- Lam?
- Đại thế giới, Bách Ế lấy thú hệ kim luyện hóa diễn sinh thân thể. Hắn từng cùng ta chiến đấu một trận. Ta đã sao chép hắn. Đây là Lam thập nhị trọng thiên lúc đó, cũng chính là Diêm Xuyên thập nhị trọng thiên kiếp trước. Ha ha ha!
Diêm Tự Tại cười nói.
- Ngươi để Diêm Xuyên bát trọng thiên, đối chiến với chính mình thập nhị trọng thiên?
Phục Hy ngưng trọng nói.
Nếu như người khác thập nhị trọng thiên, Diêm Xuyên còn có thể đối phó. Nhưng bản thân thập nhị trọng thiên, cách biệt bốn trọng thiên. Mức độ khó này có thể nói là quá lớn.
Diêm Tự Tại lại khẽ mỉm cười
...
Bên trong Thập điện đại trận, Diêm Xuyên ném thi thể Bách Ác Lão Ma đi.
- Meo, Diêm Xuyên, quá tuấn tú. Sau này ta đánh nhau cũng phải bắt chước ngươi mới được!
Miêu Miêu nhất thời hưng phấn chạy tới.
Nhưng Diêm Xuyên lại không hề thả lỏng, hai mắt lạnh lẽo nhìn về phía xa.
- Meo? Thế nào?
Miêu Miêu nhảy lên bả vai Diêm Xuyên, cũng theo ánh mắt Diêm Xuyên, nhìn về phía xa.
- Meo, cái gì?
Miêu Miêu cả kinh kêu lên.
Nhưng chẳng biết từ lúc nào, phía xa đột nhiên xuất hiện một đại đạo, cũng là đại đạo Hắc Long.
Trước mặt đại đạo Hắc Long kia có một thân ảnh đang đứng. Đó không phải là Diêm Xuyên sao? Hắn giống Diêm Xuyên như đúc. Trên bả vai còn có một con mèo nhỏ màu trắng.
- Meo, chúng ta đang soi gương sao? Tại sao lại có một ngươi nữa? Còn nữa, tại sao còn có cả ta?
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
- Ta hiểu vì sao Diêm Tự Tại phải tìm thú Nhất Mô Nhất Dạng. Hắn muốn khả năng tăng thêm ảnh trong gương cho thập điện đại trận. Thú Nhất Mô Nhất Dạng đang sao chép lại hình cảnh của ta và người!
Trong mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại nói.
Ngoại trừ vị trí của Diêm Xuyên, lúc này Hoàng đang đứng trên đỉnh một ngọn núi. Trong tay nàng đang cầm một thanh trường đao. Đối diện với Hoàng là một nữ tử tóc ngắn đang đứng. Đó chính là hình ảnh của Hoàng trong gương. Lúc này, hai Hoàng lạnh lùng đối diện.
Một chỗ khác, đối diện Nhạc nhi Tuyệt Cung Chủ cũng xuất hiện một thân ảnh trong gương khác.
Thập điện đại trận thiết kế đặc biệt vì nhóm người Diêm Xuyên. bởi vậy, chỉ có bốn người có kẻ địch có hình dáng giống như soi qua gương!
- Meo, Diêm Xuyên, làm sao bây giờ?
Miêu Miêu cổ quái nói.
- Thú Nhất Mô Nhất Dạng có cái đặc điểm, ngươi biết cái gì, hắn sẽ có cái gì. Chỉ cần mức độ thành thục của nó đầy đủ, cho dù sao chép ra một thánh nhân, nó cũng có thể thi triển ra lực lượng của thánh nhân. Nhưng, nó cũng có một nhược điểm!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- A?
- Chỉ cần không thấy ngươi thi triển pháp thuật thần thông, nó sẽ không thi triển.
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vậy là có ý gì?
- Ý của ta là trong tình trạng như bây giờ, ngươi không nên thi triển pháp thuật, trực tiếp dùng man lực đối phó với nó. Đúng rồi, không phải ngươi mới vừa nói muốn học hành động của ta vừa nãy sao? Vừa vặn, cứ như vậy mà đối phó với nó đi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Meo? Ta hiểu! Ta không thi triển pháp thuật, thần thông, nó cũng sẽ không biết!
Miêu Miêu nhất thời hiểu rõ nói.
- Đúng, cho nên ngươi phải cẩn thận. Lực lượng của ngươi lớn thế nào, lực lượng của nó cũng lớn như vậy!
Diêm Xuyên giải thích.
- Ta hiểu rồi. Xem ta đây!
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
Miêu Miêu chính là một phần tử bạo lực. Nhìn thấy cơ hội có thể tự mình ra tay, Miêu Miêu nhất thời hưng phấn bay ra.
Miêu Miêu bay ra, Miêu Miêu của hình ảnh được sao chép kia cũng đột nhiên bay ra.
Ầm!
Đầu hai Miêu Miêu va chạm vào nhau.
- A!
