Nguyên nhân vì Chu Liênthượng thần gả cháu gái quá phô trương, ban đầu quyết định đầu tháng ba lại kéodài sau tỉ thí tiên pháp.
Chu Liên thượng thần cưngụ tại cõi trời phía đông
Hỉ yến lần này có ngườinói là quy mô long trọng chưa từng có, tiên nhân được mời không một vạn thìcũng tám ngàn. Ta cầm thiệp mời vạn phần nghẹn khuất, Thủy Dạng thượng thần,Thủy Dạng thượng thần, đây thật sự nghĩ là ta sao?
Ta thở dài sau đó kêu thịnữ đứng ở sau ta : “Chu Liên thượng thần gả cháu gái chúng ta có cái gì phù hợpcó thể đưa sao?”
Thanh Y vẫn đứng bất động
Ta xoa nhẹ cái trán nói:“ta trước đây có thu thập được vật phẩm gì quý hiếm không, đang để ở chỗ nào?”
Nàng ta gật đầu, bắt đầuđi phía trước dẫn đường
Nàng mang ta tới trướcmột hòn giả sơn, sau đó cũng không làm thêm động tác gì nữa.
Ta đi vòng vo quanh giảsơn vài vòng, vẫn không phát hiện ra cơ quan bí mật nào
Nghĩ đến kiếp trước tathật có không ít thứ tốt, chỉ là hiện tại không nhớ được cơ quan bí mật của mậtthất.
Ta thật chán nản.
Chờ Tử Tô hái mật hoa trởvề, ta hỏi nàng nên làm cái gì bây giờ.
Tử Tô cũng khó xử: “MiêuMiêu, ngươi biết không, thượng thần a, dù tùy tiện đem ra vật gì đều là vậthiếm lạ độc nhất vô nhị, ngươi bây giờ không nhớ rõ chuyện kiếp trước, ngay lậptức tìm đâu ra lễ vật để đưa đây”
Ta gật đầu, trong lòngcũng sốt ruột không thôi.
Tận đến buổi chiều sư phụđến, nhìn thấy ta cau mày hỏi ta chuyện gì, ta mới nói ra nguyên do, thật bấtngờ sư phụ cười ha ha: “ Ngốc, ta đã chuẩn bị tốt cả rồi, đến giờ nàng đi cùngta là được.”
“ Vậy Tử Tô, Cẩm Văn cóthể đi không?”
Nghe nói đến hỉ yến, ChuLiên thượng thần sẽ tặng nước linh tuyền đặc biệt của Thiên Thai tiên cảnh, cóthể nâng cao một trăm năm tu vi, tuy đối với thần tiên đã đến cảnh giới thượngthần cũng không có gì đặc biệt, nhưng đối với Tử Tô, Cẩm Văn cũng là loại dượctốt hiếm có, Tử Tô gần đây thường nhắc cùng ta, nhưng nàng ấy là tiểu tiên chắcchắn sẽ không nhận được thiệp mời, ta lại không biết có thể mang thêm vài ngườitheo, thế nên mới có việc hỏi.
“Nói nàng ngốc nàng cònkhông tin. Nếu là thượng thần mà ngay cả tư cách mang hai người thị nữ đi theocòn không có, thì còn gì là thượng thần nữa.”
Ta thở phào nhẹ nhõm, cóthể mang hai nàng đi theo là hay nhất rồi.
Chỉ là từ lúc dọn đếnThủy Phán Cư, số lần nhìn thấy Cẩm Văn có vẻ ít đi, lúc trước còn có thể bangày gặp một lần, đến hôm nay đã nửa tháng cũng không nhìn thấy nàng ấy,cũng không biết là bận việc gì.
Thời gian lướt qua thật nhanhđảo mắt đã đến ngày tám.
Bởi vì Thiên Thai tiêncảnh cách thiên giới xa hơn một chút, chúng ta dự định xuất phát trước thờigian.
Cẩm Văn bảo rằng có việckhông tới được, ta cũng không miễn cưỡng nàng ấy.
Lần này đi, ta, sư phụ,Tử Tô ba người cùng thẳng tiến Thiên Thai cảnh.
