Tiên Nghịch

Chương 853: Hợp thể cực mạnh



Nguyên lực của Vu Phi lập tức tản ra ngoài theo bản năng rồi bắt đầu tự tan vỡ. Nhưng sau khi tan vỡ lại không có bất kỳ hình bóng nào của Hứa Mộc. Cho dù Vu Phi có đem nguyên lực khuấy động khắp thiên địa bốn phía cũng không thấy được đối phương.
 
Vẻ mặt Vu Phi càng trở nên âm trầm và lạnh lẽo. Hắn lập tức hiểu, lần này Hứa Mộc đã chạy thoát.
 
Vu Phi rống lên giận dữ rồi đột nhiên xoay người lại nhìn chằm chằm vào Đồng Tử Đầu To đang giao chiến với phân thân. Vẻ mặt Vu Phi lúc này tràn đầy sát khí, hắn đem tất cả sự tức giận và sát khí đổ lên Đồng Tử Đầu To. Hắn tiến lên một bước rồi phóng thẳng về phía Đồng Tử Đầu To.
 
- Chủ chạy thoát thì ta khai đao với các ngươi!
 
Trong lòng Vu Phi rất phẫn nộ, cơn tức giận này giống như một loại bứt rứt. Tu sĩ Khuy Niết trung kỳ như hắn lại trơ mắt để cho một tên Khuy Niết sơ kỳ chạy thoát. Nhưng hắn lại không thể truy kích, loại cảm giác này đã từ lâu rồi hắn chưa từng phải trải qua.
 
Đầu To đang giao chiến với phân thân của Vu Phi, hắn đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại, hồn phi phách tán. Trong lòng hắn nhịn không được phải mắng lớn Vương Lâm rồi cơ thể lập tức lui về phía sau, định bỏ chạy.
 
Nhưng lúc này Vu Phi lại đang trong cơn giận dữ, trong nháy mắt hắn đã phóng đến gần. Với tính chất áp đảo tu vi và nguyên lực của Khuy Niết trung kỳ, Vu Phi vung một chỉ, năm cây kiếm màu đỏ thẫm bên ngoài cơ thể hắn lập tức mang theo những tiếng rít gào kinh người lao về phía Đầu To.
 
- Chết cho ta!
 
Vu Phi hét lớn lên, năm cây kiếm đỏ thẫm phóng tới giống như năm tu sĩ Khuy Niết sơ kỳ. Nếu cộng thêm với một cái thân phân trước đó thì sẽ là sáu tên tu sĩ Khuy Niết sơ kỳ dồn hết sức lực tấn công Đầu To.
 
Với tu vi của Đầu To, sao có thể chống đỡ được.
 
Trong ánh mắt Đầu To lộ ra vẻ tuyệt vọng, trong lòng cũng đột nhiên trở nên điên cuồng. Hắn đang muốn tự bạo nguyên thần của chính mình, dù sao cũng phải liều mạng hủy diệt một phân thân của đối phương.
 
Trong nháy mắt khi nguy cơ sinh tử ập lên đầu, một giọng nói lạnh lùng truyền ra từ phía sau Đầu To.
 
- Đây chính là kỳ tích của Vương mỗ!
 
Trong nháy mắt khi âm thanh lạnh lùng này trở nên vang vọng, Đầu To chỉ cảm thấy cơ thể mình lóe lên giống như bị người ta chụp lấy ném về phía sau. Hắn cũng lập tức thoát khỏi hiểm cảnh.
 
Vương Lâm từ trong hư vô tiến một bước ra ngoài đối mặt với sáu thanh kiếm. Vẻ mặt hắn vẫn lạnh lùng rồi tung ra một quyền. Khí thế của một quyền này vượt rất xa Tháp Sơn, làm vang lên một tiếng nổ ầm ầm kinh thiên, giống như tinh không sẽ bị một quyền này đánh tan.
 
Những tiếng nổ ầm ầm vang lên liên tiếp, tinh không trước mặt Vương Lâm ko ngờ lại vỡ vụn rồi xuất hiện rất nhiều khe nứt. Một luồng hàn khí khổng lồ thổi qua người Vương Lâm nhưng lại không sinh ra bất kỳ ảnh hưởng nào.
 
