Hư không run lên bần bật. Tả Xuân Thu nhanh chóng bảo vệ ao sen bên cạnh.
Bàn tay hai người vừa chạm liền tách ra.
- Được, được, được!
Ngô Thiên hưng phấn kêu to.
- Như thế đi!
Tả Xuân Thu khẽ mỉm cười nói.
- Đúng vậy. Không biết bọn họ có thể giống như chúng ta, điều động đại thế lực thiên địa hay không?
Ngô Thiên bỗng nhiên nghĩ đến điều gì.
- Đương nhiên có thể. Hắn là phục chế hoàn toàn của ta. Không chỉ có bản thể, kể cả địa vị thánh nhân cũng được hoàn toàn phục chế rồi!
Tả Xuân Thu khẳng định nói.
- Như vậy, không thể nghi ngờ. Đại Trăn nhất định phải bị diệt!
Ngô Thiên kích động nói.
- Ta biết ngươi và Diêm Xuyên có mối thù lớn diệt tông. Hắn đã tiêu diệt một tông của ngươi. Ngươi chỉ muốn tiêu diệt hắn. Ta cũng vậy. Nhưng điều ta càng muốn làm hơn chính là tiêu diệt Doãn Hận Thiên.
Tả Xuân Thu trầm giọng nói.
- Sự việc tại cương vực Thông Thiên vừa kết thúc. Nhân thân của Diêm Xuyên còn chưa kịp về Hàm Dương. Ta đi hủy Hàm Dương của hắn trước!
Ngô Thiên trầm giọng nói.
- Cùng hành động đi. Ta đi Đại Tần Thành, ngươi đi Hàm Dương Thành. Khiến cương thi Diêm Xuyên kia không có cách nào ra tay cả hai bên! Sau khi ngươi tiêu diệt được Hàm Dương Thành xong, lập tức đến cõi âm!
Tả Xuân Thu trầm giọng nói.
- Được!
Ngô Thiên lên tiếng trả lời.
Nhất thời, hai người nhanh chóng nằm vào trong một đóa hoa sen, nhanh chóng phục chế hai thánh nhân.
Cũng không lâu lắm, mười lăm đóa hoa sen đều đã khô héo hết. Ao sen phía dưới cũng trở nên khô cạn theo.
Nhưng đối với hai thánh nhân mà nói, tất cả như vậy là đủ rồi.
Ngô Thiên phía sau, theo chín Ngô Thiên phục chế thể.
Phía sau Tả Xuân Thu là sau thân thể phục chế theo Tả Xuân Thu.
- Ta đi trước, phải tranh thủ trước khi Diêm Xuyên trở lại Hàm Dương Thành, hủy diệt Hàm Dương Thành của hắn trước!
Ngô Thiên trầm giọng nói.
- Được!
Ầm!
Mười Ngô Thiên bay vút lên trời. Thời khắc hư không run rẩy mãnh liệt, trong nháy mắt bọn họ đã tiến vào dương gian.
Sau khi quyết định một hướng, Ngô Thiên quát to một tiếng.
- Đi!
- Được!
Chín thân thể phục chế lên tiếng trả lời.
Ầm!
Mười thánh nhân bắn nhanh về phía Hàm Dương.
Thánh nhân điều động lực lượng của đất trời, tốc độ đương nhiên nhanh hơn nhiều so với xe rồng của Diêm Xuyên.
Sau khi Tả Xuân Thu tiễn Ngô Thiên đi, hắn giơ tay lấy ra một đóa mười thập nhị phẩm thanh liên.
- Liên Thần, đa tạ bảo vật của ngài!
Tả Xuân Thu trịnh trọng nói.
- Đi!
Tả Xuân Thu đạp không trùng thiên.
Sáu thân thể phục chế Tả Xuân Thu nhanh chóng vọt theo về phía Đại Tần Thành.
Ầm!
Trong chớp mắt, bảy Tả Xuân Thu biến mất phía chân trời.
Sau khi bảy Tả Xuân Thu rời đi, bên trái lại xuất hiện một nam tử áo bào đen.
Nam tử này có mái tóc dài, cực kỳ tuấn lãng, mi tâm có một vạch hắc tuyến thẳng đứng, ánh mắt ngưng trọng nhìn về chỗ Tả gia.
Nam tử không phải ai khác, chính là con trai của Diêm Xuyên và Mặc Vũ Hề, Diêm Động Ân. Chỉ có điều lúc này Diêm Động Ân bị thần thông 'Khống thần' quản lý, xóa đi tất cả cảm tình, vô cùng trung thành đối với Liên Thần. Hắn đã thay tên, gọi là Minh Vương!
Minh Vương nhìn Tả gia trước mắt một chút, nhìn theo bảy Tả Xuân Thu rời đi, trong mắt cực kỳ hờ hững.
Minh Vương đạp không tiến vào bên trong Tả gia.
Thân hình hắn di chuyển rất nhanh. Cho dù Tả gia có vô số cường giả, cũng không phát hiện ra bóng dáng của hắn.
Rất nhanh, Minh Vương đã đến một mật thất của Tả gia.
Nơi đây chính là mật thất cất giấu âm dương phục liên lúc trước.
