Mọi người thối lui, chỉ còn lại một mình Trường Sinh Đại Đế ở lại.
- Đông Phương Chính Phái?
Diêm Xuyên cổ quái nói.
- Ha ha ha, ngươi vẫn nên gọi ta là Trường Sinh, hoặc là Chính Phái đi! Trước đây thì không sao, hiện tại còn dùng Đông Phương để gọi, ta cảm thấy có phần quái lạ. Quay một vòng, không ngờ ta lại trở thành tôn tử của Đông Phương Bất Bại!
Trường Sinh Đại Đế cười ha ha nói.
- Ồ?
Diêm Xuyên có chút bất ngờ.
- Đi thôi, ta dùng hình chiếu này vẫn phải trả giá không nhỏ. Ngươi theo ta đến Trường Sinh Điện đi! Nơi đây cũng không tốt để lưu lại!
Trường Sinh Đại Đế nói.
- Cũng được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái, sau đó chậm rãi đứng dậy, vuốt lên người một cái. Một bộ long bào đã bao ở phía bên ngoài người hắn.
- Kim Đại Vũ lưu lại, triệu tập sáu rồng đi tới Trường Sinh điện với trẫm!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Kim Đại Vũ lên tiếng trả lời.
- Đi!
Trường Sinh Đại Đế vung tay áo một cái.
Diêm Xuyên, Bạch Khởi, Mặc Vũ Hề, nhất thời bắn nhanh về phía Thiên giới Trường Sinh.
Dọc theo đường đi, Mặc Vũ Hề nhanh chóng lấy ra một ít đan dược dùng để hồi phục thương thế.
Thân thể Diêm Xuyên vẫn có chút suy yếu. Bạch Khởi ở bên cạnh đỡ hắn.
Cõi âm, Đại Tần Thành.
Két!
Cương thi Diêm Xuyên đi ra khỏi đại điện luyện công.
- Thiên Đế!
Văn võ bá quan cung kính đứng ở bên ngoài, khẩn trương nhìn về phía cương thi Diêm Xuyên.
- Thiên Đế, cương vực Vĩnh Hằng không có chuyện gì chứ?
Lý Tư lo lắng mở miệng nói.
- Thông báo xuống, nguy cơ đã được giải trừ. Trẫm rất an toàn!
Cương thi Diêm Xuyên mở miệng nói.
- Vâng!
Lý Tư nhất thời hưng phấn cười nói.
Nhân thân Diêm Xuyên không sao, tin tức này đã nhanh chóng truyền tới Hàm Dương.
Nhất thời, trọng thần, hoàng hậu ở Hàm Dương đều vui mừng hoan hô.
- Meo, thật tốt quá. Rốt cuộc không có chuyện gì nữa!
Miêu Miêu kêu lên.
- Nhưng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Nhạc nhi vẫn có chút bận tâm.
- Đi, chúng ta đi tới cõi âm, hỏi Diêm Xuyên một chút là biết!
Tử Tử cười nói.
- Phải! T
riệu A Phòng lập tức gật đầu một cái.
Nguy cơ được giải trừ, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Hàm Dương, trong Thiên Các.
Diêm Xuyên ngân đồng đang ngồi ở trung tâm đại điện. Trong đại điện ba ngàn cột sáng đang nhanh chóng phun trào năng lượng của chính mình. So với lúc vừa mới bắt đầu, hiện tại thuần thục hơn rất nhiều.
Dần dần, hình thái đã có phần giống với không gian trong bụng của Thôn Thiên Vĩ Thú.
- Thiên đạo tuần hoàn, quả nhiên ảo diệu vô cùng! Ba nghìn thiên đạo, rốt cuộc có thể hòa hợp thành một thể!
Diêm Xuyên ngân đồng sâu hít vào một hơi nói.
Dương gian, Hoàn Tây Nam Châu, Thiên giới Trường Sinh!
Quần thần che chở thân thể của Trường Sinh Đại Đế.
Vù!
Một trận gió lớn thổi qua. Hình chiếu của Trường Sinh Đại Đế trở về. Cùng trở về với hắn còn có ba thân ảnh khá chật vật. Đó chính là Diêm Xuyên, Bạch Khởi, Mặc Vũ Hề.
- Cung nghênh chủ thượng trở về!
Một đám thần tử nói.
Trong đó trong mắt Thất Sát lại đột nhiên sáng ngời.
- Chủ thượng, ngài, ngài đã bắt được Mặc Vũ Hề sao? Thật tốt quá, đa tạ chủ thượng!
Thất Sát nhất thời vui vẻ ra mặt. Hắn cho rằng Trường Sinh Đại Đế đặc biệt đi báo thù cho mình.
Mặc Vũ Hề thoáng nhướng mày.
Trường Sinh Đại Đế nhất thời khiển trách:
- Cút sang một bên. Đây là thê tử của huynh đệ ta! Nếu ngươi dám có lời bất kính, ta sẽ phạt ngươi đi đào mỏ dưới nền đất!
- Ách?
Sắc mặt Thất Sát cứng đờ.
Vù!
Hình chiếu Trường Sinh Đại Đế nhập vào thân thể.
- Diêm Xuyên, các ngươi trên người đang bị trọng thương, trước hết hãy nghỉ ngơi đi đã. Mọi việc chờ sau khi các ngươi nghỉ ngơi xong hãy nói sau!
Trường Sinh Đại Đế nói.
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Trường Sinh Đại Đế sắp xếp cho nhóm người Diêm Xuyên đi nghỉ ngơi trước.
Chủ yếu là Mặc Vũ Hề thương thế nặng nhất, cần một thời gian dài để tu dưỡng.
Bạch Khởi thương thế không đáng ngại, làm hộ pháp cho hai người.
Bên trong một gian tĩnh thất, Mặc Vũ Hề và Diêm Xuyên cùng ngồi khoanh chân.
- Thập nhị trọng đỉnh cao nhất. Còn thiếu một bước nữa là có thể lên thập tam trọng thiên. Nhưng đáng tiếc!
Diêm Xuyên khe khẽ thở dài, giơ tay ra nhìn. Trong lòng bàn tay Diêm Xuyên xuất hiện một hạt châu nhỏ màu phấn hồng.
Trong hạt châu nhỏ kia có phong ấn một Thôn Thiên Vĩ Thú trong suốt.
- Tập hợp tinh phách của hai trăm linh một con Thôn Thiên Vĩ Thú? A!
Trong mắt Diêm Xuyên loé lên một tia tinh quang.
Vù!
Diêm Xuyên xoay tay thu hồi hạt châu nhỏ màu phấn hồng kia.
Sau đó, Diêm Xuyên nhìn một chút về phía Mặc Vũ Hề đang ở bên cạnh. Mặc Vũ Hề vẫn đang tu dưỡng.
Diêm Xuyên nhẹ nhàng đứng dậy, xoay tay lấy ra một bồn nước, tắm rửa thay y phục. Lúc này hắn mới đi về phía cửa lớn.
Két!
Cửa lớn mở ra, Diêm Xuyên mặc một bộ áo bào màu đen bước ra khỏi đại điện!
- Thiên Đế!
Bạch Khởi ở bên cạnh cung kính nói.
- Khanh ở lại bên ngoài điện bảo vệ cho hoàng hậu! Bất kỳ người nào cũng không được quấy nhiễu Vũ Hề!
Diêm Xuyên phân phó nói.
- Vâng!
Bạch Khởi theo tiếng gật đầu.
Diêm Xuyên đi về phía Trường Sinh Điện.
Diêm Xuyên mới vừa đi không bao xa, đã nhìn thấy Thất Sát căm cúi đi tới.
- Ha ha, Diêm đế. Ngày ấy thật sự xin lỗi, tại hạ chỉ nhất thời lỡ tay. Cũng may Diêm đế không có chuyện gì, bằng không tại hạ đã có tội lớn rồi!
Thất Sát lập tức cười tiến lên phía trước nói.
Ban đầu Thất Sát còn muốn báo thù. Nhưng thái độ của Trường Sinh Đại Đế khiến Thất Sát hiểu rõ, báo thù cái rắm! Chủ thượng đã dứt khoát không đáp ứng. Nhất thời hắn đành phải nghĩ đến việc cải thiện mối quan hệ.
Nhìn Thất Sát, Diêm Xuyên gật đầu một cái:
- Ngày ấy ta cũng thấy rõ, tất cả đều chỉ là trùng hợp!
- Ha ha ha, vẫn là Diêm đế anh minh hiểu lí lẽ. Ta đã bị một đám các ca ca mắng rất lâu. Diêm đế, chủ thượng đã chờ đợi rất lâu. Ta dẫn người đi!
Thất Sát lập tức cười nói.
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Lúc này, Diêm Xuyên cũng rất muốn gặp Đông Phương Chính Phái. Trường Sinh Đại Đế? Hai người kia hợp nhất thật sự khiến Diêm Xuyên vô cùng bất ngờ.
Trên một sân thượng lớn, Diêm Xuyên rốt cuộc đã nhìn thấy Trường Sinh Đại Đế.
- Đi xuống đi!
Trường Sinh Đại Đế đánh tiếng với Thất Sát.
- Vâng!
Thất Sát rút đi, chỉ còn lại Diêm Xuyên và Trường Sinh Đại Đế.
- Ha ha, Diêm Xuyên, có phải ngươi cảm thấy rất bất ngờ đúng không? Ngươi không ngờ được chứ gì?
Trường Sinh Đại Đế cười đắc ý nói.
Tính cách của Trường Sinh Đại Đế cực kỳ thoải mái, hiền hoà. Hắn đối với thần tử như vậy, đối với Diêm Xuyên lại càng thêm thoải mái. Tuy rằng hắn có chút khác biệt với Đông Phương Chính Phái, nhưng tính cách hiền hoà này vẫn gần như trước.
- Thật sự không ngờ được, thời điểm Nhâm Thử nói ngươi là người nào đó trong kỷ thứ hai, ta thật sự đã đoán rất nhiều. Nhưng... ta lại không ngờ được ngươi lại có thể là Trường Sinh Đại Đế. Thực sự không thể nhìn mặt mà bắt hình dong!
Diêm Xuyên cười khổ nói.
- Dĩ nhiên, lẽ nào Đại Đế thì không thể mập mạp hay sao? Có ai quy định chứ? Ta thịt nhiều, ta tự hào về điều đó!
Trường Sinh Đại Đế nhất thời nói.