Tất cả ba Đế Thành lâm vào đại chiến.
Một ít người muốn lấy lòng Tử Vi Đại Đế và một vài người trung thành đến chết với Quyết xông lên chiến đấu với nhau.
Trên tinh không, tám cường giả đang bảo vệ Tham Lang, nhìn bên trong Tam Đế Thành phía dưới đã trở nên vô cùng hỗn loạn, tất cả đều lộ ra một tia khinh thường.
Tiếp theo, bọn họ đồng thời nhìn về phía Phá Quân Thiên Trướng.
Lại qua mười ngày, có một đạo kim quang xông thẳng đến.
Đó là năm thân ảnh. Người dẫn đầu một nam tử toàn thân mặc áo bào trắng, nho nhã đến cực điểm. Quanh thân hắn tản ra một hạo nhiên chính khí nồng đậm. Bốn thuộc hạ phía sau hắn cũng có dáng vẻ cực kỳ nho nhã.
Tám cường giả vừa nhìn thấy, lập tức cung kính nói:
- Bái kiến Văn Khúc Tinh Quân!
Văn Khúc Tinh Quân dẫn đầu lại nhìn về phía Tham Lang:
- Tham Lang Tinh Quân thế nào rồi?
- Còn chưa chết!
Tham Lang đang dưỡng thương bên trong khổ sở nói.
- Ta xem một chút!
Văn Khúc Tinh Quân tiến lên.
- Ta thật sự không có chuyện gì. Ngược lại, ngươi đi xem thử Phá Quân thế nào rồi? Mười ngày rồi hắn còn chưa có trở lại. Ta lo lắng hắn đã xảy ra chuyện!
Tham Lang yếu ớt nói.
Văn Khúc Tinh Quân gật đầu một cái:
- Mấy người các ngươi, lập tức đi Phá Quân Thiên Trướng xem thử. Chỗ này để ta bảo vệ là được rồi!
- Vâng!
Tám cường giả lên tiếng trả lời.
Vèo!
Tám người bắn thẳng đi.
Qua một thời gian, tám người lại trở về.
- Báo, khởi bẩm Văn Khúc Tinh Quân, Tham Lang Tinh Quân, không thấy Phá Quân Tinh Quân. Bên trong Phá Quân Thiên Trướng trống trơn hoàn toàn không có một người nào!
Một cường giả lo lắng nói.
- Cái gì?
sắc mặt Văn Khúc Tinh Quân trầm xuống.
- Phá Quân đã xảy ra chuyện sao?
Tham Lang cũng nhất thời biến sắc.
Văn Khúc Tinh Quân ngẩng đầu nhìn xem tinh không. Ngón tay hắn thoáng bấm động:
- Phá Quân còn sống, hẳn là bị người khác bắt được!
- Bắt? Phá Quân có thực lực thập ngũ trọng thiên. Cho dù là tu vi thập ngũ trọng thiên sơ kỳ, thì dó cũng là thập ngũ trọng thiên. Ai có thể âm thầm bắt hắn được? Là Đại Đế khác sao?
Tham Lang trầm giọng nói.
- Hắn là thập ngũ trọng thiên sơ kỳ. Ngươi là thập ngũ trọng thiên trung kỳ, muốn bắt hắn, ít nhất phải là tu vi thập ngũ trọng thiên hậu kỳ. Ta nhớ, mười ngày trước hình như những vì sao trên bầu trời động? Chiêu thức đó rất giống với chiêu thức Diêm Xuyên dùng để đối phó với Hoàng Kim Đại Đế ngày trước!
Văn Khúc Tinh Quân trầm giọng nói.
- Không thể nào, tu vi của Diêm Xuyên mới bao nhiêu? Năm đó chúng ta còn chưa thức tỉnh, chỉ nghe mấy lờn đồn phóng đại mà thôi. Những vì sao trên bầu trời, không hẳn là do Diêm Xuyên dẫn động. Chủ yếu nhất chính là, Diêm Xuyên căn bản không có năng lực như thế!
Tham Lang khẳng định nói.
Văn Khúc nhíu mày gật đầu một cái, phỏng đoán anh hùng thiên hạ.
- Cũng may Phá Quân còn sống. Đối phương bắt được Phá Quân, tất nhiên sẽ phải nói điều kiện với chủ thượng. Chờ một chút là được!
Tham Lang trầm giọng nói.
...
bên trong Ba Đế Thành, đang vô cùng hỗn loạn. Tam Đế Thành nhanh chóng sụp đổ.
Tại quý phủ Vương Chu, tay Vương Chu vỗ lên đàn cổ, vẻ mặt đầy bi ai.
Từ khi vừa mới bắt đầu, Vương Chu đã đi theo Yêu Thiên Thương, Quyết chạy khắp thiên hạ, nghênh chiến từng cao thủ. Một bộ đàn cổ này đã công phạt khắp phong ấn giới.
Nhưng hôm nay?
Trong tiếng đàn của hắn lại lộ ra một sự thê lương trong lòng.
- Thánh Vương, tại sao Thánh Vương lại chết cơ chứ?
Thời khắc Vương Chu đánh đàn, lệ rơi đầy mặt.
Vèo!
Một bóng đen xông thẳng đến.
- Lớn mật!
Nhất thời, rất nhiều thuộc hạ lao ra.
- Vương Chu, ta có tin tức của Yêu Thiên Thương!
Bóng đen kêu lên.
- Đinh!
Tiếng đàn lập tức dừng lại.
- Tránh ra, để hắn lại đây!
Vương Chu nhất thời kêu lên.,
Một đám thuộc hạ nhanh chóng tách ra.
Một nam tử nhanh chóng bay đến gần.
- Vương Chu, việc này có quan hệ trọng đại, vẫn xin...!
Nam tử trịnh trọng nói.
- Tất cả các ngươi lui xuống!
Vương Chu nhất thời quát lên.
- Vâng!
Một đám thuộc hạ nhanh chóng rời khỏi.
- Tại hạ là Thiên hộ Đông Hán của Thiên đình Đại Trăn trú tại cương vực Trung Ương!
Nam tử trịnh trọng nói.
- Ừm!
Vương Chu gật đầu một cái.
Loại thám tử của các thế lực lớn này, Vương Chu đã biết được từ lâu. Hơn nữa Thánh đình Tam Đế cũng có chỗ đóng quân của thám tử Đại Trăn. Bởi vậy hắn không để ý lắm.
- Ngươi nói, ngươi có tin tức của Yêu Hoàng?
Vương Chu trầm giọng nói.
- Vâng, đây là thủ dụ Yêu Thiên Thương bảo ta chuyển cho người. Trong này nói người dẫn tất cả mọi người trong Thánh đình Tam Đế lập tức đi tới Thiên đình Đại Trăn!
Thiên hộ trịnh trọng nói.
- Thủ dụ của Yêu Hoàng?
Vương Chu lập tức đoạt lấy thủ dụ.
Sau khi nhìn kỹ, Vương Chu nhanh chóng xác định được thủ dụ là thật. Bởi vì phía trên có mấy ký hiệu ngầm chỉ có Vương Chu mới nhận ra được.
- Ha ha ha, chủ thượng còn sống, còn sống!
Vương Chu cười to lên.
- Thủ dụ đã mang tới, vẫn mong người mau chóng cho!
Thiên hộ lại nói.
- Được, được, được!
Vương Chu mừng đến phát khóc nói.
...
Cõi âm, Đông Ngoại Châu, Đại Tần Thành!
Trước Trung Ương điện, cương thi Diêm Xuyên dẫn theo thần tử toàn triều lạnh lùng nhìn ra bên ngoài thành.
Giữa không trung phía ngoài thành, lúc này có hai mươi thân ảnh đang đứng.
Từng cỗ khí tức hung mãnh xông thẳng về phía Đại Tần Thành.
Dẫn đầu là một nam tử mặc áo bào xanh. Hắn lạnh lùng nhìn Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên cũng lạnh lùng nhìn hắn.
Bên cạnh Diêm Xuyên có Hóa Thê Lương và Yêu Thiên Thương, còn có cả Điệp Hậu bị truyền tống trở về.
- Diêm Xuyên!
Người nam tử mặc áo bào xanh đứng phía xa trầm giọng nói.
- Làm càn, các ngươi là người phương nào?
Kim Đại Vũ quát to một tiếng.
Người nam tử mặc áo bào xanh dẫn đầu lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói:
- Ta chính là Giác Mộc Giao dưới trướng Thanh Long Đại Đế!
- Thanh Long Đại Đế?
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Diêm Xuyên vừa mở miệng, Kim Đại Vũ đúng lúc đứng phía sau, không dám ngắt lời.
- Biết là tốt rồi!
Giác Mộc Giao trầm giọng nói.
- A? Các ngươi đến đây cũng muốn tập kích Đại Tần Thành của trẫm sao?
Giọng điệu Diêm Xuyên lạnh như băng nói.
- Tập kích? Ha ha ha ha, chuyện nực cười. Đại Trăn ngươi cũng xứng để chúng ta tập kích sao? Hừ, ngày hôm nay ta đến đây là để truyền lời cho ngươi!
Giác Mộc Giao trầm giọng nói.
- Ồ?
Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
- Cõi âm Đông Ngoại Châu, chính là nơi ở của Thanh Long Đại Đế ngày xưa!
Giác Mộc Giao quát lên.
- Vậy thì thế nào?
Diêm Xuyên thản nhiên nói.
Giác Mộc Giao trừng mắt, Diêm Xuyên này rất hiểu chuyện.
- Hừ, cái gì mà vậy thì thế nào? Đây là địa bàn cũ của Thanh Long Đại Đế. Đại Đế nhân từ, sai chúng ta đến đây báo cho các ngươi biết, lập tức rời đi Đông Ngoại Châu cõi âm! Nơi này không phải là nơi các ngươi nên ở lại nữa!
Giác Mộc Giao quát lên.
Trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên một tia lạnh lẽo:
- Ngươi xác định những lời đó là do chính miệng Thanh Long Đại Đế nói ra!
- Đó là tất nhiên! Phía tây Bạch Hổ Đại Đế nói một câu, Thiên đình Đại Hình còn không phải ngoan ngoãn di chuyển sao? Thanh Long Đại Đế ta...
Giác Mộc Giao tiếp tục nói.