Tinh không còn phải tan vỡ như vậy, không cần phải nói đến sáu thanh phi kiếm kia. Một quyền của Vương Lâm lập tức đánh thẳng lên đám phi kiếm, những thanh kiếm này lập tức chấn động rồi ầm một tiếng vỡ vụn ra hóa thành rất nhiều mảnh nhỏ. Một phân thân do phi kiếm hóa thành liền phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt tên này lộ ra vẻ hoảng sợ và không thể tin nổi, đang muốn lui về phía sau.
 
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn lạnh như băng, lộ ra những luồng hàn ý vô tận giống như một khối hàn băng vạn năm. Những phân thân của Vu Phi có tu vi Khuy Niết sơ kỳ, bản thể là Khuy Niết trung kỳ, nếu để chúng liên hợp lại thì rất khó giết chết. Cho dù cuối cùng có thắng cũng phải mất một cái giá lớn. Cho nên cùng bản tôn hợp thể lại chính là sự lựa chọn tốt nhất của Vương Lâm lúc này. Hắn tiến lên một bước thì lập tức lao ra. Năm thanh phi kiếm ở bốn phía căn bản chưa kịp đuổi theo thì Vương Lâm đã đi đến bên cạnh phân thân vừa phun ra máu tươi. Hắn không cần nghĩ ngợi gì cả mà lập tức tung ra một quyền.
 
Ầm một tiếng, giống như cả bầu trời cũng trở nên run rẩy, phân kia lại phun ra một ngụm máu lớn, toàn thân tuôn ra vô số sương máu. Hắn điên cuồng lui người về phía sau, nhưng khi lui đến bước thứ mười thì ầm một tiếng rồi tan vỡ, hoàn toàn diệt vong!
 
Oanh sát!
 
Đây hoàn toàn là oanh sát!
 
Sau khi giết chết một phân thân của Vu Phi, Vương Lâm xoay người lại rồi tiến lên một bước nhanh chóng lao về phía năm thanh phi kiếm kia, tất cả mọi thứ đều chỉ xảy ra trong nháy mắt. Tốc độ của Vương Lâm lại nhanh như tàn ảnh, vừa di chuyển nắm đấm tay phải lại được tung ra, lần này lại rơi vào trong hư không. Nhưng một quyền này lại lập tức làm cho tinh không phát ra những tiếng két két, một cái khe nứt lớn điên cuồng xé toạc ra rồi phóng thẳng về phía trước giống như du long.
 
Thanh phi kiếm đỏ thẫm ở phía trước lập tức lóe lên rồi phóng thẳng về phía Vương Lâm. Hắn cũng không thèm nhìn, tay phải lập tức vung lên chụp một cái vào khoảng không. Thanh phi kiếm kia lập tức run rẩy, nó muốn vùng ra nhưng cuối cùng lại bị Vương Lâm nắm chặt lấy rồi trực tiếp bóp mạnh.
 
Ầm! Đây là cây phi kiếm thứ hai bị bóp nát, nó hóa thành phân thân định bỏ chạy, nhưng tia sét chợt lóe lên trong mắt Vương Lâm. Rất nhiều sấm sét lập tức nổ ầm ầm rồi ngưng tụ lại. Tất cả đều phóng thẳng lên người phân thân kia, một tiếng nổ kinh thiên vang lên, thân phân lập tức tan vỡ rồi mất mạng!
 
Lúc này bốn thanh kiếm khác đột nhiên bay đến rồi trực tiếp đâm lên người Vương Lâm, không ngờ lại phát ra những tiếng chấn động giống như va vào kim loại. Trên người Vương Lâm lại truyền ra một luồng phản lực không thể tưởng tượng nổi. Lực lượng này đánh văng những thanh phi kiếm ra vài trượng làm chúng liên tục run rẩy.
 
Tình cảnh này làm cho Đầu To ở phương xa phải trợn mắt há mồm. Hắn ngơ ngẩn nhìn hình bóng Vương Lâm vừa quen thuộc vừa xa lạ trước mắt rồi hít vào một hơi thật sâu, trong mắt hắn lúc này chỉ còn lại vẻ hoảng sợ.
 
- Đây. Phi kiếm lại không thể làm tổn thương cơ thể!
 
Không phải chỉ có mình Đầu To cảm thấy kinh hoàng, mà vẻ mặt Vu Phi cũng lần đầu tiên phải biến đổi, hơn nữa lại là những biến đổi rất lớn. Tình cảnh vừa rồi xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức làm hắn trở tay không kịp. Hầu như chỉ trong nháy mắt, đã có hai phân thân tan vỡ, điều làm này cho sự kinh hoàng từ tận đáy lòng hắn trở nên ngập trời.
 