Minh Vương tiến vào bên trong, nhìn về phía ao sen ở trung tâm. Tất nhiên mười lăm đóa hoa sen đã hoàn toàn khô héo.
Minh Vương thoáng cười lạnh một hồi nói:
- Bảo vật như vậy lại không hiểu lợi dụng? Đáng tiếc!
Nói xong, Minh Vương đạp không tiến vào ao sen.
Vừa vào ao sen, hai mặt trước đen, trắng trong ao sen lại dâng lên.
Minh Vương nhắm mắt, ngồi khoanh chân, dường như đang vận công hấp thu năng lượng bên trong ao sen. Hai loại nước đen trắng xoay chầm chậm xung quanh Minh Vương. Dường như có từng cỗ lực lượng tràn vào trong cơ thể Minh Vương.
...
Cõi âm. Đại Tần Thành.
- Hiện tại Hóa Thê Lương thế nào?
Cương thi Diêm Xuyên hỏi.
- Thánh Vương, Hóa Thê Lương vẫn bất tỉnh, có khả năng trùng kích của ký ức kiếp trước đối với kiếp này quá nhiều. Thần đã đưa hắn vào quý phủ, đồng thời phái binh canh gác, để đề phòng có người quấy rầy hắn bế quan!
Bạch Khởi nói.
- Được!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Đúng lúc này, Lưu Cương nhanh chóng đến.
- Thánh Vương, Tả gia có tin tức!
Lưu Cương lập tức nói.
- Sao?
Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía Lưu Cương.
- Căn cứ vào tin tức do mệnh bài của Hán vệ truyền đến, cách đây không lâu, thánh nhân Ngô Thiên đã tới Tả gia. Sau đó đã xảy ra một chuyện kỳ quái!
Lưu Cương cau mày nói.
- Ngô Thiên?
Hai mắt Diêm Xuyên híp lại.
- Vâng, khi bọn họ đi ra, Ngô Thiên biến thành mười người, Tả Xuân Thu biến thành bảy người. Hơn nữa phương hướng bọn họ đi chuyển, có khả năng chính là Đại Trăn ta!
Lưu Cương cau mày nói.
- Mười Ngô Thiên? Bảy Tả Xuân Thu?
Bạch Khởi đứng bên cạnh không hiểu nhắc lại.
- Vâng, tin tức truyền đến chính là như vậy!
Lưu Cương gật đầu một cái.
- Xem ra, lại là bảo vật của Liên Thần rồi! Tả Xuân Thu biết trẫm lợi hại, lại còn dám đến đây, rõ ràng chỗ dựa lần này không nhỏ! Bạch Khởi, ngươi đi phân phó một chút, chuẩn bị đối chiến!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Bạch Khởi lên tiếng trả lời.
Cùng lúc đó, trên biện rộng mênh mông ở dương gian, xe kéo ngũ long của Diêm Xuyên Ngũ Long đang nhanh chóng bay. Trong xe rồng trong, nhân thân Diêm Xuyên bế quan.
Nhân thân Diêm Xuyên bước ra khỏi xe rồng.
- Dừng lại!
Nhân thân Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Thân hình Ngũ Long chợt dừng lại.
Diêm Xuyên giơ tay ra, truyền tống Ngũ Long trở về cõi âm.
Ngô Thiên đánh tới, nhất định phải có chỗ dựa dẫm. Nhất định phải mau chóng về Hàm Dương mới được.
Tuy tốc độ của xe rồng nhanh, nhưng so với mình vẫn còn kém xa. Lần trước Hàm Dương gặp nạn vẫn còn rõ ràng trước mắt. Lần này, tuyệt đối không thể để xảy ra bất cứ chuyện gì.
Vèo!
Nhân thân Diêm Xuyên, nhanh chóng vọt về phía Hàm Dương.
...
Bảy đại Tả Xuân Thu, lấy tốc độ cực kỳ nhanh bay thẳng đến Đại Tần Thành.
Bảy Tả Xuân Thu, mỗi người đầy vẻ dữ tợn. Cũng không lâu lắm, bọn họ đã đến Đại Tần Thành.
Ầm!
Một trận gió bão thổi qua Đại Tần Thành.
Bảy đại Tả Xuân Thu dừng ở phía nam của Đại Tần Thành. Mỗi người đều phát ra khí thế trùng thiên, sát khí ghê người.
- Diêm Xuyên, đi ra đi!
Bản thể dẫn đầu quát to một tiếng.
Nhưng sau tiếng hét lớn, sắc mặt Tả Xuân Thu lập tức cứng đờ.
Bởi vì, trước điện trung ương, cương thi Diêm Xuyên đã dẫn theo bá quan văn võ, dường như đã biết mình sẽ tới, nên sớm chờ đợi.
- Tả Xuân Thu?
Cương thi Diêm Xuyên nhìn chằm chằm vào bảy Tả Xuân Thu, trong mắt nhất thời cứng lại.
Vừa mới bắt đầu, cương thi Diêm Xuyên chỉ cho rằng sáu kẻ khác chỉ là con rối, cũng không phải có lực lượng thánh nhân như Tả Xuân Thu. Nhưng hiện tại xem ra, dường như không phải là chuyện như vậy.
Những Tả Xuân Thu này, mỗi người đều do thiên địa kết hợp lại.