Tiếp theo, chúng giống như những con mèo nhỏ trong thế gian, đánh nhau với đấu pháp cực kỳ thấp kém. Trong lúc nhất thời, hai con mèo nhỏ nhiễu làm một đoàn, giống như một quả cầu lớn vậy, trong nháy mắt đã bắn nhanh đi bốn phía.
Diêm Xuyên lại nhìn chằm chằm vào thân thể giống như ảnh của mình trong gương kia.
Nếu đã để cho hắn thấy được mình sử dụng đại đạo Hắc Long, tất nhiên hắn cũng sẽ dùng được.
Bất đắc dĩ, Diêm Xuyên đạp không phóng về phía thân ảnh đối diện.
Hai Diêm Xuyên ầm ầm đối quyền.
Ầm!
Hư không nổ nát ra cả mảng không gian lớn.
Hai người không phân thắng bại.
Ầm!
Hai người lại va chạm vào nhau. Chưởng đối chưởng. Vẻ mặt mỗi người đều vô cùng dữ tợn.
Bỗng nhiên, Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Ảnh trong gương thể đỉnh đầu, đột nhiên xuất hiện một cái táng thiên đồng quan, từ đỉnh đầu ầm ầm nện xuống.
- Chung quy chỉ là thân thể sao chép. Ngươi chậm một bước!
Diêm Xuyên cười lạnh nói.
Ầm!
Trong nháy mắt Thân thể được sao chép kia bị hút vào táng thiên đồng quan, biến mất trước mặt Diêm Xuyên.
Trên đỉnh đầu Diêm Xuyên cũng xuất hiện một nửa táng thiên đồng quan. Chậm một bước, hắn đã bị Diêm Xuyên thu vào táng thiên đồng quan.
Trong một thế giới khác nhau, thân ảnh được sao chép kia mất đi sự trợ giúp của thập điện.
Ầm!
Thân ảnh sao chép kia bị nổ tung
Diêm Xuyên đã giải quyết xong thân thể sao chép kia.
Một phía khác, Hoàng đối chiến với một thân thể sao chép khác.
Hai người chiến đấu cực kỳ hung hãn. Trong lúc nhất thời, xung quanh núi lở đất nứt. Từng đạo đao cương bắn ra bốn phía.
- Chết!
Mắt Hoàng đột nhiên trừng một cái.
Ầm!
Thân thể sao chép kia ầm ầm nổ nát.
- Đao ý của ngươi không theo kịp ta!
Hoàng lạnh lùng để lại một câu. Sau đó nàng nhìn khắp nơi, rồi đạp không bắn nhanh về một phía.
Một phía khác lúc này, hai Miêu Miêu đang bứt lông nhau.
- Meo, ta cào nát mặt ngươi!
Lúc này Miêu Miêu đầy một bụng phẫn nộ.
Thân thể sao chép trước mắt thực sự quá ngoan cố. Mình biết cái gì, nó sẽ biết cái gì, quá khó xử lý.
Diêm Xuyên đi qua, nhanh chóng dùng táng thiên đồng quan chụp lấy hai Miêu Miêu vào bên trong. Mất đi sự trợ giúp của thập điện đại trận, thân thể sao chép kia trong nháy mắt hóa thành tro bụi.
- Meo, Diêm Xuyên, thú Nhất Mô Nhất Dạng này khó giải quyết như vậy sao?
Miêu Miêu nhảy ra khỏi táng thiên đồng quan, vẻ mặt khó chịu nói.
- Nó càng trưởng thành lại càng khó giải quyết. Bình thường thì không tính là gì!
Diêm Xuyên lắc đầu một cái cười nói.
Diêm Xuyên dẫn theo Miêu Miêu, tiếp tục phóng về phía vị trí lúc trước.
Cũng không lâu lắm, Diêm Xuyên đã trở lại vị trí lúc trước.
Hoàng cũng rất nhanh chạy tới vị trí lúc trước. Khi nhìn thấy Diêm Xuyên và Miêu Miêu, Hoàng thở phào một cái. Một lát sau, rốt cuộc Nhạc nhi cũng chạy tới.
Chỉ là lúc này quần áo Nhạc nhi có chút tổn hại. Rõ ràng trong cuộc chiến đấu lúc trước, Nhạc nhi cực kỳ chật vật.
- Thập điện đại trận đúng là quỷ dị!
Nhạc nhi thở dài nói.
- Đây mới bắt đầu!
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
Nói xong, mọi người đồng thời nhìn về phía Sở Giang Điện bị sương mù dày đặc che phủ cách đó không xa.
Tuy rằng sương mù dày đặc, nhưng bọn họ loáng thoáng còn có thể nhìn thấy một nam tử mặc long bào đang đứng ở cửa Sở Giang Điện.
Toàn thân nam tử này mặc long bào màu xanh lam. Một khí tức khổng lồ phát ra.
Vù!
Bốn phương tám hướng đột nhiên truyền đến vô số tiếng đao, tiếng kiếm reo vang.
Cho dù là trường đao trong tay Nhạc nhi, cũng đang nhanh chóng rung động.
Trong màn sương lớn, lục lạc trên cổ tay Điệp Hậu bỗng nhiên bắt đầu rung động.
- Ồ?
Thần sắc Điệp Hậu thoáng động.