Pháp khí này của sư phụnhư một chiếc thuyền màu đỏ. Mà ở trong thân thuyền chúng ta thấy thần tiên bayqua như lưu tinh, bọn họ lại hoàn toàn không thấy chúng ta, quả nhiên là mộtbảo vật, ta hiếu kì đưa tay vuốt phía trong thân thuyền, sờ vào thật ôn nhuậnmang theo nhè nhẹ mát lạnh, thật muốn dán lên trên.
Sư phụ thấy ta thích,liền cười bảo: “Nếu nàng thích như thế thì tặng nàng.”
Lòng ta đầy vui mừng,không ngớt nói lời cảm tạ.
Sư phụ cười có chút bỡncợt nói: "Nếu muốn cảm ơn ta như thế, thì nên có chút bày tỏ mới đúng.”
Ách. . .
Ta cái gì cũng không có.
Người vươn một ngón tay,chỉ chỉ má mình.
Ta: “ Viêm Hoàng, chàngngày thường thực tuấn tú.”
Giống như khi người làmdáng, ta phải thổi phồng người, cũng không ngờ trong nháy mắt mặt người trầmxuống, nghiêm trang ngầm bảo: “ Hôn ta ở đây “
Gò má ta thoáng chốc đỏbừng.
Ta lén nắm ngón tay, “Còncó Tử Tô mà”
“Ta làm thuật che mắt,nàng ta nhìn không thấy” Người cười tủm tỉm ngầm nói.
Như vậy a, vậy được rồi.. .
Ta tiến lại, tại cáchgương mặt người không được một tấc thì nhắm mắt lại, hướng về phía má của ngườihôn nhẹ nhàng phớt qua một cái, sau đó nhanh chóng thẳng người dậy, làm mộtloạt động tác như mây bay nước chảy sinh động lưu loát, tự bản thân ta cảm thấykhông tệ, Viêm Hoàng thoạt nhìn thần sắc ôn nhu dường như rất say sưa, làm tathoả mãn vô cùng.
Cũng không đoán trước vừangồi thẳng lại quay đầu đã thấy Tử Tô trợn mắt há miệng, vẻ mặt khiếp sợ nhìnta.
Sai, là nhìn chúng ta.
Ta diện vô biểu tình làmbộ rất trấn định mặt nổi bão: "Chàng không phải nói là đã làm thủ thuậtche mắt rồi sao?"
Viêm Hoàng: "Lừa gạtnàng."
Ta: ". . .
Ai nha, cái này thực sựlà ngượng chết người đi được.
Gò má ta nóng dọa người,phải dán vào mạn thuyền lạnh lẽo để hạ nhiệt.
Càng tiếp cận Thiên Thaitiên cảnh càng cảm thấy không khí vui mừng
Không biết bắt đầu từđâu, toàn bộ bầu trời bay đầy thất sắc hồ điệp(bươm bướm bảy màu), trongđó có một loại hồ điệp màu tím khi bay cánh sẽ rơi xuống hạt bụi vàng lấp lánhnhư hạt cát, phảng phất làm cho toàn bộ bầu trời đều đẹp lung linh.
Ở nơi đi vào Thiên Thaitiên cảnh có một hồ nước lớn, mà lúc này, trên mặt hồ tất cả đều là những cánhhoa đỏ, tầng tầng lớp lớp, thật là một biển hoa….
Ta rất là hưng phấn, lúcmuốn cùng người khác thảo luận chuyện kết hôn, đương nhiên, có chút tâm sự khuêmật, tất nhiên không thể nào nói cùng sư phụ, ta chậm rãi đi lại cạnh Tử Tô.
Nàng ấy nhắm vào ta cười đếnmờ ám.
Ta có chút thẹn thùng.Đợi ửng đỏ trên mặt bớt một chút, mới dám quay đầu tán gẫu với nàng ấy, “Tử Tôngươi xem, ở đây bố trí thật đẹp, trang trí màu đỏ mười dặm, sai, đâu chỉ mườidặm, trăm dặm cũng không hết, thực sự phô trương”
“Ngốc”
Vì sao mà tất cả mọingười đánh giá ta cũng chỉ có chữ này, ta chịu đả kích to lớn.
“Đây chỉ là thượng thầngả cháu gái, đợi đến lúc ngươi cùng Viêm Hoàng Thần Quân thành thân, là haithượng thần thành thân cũng không biết phô trương tới cỡ nào, ta cũng khôngnghĩ ra được”
Ách. . .
Ta ngượng ngùng muốnchết.
Ta hơi cúi đầu chăm chúnhìn Viêm Hoàng ở đầu thuyền đang nhìn ra nơi xa, tâm trạng cảm thấy vô cùng kỳdiệu.
Người đã từng là sư phụta, hiện tại, là người ta thích cũng là người thích ta.
Chỉ là, ta không biết rốtcuộc người có thích kiếp này của ta chút nào hay không.
Như là cảm thụ được ánhmắt của ta, người bỗng nhiên quay đầu lại, mỉm cười về hướng ta, một con bươmbướm tím đậu trên vai của người, hơi rung động hai cánh, bụi vàng bay lượnquanh người, đất trời thoáng chốc mất đi màu sắc.
Ta bỗng nhiên hiểu rõ,kiếp này của ta cho dù như thế nào đều không xứng với người.
May là, ta là Thủy Dạngthượng thần chuyển thế.
"Miêu miêu, đừng cóđờ ra!" Tử Tô bỗng nhiên lôi kéo tay của ta, "Ta nói với ngươi, ngươihiện tại là thượng thần, là người có thân phận."
Ta lấy lại tinh thần,nháy mắt với nàng ấy mấy cái: “Tới nơi chưa?”
“Sắp tới rồi, đến lúc đó cho dù ngươi bị người đến hỏi đông hỏi tây,đừng gặp ai cũng bày ra khuôn mặt tươi cười, Thủy Dạng thượng thần trước đâychính là người lạ chớ đến gần, nếu là bây giờ ngươi có thái độ hòa đồng vớingười khác, người khác sẽ xúm lấy ngươi không tha.”
"Thế nào xúm lấyta?" Ta có chút mê hoặc.
“Có thể xin pháp bảo củangươi a, xin ngươi chỉ cho … này tóm lại đều là chuyện phiền toái, ngươi phảicó uy nghiêm, hiểu không!” Tử Tô ngiêm túc nói
Lúc đầu bị bọn họ xúm lạita cảm thấy náo nhiệt, chẳng sao cả, thế nhưng nghe được muốn hỏi xin ta phápbảo, muốn ta chỉ bảo, ta nhất thời không biết làm sao, ta cái gì cũng không có,có cũng không dư, đến lúc đó thật mất mặt a…..
Vì vậy ta khẩn cấp thỉnhgiáo Tử Tô, "Ta đây nên làm như thế nào đây?"
"Giống nhưvậy!" Tử Tô ngồi thẳng người, "Ưỡn ngực, giơ cằm!"
"Đúng, cứ như vậy,còn có ánh mắt! Phải lãnh đạm, làm cho người ta đoán không ra, không biết ngươiđang có cảm xúc gì. . ."
Ách. .
Ta nghĩ cái này rất khókhăn, kết quả Tử Tô vỗ tay mấy cái, "Đúng ánh mắt như lúc bìnhthường ngươi đờ ra thất thần."
Ta bỗng nhiên hiểu ra.
"Còn nữa. . ."
Còn nữa a, ta vẻ mặt cầuxin.
"Ừ, người khác tìmngươi hỏi, ngươi giữ khoảng cách, thỉnh thoảng gật đầu là được rồi."
"Thật phải nhưvậy?"
Ta nghĩ như vậy rất khônglễ phép.
"Thủy Dạng thượngthần trước đây đối với ai cũng lạnh như băng nha,trước đây ta đứng xa liếc nhìnnàng ấy một cái, đã cảm thấy lạnh đến từng mảnh vụn luôn." Tử Tô nói xong,hoàn vô ý thức mà lấy tay chà xát cánh tay.
Ta nhàn nhạt nhìn Tử Tômột cái.
Nàng ấy cười khúc khích,"Miêu Miêu, ngươi còn kém xa lắm đó!"
Toàn bộ thiên giới, có lẽchỉ có một mình Tử Tô, luôn có sự tách bạch khi đối đãi vớiThủy Dạng thượng thần và Cốc Miêu Miêu.
Ta thật sự rất thích nàngấy.