- Được rồi, các ngươi chuẩn bị một chút, phân tán đến chiến trường Đại Trăn, giúp Đại Trăn mau chóng công phạt các cương vực đi!
Vương Thú trầm giọng nói.
- Vâng!
Một đám Bạo Tạc thú gật đầu một cái.
Dương gian, Nam Ngoại Châu!
Trước Hoàng Thiên điện, Khổng Hoàng Thiên tay cầm một thanh trường kiếm, lẳng lặng nhìn ba thân ảnh đang đứng giữa không trung.
Đó chính là Sa Hoàng, Quyết, Yêu Thiên Thương.
Trong tay Sa Hoàng cầm một quyền trượng, đầu đội kim quan, đứng ở giữa ba người. Vẻ mặt lộ rõ chiến ý nhìn về phía Khổng Hoàng Thiên.
Quyết đứng ở một bên, thần sắc bình tĩnh, trong tay cầm một Ngọc Quyết màu trắng, thần sắc hờ hững đứng ở phía sau Sa Hoàng.
Yêu Thiên Thương tay cầm một thanh kim đao.
Khổng Hoàng Thiên cười nhạt nói:
- Một kiếm năm đó, ta chỉ chém ngươi thành hai nửa, không ngờ ngươi lại trở thành ba người?
- Hừ! Bắt đầu đi!
Sa Hoàng lạnh lùng quát lên. Nói xong, quyền trượng trong tay vung lên.
Ầm!
Trong lúc nhất thời, núi non sông suối xung quanh lập tức hóa thành vô số cát mịn. Cát bay trùng thiên, ùn ùn kéo đến. Chẳng mấy chốc, xung quanh Hoàng Thiên điện đều bị sa hóa.
Một sa mạc lớn mênh mông, bão cát trùng thiên dần bao phủ Hoàng Thiên điện.
Vô số người đang xem cuộc chiến sắc mặt hoàn toàn thay đổi, nhanh chóng lui lại phía sau.
Khổng Hoàng Thiên khẽ nở nụ cười, đạp chân xuống.
Dường như một cơn sóng chấn động từ dưới chân Khổng Hoàng Thiên trong nháy mắt đã bao phủ khắp nơi.
Ầm!
Mặt đất rung chuyển. Bão cát trùng thiên trước kia đột nhiên trở nên yên tĩnh.
- Để ta xem thử, qua nhiều năm như thế, ngươi có tiến bộ hay không?
Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói. Nói xong, trường kiếm trong tay hắn vung lên. Trong nháy mắt một kiếm quang phát ra ánh sáng chói mắt phóng ra.
Ầm!
Khổng Hoàng Thiên chém ra một kiếm, ép về phía ba đại cường giả trên không.
Cả một khoảng lớn hư không bị chém nát. Cuộc đại chiến của bốn người bắt đầu.
...
Đông Ngoại Châu, Hàm Dương, thượng thư phòng!
Diêm Xuyên ngồi phía sau bàn. Đứng trước mặt hắn là một đám trọng thần.
- Thiên Đế, tại Nam Ngoại Châu, Khổng Hoàng Thiên đối chiến Sa Hoàng, Quyết, Yêu Thiên Thương!
Lưu Cương cung kính nói.
- Bắt đầu rồi sao?
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Vâng, lần này một đối ba, không biết kết quả thế nào!
- Kết quả thế nào? Căn cứ vào suy đoán, tại thời điểm kỷ thứ ba, Khổng Hoàng Thiên một kiếm chém Sa Hoàng, hai người đều có tu vi thập tứ trọng thiên. Tuy rằng lúc đó Sa Hoàng có phần bất cẩn, nhưng chung quy hắn không địch lại Khổng Hoàng Thiên là sự thực. Bây giờ Khổng Hoàng Thiên đã là thập ngũ trọng thiên. Ba người Sa Hoàng vẫn là thập tứ trọng thiên. Ba người thập tứ trọng thiên vĩnh viễn đấu không lại một thập ngũ trọng thiên!
Diêm Xuyên lắc đầu nói.
- Vâng!
- Khổng Hoàng Thiên chỉ đang lợi dụng quần hùng mài giũa chiến khí của mình mà thôi. Hiện tại, trẫm quan tâm hơn chính là Đại Trăn!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thiên Đế, trừ Bạo Tạc Vương Thú ra, mười một Bạo Tạc thú đều đã tiến vào chiến trường Đại Trăn! Chiến trường khắp nơi được tăng mạnh, lại nhanh thêm một phần!
Lã Bất Vi cười nói.
- Ồ?
- Bạo Tạc thú xuất hiện ở chiến trường, tuy rằng không chiến đấu nhiều, nhưng cũng có thể đánh vào sĩ khí của quân địch. Trong số năm Cương vực chủ đang cố gắng chống đối, ngay vừa nãy, đã có hai Cương vực chủ đưa hàng thư tới!
Lã Bất Vi tiến lên đưa ra hai lá thư.
Diêm Xuyên mở ra xem.
- Vào lúc này, mới nhớ tới đầu hàng sao?
Trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên một tia lạnh lẽo.
- Lấy trứng chọi đá, chung quy không phải là cử chỉ sáng suốt. Thiên Đế tại Đông Hải chiến đấu một trận, bộ tộc Bàn Thạch không ra tay, bọn họ chung quy tứ cố vô thân. Quân đội Đại Trăn càng lúc càng hung mãnh. Bọn họ càng lúc càng không thể ra sức!
Lã Bất Vi nói.
- Ừm! Thu lấy năm cương vực này cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Có thể sớm hơn càng tốt!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Thiên Đế, hai Cương vực chủ này thỉnh cầu, lấy biên cương đổi tước vị!
Lã Bất Vi trầm giọng nói.
- Tước? Tước vị Đại Trăn không phải là tùy tiện cho như vậy. Lúc trước cho bọn họ một lần cơ hội, bọn họ không có quý trọng, không trách người khác được. Khanh đi trả lời chắc chắn, nếu đầu hàng còn muốn giữ lại mặt mũi, trẫm chấp thuận cho tước vị Nam tước. Nam tước làm cơ sở, Tử tước chờ!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lã Bất Vi lên tiếng trả lời.
Cương vực chủ đầu hàng Đại Trăn trước khi khai chiến, chính là bá tước làm cơ sở, hầu tước chờ. So với bây giờ, tước vị đã cách biệt hai đẳng cấp.
- Phía bên Dịch Phong tiến triển thế nào?
Diêm Xuyên hỏi.
- Bên đó đã thu được bốn cương vực không có Cương vực chủ. Tốc độ cũng cực nhanh! Sẽ không bao lâu nữa, có thể nhất thống bốn cương vực!
Lã Bất Vi giải thích nói.
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Thiên Đế, dương gian ngoại trừ bộ tộc Bàn Thạch ra, Đông Ngoại Châu sẽ nhanh chóng đều thuộc về Đại Trăn. Thiên Đế, nhờ vào quân tiên phong, cõi âm có phải nên..?
Lã Bất Vi trịnh trọng nói.
- Cõi âm?
Diêm Xuyên suy ngẫm một chút.
Lý Tư đứng bên cạnh liền ra khỏi hàng:
- Cõi âm Đông Ngoại Châu, ba mươi sáu cương vực, Đại Trăn chiếm mười bốn. Còn tám kiêu hùng khác chấp chưởng mười sáu cương vực. Ngày xưa bọn họ đã cùng Đại Trăn ta liên minh đối phó với Chiến Quỷ Như Lai. Không có tranh đấu, tất nhiên không thể xuất thủ. Nhưng còn có sáu cương vực hiện không có Chủ cương vực. Đại Trăn ta lấy cũng không sao!
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Huống hồ, một khi lấy sáu cương vực này, đối với tám đại kiêu hùng kia cũng hiện lên tư thế vây quanh. Đại Trăn từng hứa hẹn, chỉ cần bọn họ không xuất binh. Đại Trăn ta sẽ không xuất binh đối với bọn họ. Nhưng chỉ cần bọn họ vừa xuất binh, chúng ta sẽ xé bỏ minh ước lúc trước. Thần suy đoán, một khi Đại Trăn như mặt trời ban trưa, tám đại kiêu hùng này tất nhiên sẽ không ngồi yên!
Lý Tư khẳng định nói.
- Như vậy, Cái U Vương, Mông Điềm vào cõi âm, mau chóng thu lấy sáu đại cương vực vô chủ kia!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Vâng!
Hai Thừa tướng nhất thời kêu lên.
- Lã Bất Vi tiếp tục phụ trách chiến sự dương gian, Lý Tư tiếp tục phụ trách chiến sự cõi âm!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Hai người lên tiếng trả lời.
- Thiên Đế, thần cảm thấy, lúc này hẳn nên để Trương Nghi đi tới chỗ của tám đại kiêu hùng, thăm dò ý tứ của các kiêu hùng!
Lý Tư lại nói.
- Chuẩn!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Đại Trăn điều binh khiển tướng, bố binh Đông Ngoại Châu.
Nam Ngoại Châu, sau khi trải qua một ngày, cuối cùng đã có kết quả.
Một nơi trong tinh không.
- A!
Quanh thân Khổng Hoàng Thiên, một chiến khí hung mãnh lao ra. Một ngôi sao bị khí thế này nghiền ép thành bột mịn.
- Khổng Hoàng Thiên, ngươi chỉ đang lợi dụng chúng ta?
Sa Hoàng sợ hãi rống nói.
Ánh mắt Khổng Hoàng Thiên vô cùng lạnh lẽo.
Keng!
Trường kiếm trong tay hắn chém về phía ba người.
Ầm!
Kiếm phá hư không, rất nhiều ngôi sao kiếm khí lướt qua ầm ầm vỡ nát.
Một kiếm đâm ra, ba đạo kiếm cương cực lớn va chạm vào trên người Sa Hoàng, Quyết, Yêu Thiên Thương.
Ầm! Ầm! Ầm!
Phụt! Phụt! Phụt!
Ba người đều phun ra một búng máu. Trong nháy mắt bọn họ đã bị một kiếm của Khổng Hoàng Thiên va chạm bay ra ngoài.