ áp chế, cho dù là thân thể Thành Tổ cũng không chịu nổi.
Trong tay người áo bào tro cầm lấy một quả cầu nhỏ màu bạc.
Bên trong quả cầu nhỏ chính là cảnh tượng của toàn hải cốc.
- Đây là cái gì?
- Đây là trung tâm điều khiển tất cả hải cốc! Vạn tiễn xuyên tâm!
Nam tử áo bào xám hét lớn một tiếng.
Ầm!
Nhất thời, từ trong làn khói đen phía trên đỉnh đầu lao ra vô số mũi tên dài.
- Sao?
Thân thể Thành Tổ nhất thời biến sắc, muốn né tránh.
Rắc!
Hư không xung quanh dường như bị đông cứng lại. Trong nháy mắt Thành Tổ không thể di chuyển được, vô cùng sợ hãi.
- Ngang!
Thân thể Thành Tổ thét lên một tiếng, thân hình hóa thành một con Cự Long.
Rắc!
Nhưng lực lượng không gian càng lúc càng lớn mạnh. Trong nháy mắt Cự Long không có cách nào nhúc nhích.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!......
Ước một trăm ngàn mũi tên dài phóng tới, lấy lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, ầm ầm đâm vào thân thể Cự Long.
Trong nháy mắt, Cự Long bị biến thành một con nhím cực lớn. Từng mũi tên xuyên qua thân thể cự long.
Cự Long lại không thể động đậy.
- Tại sao lại như vậy?
Thân thể Thành Tổ trọng thương kinh ngạc nói.
Thân thể bị vô số mũi tên xuyên qua tạo thành chục vạn cái động, trong chớp mắt hắn sẽ bị người áo bào tro giết. Hắn muốn giãy dụa, nhưng lúc này sức sống dường như đang nhanh chóng trôi đi.
- Ngươi giãy dụa vô ích thôi. Hải cốc này chính pháp bảo mạnh nhất của ta. Ngươi sao có thể tránh được?
Người áo bào tro điều khiển cơ quan trong tay nói.
Thân thể Thành Tổ nhìn chằm chằm vào cơ quan điều khiển trong tay người áo bào tro kia, trong mắt loé ra một tia khát vọng.
- Quả nhiên là đồ tốt. Nhưng đáng tiếc, ngươi quá ngu. Đến bây giờ ngươi vẫn chưa học được bài học!
Thân thể Thành Tổ kéo sắp chết nói.
- Cái gì?
Người áo bào tro có chút sững sờ.
- Trao đổi!
Một ánh hào quang xông thẳng tới người áo bào tro, nối liền với thân thể Thành Tổ. Thú giao hoán lại trao đổi thân thể.