Hắn trở nên âm trầm, đang muốn phóng ra. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, Vương Lâm đã mạnh mẽ xoay người rồi gầm lên một tiếng.
 
- A!
 
Đây là tiếng gầm rống của Cổ Thần, âm thanh của Cổ Thần đã rất lâu rất lâu rồi chưa từng xuất hiện trong không gian, lúc này lại đột nhiên trở nên vang vọng. Âm thanh này giống như vẫn mãi mãi còn tồn tại trong trời đất, âm thanh khai thiên lập địa.
 
Khi tiếng gầm của Cổ Thần vang lên, ngay cả sấm sét trong trời đất cũng phải khuất phục, tinh không này cũng trở nên run rẩy, bởi vì hắn là Cổ Thần. Trước đây rất nhiều năm, Cổ Thần đã đi quét ngang cả hư không, thay đổi cả thiên địa.
 
Khi tiếng gầm của Cổ Thần vang lên, trong nháy mắt lập tức có một luồng khí tức tang thương tràn ngập trong thiên địa. Tất cả sinh linh đều phải khuất phục trong tiếng rống của Cổ Thần, tất cả lực lượng đều trở nên tan rã.
 
Tiếng gầm rống này còn kịch liệt hơn rất nhiều lần tiếng sấm, những sấm sét ở trước mặt Vương Lâm lúc này chẳng là gì cả. Tiếng gầm hóa thành một cơn lốc khổng lồ quét qua bầu trời tạo thành một lực tấn công điên cuồng.
 
Vu Phi vừa mới nâng chân lên lại lập tức phải đối mặt với tiếng rống của Cổ Thần. Một luồng lực lượng chấn động tâm thần trực tiếp ầm ầm phóng tới làm hắn phải nhanh chóng lui về phía sau. Giống như nếu hắn không lùi lại sẽ bị lực lượng này xé toạc thân thể.
 
Vẻ mặt Vu Phi trở nên tái nhợt, lúc này Vương Lâm hiện ra trong mắt hắn giống như một hung thú viễn cổ đang phẫn nộ. Khí tức khổng lồ của Vương Lâm làm Vu Phi không thể không lùi. Nguyên lực trong cơ thể hắn lại nhanh chóng vận chuyển một cách không thể kiểm soát được, hình như nếu không như vậy thì hắn sẽ lập tức vỡ tan mà chết.
 
Trong nháy mắt này bên tai Vu Phi chỉ còn lại những tiếng ù ù, tất cả mọi thứ ở trước mắt giống như bị cắt đứt với thiên địa. Hắn chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình đập trong lồng ngực, thình thịch, thình thịch, rồi càng ngày càng nhanh.
 
Cuối cùng những tiếng tim đập thình thịch hầu như trở nên liên tục, điều này làm cho ánh mắt Vu Phi lộ ra vẻ hoảng sợ cực kỳ nồng đậm. Sự sợ hãi này đến từ linh hồn, đến từ một cảm giác run sợ trước Cổ Thần.
 
Lần đầu tiên Vu Phi sinh ra cảm giác sợ hãi. Cảm giác này lúc đầu chỉ có một chút, nhưng một lúc sau lại bao phủ cả tâm thần.
 
Sắc mặt Đồng Tử Đầu To lại càng trở nên tái nhợt. Khi tiếng rống Cổ Thần vang lên, hắn lập tức cảm thấy tâm thần run rẩy. Hắn có tiên nguyên và đã trở thành tiên nhân, nhưng vào khoảnh khắc này hắn lại sinh ra một loại ảo giác giống như chính mình chỉ là một con kiến hôi.
 
Cơ thể Lôi Cái lại càng trở nên run rẩy. Trong linh hồn hắn giống như có một luồng ý chí đang gầm rống. Luồng ý chí này giống như của một người hầu nhìn thấy chủ nhân, hắn bắt buộc phải quỳ gối trong hư không, tâm thần chấn động và có thể phục tùng tất cả mệnh lệnh của đối phương.
 
Loại cảm giác này là lần đầu tiên hắn gặp phải trong đời. Tuy vừa chấn động vừa tràn ngập cảm giác hoảng sợ nhưng lại không bài xích, ngược lại hắn càng cảm thấy thân thiết.
 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv