Tiểu Bắc Viêm Cực nằm ở phía bắc của Chu Tước Tinh, trước đây là chỗ ở của Tuyết Vực quốc.
Nơi này từ khi có tu sĩ xuất hiện ở Chu Tước Tinh băng tuyết chưa bao giờ tan, gió lạnh gào thét cả ngày, sương lạnh đây trời. Từ xa nhìn lại, chỉ thấy nơi đây có màn sương lạnh màu lam u ám chậm rãi thổi qua. Ở nơi này, tất cả mọi vật đều im lặng như tờ.
Màn sương lạnh này chính là khí Cửu Lê chỉ có ở nơi cực lạnh cực nóng, vừa mới xuất hiện đã phát tán ra một sức mạnh cổ xưa thần bí.
Màn sương Cửu Lê không những hủy diệt toàn bộ những sinh linh mà còn có một tác dụng khác, đó là đem tất cả những vật không thể bị phá hủy trong thời gian ngắn hấp thu vào bên trong, chậm rãi làm đông lạnh.
Tiểu Bắc rất rộng lớn. Năm đó Tuyết Vực quốc cũng bỏ công sức thăm dò được một phần ba, những không thể tiếp tục, đành lập quốc ở bên ngoài. Những nơi sâu bên trong Tiểu Bắc, bọn họ không thể tra xét.
Những nhưng người có bản lãnh cao cường trong Chu Tước Tinh đều biết ở giữa trung tâm của Tiểu Bắc có một cánh đồng băng màu đỏ.
Băng ở nơi đó không lạnh, mà rất nóng.
Đây là một loại biến đổi rất kỳ diệu. Có thể làm cho lửa xuất hiện dưới dạng băng, đây là một bản lãnh tạo ra những vật làm cho người ta phải sùng bái. Nơi này được tu sĩ ở Chu Tước Tinh gọi là Tiểu Bắc Viêm Cực.
Bên trong nơi này, từ xưa đến nay luôn tồn tại cấm chế tự nhiên, khí Cửu Lê chính là một trong số đó. Ngoài ra còn có huyết chi quang cực nóng, ánh sáng này thần bí khó lường, đối với những vật không có huyết dịch không có tác dụng. Nhưng nếu sinh vật có huyết dịch bị ánh sáng này chiếu đến, huyết dịch toàn thân sẽ sôi trào, thiêu đốt không đến mười nhịp thở sẽ lập tức tử vong.
Thêm nữa, những tảng băng còn có thể hấp thụ thần thức. Bên trong nơi này, thần thức bị suy yếu vô cùng.
Lúc này, ở sâu bên trong Tiểu Bắc Viêm Cực, một đồng tử bị toàn thân bị viêm băng màu đỏ bao phủ, xung quanh tràn ngập màn sương Cửu Lê.
Đồng tử này tướng mạo tuấn tú, chỉ có điều lúc này trên mặt lộ vẻ vật vã, thi thoảng lại há miệng phun ra một đạo hắc khí. Hắc khí này lập tức dung nhập vào trong viêm băng, từ đó khuếch tán ra ngoài, đẩy lui dần đám khí Cửu Lê.
Chỉ có điều đám khí Cửu Lê này vừa mới tản ra liền lập tức xông lên bao vây lấy viêm băng để luyện hóa.
Đồng tử này chính là ma đồng của đại trưởng lão Tôn Thái của Thi Âm Tông ở Chu Tước Tinh khi nghênh chiến với lão tổ Cự Ma Tộc thả ra.
Ma đồng này rất kỳ dị. Năm đó thân thể của lão tổ Cự Ma Tộc bị hắn tấn công tán loạn, nguyên thần không thể chạy ra, cuối cùng bị ma đồng truy kích đến tận Tiểu Bắc Viêm Cực này mới may mắn thoát được.
Nếu Tôn Thái không bị thiên phú thần thông của lão Tổ Cự Ma tộc tống ra khỏi Chu Tước Tinh, ma đồng này có hắn khống chế sẽ quyết không thể nào bị nhốt ở nơi này.
Ma đồng này có lai lịch rất lớn!
Nói đến lai lịch của ma đồng này nhất định phải nói một chút đến Thi Âm Tông!
Thi Âm Tông là một tông phái rất lớn, lớn hơn rất nhiều so với các tông phái khác ở Chu Tước Tinh. Thực tế, trên phần lớn các tu chân tinh đều có Thi Âm Tông tồn tại.
Thi Âm Tông giống như một con quái vật lớn vươn các chi ra cắm rễ trên phần lớn các tu chân tinh, làm các vụ giao dịch mua bán thi thể, sưu tập đủ loại dị vật.
Có rất ít người biết được tổng bộ của Thi Âm Tông rốt cuộc là ở chỗ nào. Đây là một bí mật.
Kết cấu của Thi Âm Tông giống như một hình tháp, phân nhánh rất nhiều.
Ở tu chân liên minh, Thi Âm Tông không được nhiều người thừa nhận là một tông phái! Nhưng hơn xa những môn phái trên các tu chân tinh, Thi Âm Tông mới thật sự là một đại tu chân môn phái.
Rất nhiều tu sĩ hùng mạnh của thế hệ trước đều biết Thi Âm Tông không phải là dễ trêu chọc. Nghe nói những nhân vật bí mật trong tông phái này cùng với việc tiên giới bị phá nát năm đó có chút liên hệ.
Chẳng qua đây cũng chỉ là đồn đại, khó có thể phân biệt thật giả.
Nhưng dù thế nào thì sự hùng mạnh của Thi Âm Tông không cần phải nghi ngờ.
Ở mỗi một tu chân tinh có mặt Thi Âm Tông, tổng bộ Thi Âm Tông đều có hai người được sắp xếp phụ trách, một là tông chủ, và một là đại trưởng lão. Tông chủ quản lý tất cả mọi việc, còn đại trưởng lão là người giám sát.
Ở Thi Âm Tông có một bộ bảo giám, trên đó có ghi chép về ba nghìn thi thể các loại. Những thi thể này, mỗi khi có một người tìm thấy liền có thể đổi lấy được một ít báu vật.
Ma đồng kia là do Tôn Thái tìm được trên một tinh cầu hoang dã.
Thi thể của ma đồng này trong bảo giám của Thi Âm Tông xếp thứ một trăm bảy mươi mốt. Hắn có linh căn ẩn, không cố định, thuộc loại vật trời sinh ra để người đoạt xá. Một khi bị đoạt xá, sẽ tự nhiên sinh ra linh căn tương xứng với người đoạt xá.
Tôn Thái sau khi có được ma đồng này vô cùng mừng rỡ, tế luyện hơn ngàn năm, cuối cùng luyện hóa thành một thi thể có bản lãnh Anh Biến Trung Kỳ. Chỉ có điều dị vật này trước khi bị đoạt xá phải được đặt trong một trận pháp nuôi dưỡng đặc biệt, không được rời khỏi trận pháp quá lâu.
Vì vậy, lúc Tôn Thái đi đến tiên giới chưa mang theo ma đồng này, mà vẫn đặt ở Chu Tước Tinh. Mãi cho đến khi hắn trở về, hắn mới lấy ma đồng này ra dự định rời khỏi Chu Tước Tinh đi đến một phân bộ của Thi Âm Tông ở tinh vực lân cận. Ở nơi đó, hắn sẽ giao ma đồng này ra để đổi lấy một phân thần hoàn từ bát phẩm trở lên để giải khai phong ấn của Chu Dật.
Đúng lúc đó, hắn được Vương Lâm gọi về nên mới gọi ma đồng này xuất hiện truy sát lão tổ Cự Ma Tộc.
Bên ngoài Tiểu Bắc Viêm Cực, ba đạo cầu vồng hai trước một sau phá không mà đến. Hai người phía trước, một người mặc áo trắng, tóc dài phấp phới, lộ ra thân ảnh của một thanh niên.
Bên cạnh thanh niên này còn có một người trung niên. Người này thân mình cục mịch, cả người toát ra một vẻ cao ngạo. Nếu nhìn kỹ, có thể thấy thân thể người này không phải là thật, mà là hư ảo.
Ở phía sau hai người có một lão già đầu bạc nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt khó coi đuổi theo không bỏ.
Ba người này đúng là bọn Vương Lâm.
- Nhóc con, tốc độ của ngươi quá chậm, lão tử dọc đường đi đã chờ ngươi mấy lần, nếu ngươi không nhanh lên, lão tử sẽ không chờ ngươi nữa!
Tư Đồ Nam quay đầu lại nhìn tứ tổ của Tiên Di Tộc ở đằng xa, lớn tiếng nói.
Tứ tổ cũng thấy việc này rất kỳ quái, nhưng trong lòng hắn có chút không cam lòng. Hắn có một bí thuật, một khi đuổi kịp người nuốt cây tổ linh kia sẽ đem ra thi triển, đoạt lại tổ linh trở về. Nhưng với một điều kiện tiên quyết là tổ linh chưa bị người kia luyện hóa.
Đúng là vì nguyên nhân này nên hắn mới có thể tiếp tục kiên trì đuổi theo.
Ba người bay với tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã lướt qua Tiểu Bắc vào tới Viêm Cực. Vương Lâm liếc mắt một cái liền thấy được ma đồng bên trong khối băng màu đỏ ở phía xa.
Tư Đồ Nam hai mắt phát sáng, cười ha hả, thân mình lập tức dừng lại, quay đầu nhìn về phía tứ tổ đuổi theo.
- Tiểu Bắc Viêm Cực này là nơi khi xưa lúc thân thể lão phu chưa bị phá nát đã từng ở đây tu luyện rất lâu, nơi này có những cấm chế vô cùng khó lường.
Tư Đồ Nam nói xong, ánh mắt lộ vẻ hồi tưởng, tay phải bấm quyết, trong miệng thốt ra vài từ ngữ, hướng về một bên chỉ vào hư không.
Lập tức mặt đất nhoáng lên một cái. Toàn bộ những lớp băng của Tiểu Bắc Viêm Cực lập tức lóe tinh quang, những đạo tinh quang này ngưng tụ với tốc độ cực nhanh, lóe lên phóng ra.
Tư Đồ Nam cười ha hả, túm lấy Vương Lâm, thân hình nhoáng lên, xuất hiện cách đó trăm trượng nhìn tứ tổ.
Chỉ thấy tứ tổ kia vừa mới đuổi tới, lập tức toàn bộ trời đất lóng lánh bạch quang chói mắt. Những đạo bạch quang sáng chói này mang theo một năng lực quỷ dị, chiếu lên người của tứ tổ. Lập tức, làn da toàn thân tứ tổ dâng lên hồng quang.
- Huyết chi quang của Cực Viêm!
Tứ tổ cười lạnh. Tiên Di Tộc của hắn trước đây vốn là cư dân của Chu Tước Tinh, đối với Tiểu Bắc Cực Viêm này cũng có hiểu biết rất sâu sắc, hắn liếc mắt một cái liền nhận ngay lai lịch của bạch quang này.
Hai tay hắn xoa lên người một cái, lập tức một phù văn thật lớn xuất hiện trước thân người. Hắn đẩy một cái, phù văn này lập tức chớp động, bạch quang bốn phía đều tiêu tan, trong nháy mắt từ trên người tứ tổ lui lại.
Tư Đồ Nam kêu khẽ một tiếng, trong mắt lóe lên hàn quang, thân mình khẽ động, nhanh như tia chớp trực tiếp lao tới tứ tổ.
Tứ tổ ngẩng mạnh đầu nhìn chằm chằm Tư Đồ Nam, vỗ vào phù văn trong tay một cái, lập tức biến ra từng sợi tơ bay đến quấn xung quanh Tư Đồ Nam.
Tư Đồ Nam cười ha hả, cũng không né tránh mà trực tiếp từ bên trong những sợ tơ này xuyên thấu qua, bỗng nhiên chui vào trong cơ thể của tứ tổ. Tứ tổ thân mình chấn động, quát:
- Cút ra!
Hắn đưa tay trái vỗ mạnh lên trán, phía trên mi tâm lập tức xuất hiện một cái cây cửu diệp.
Đúng lúc cây này xuất hiện, Tư Đồ Nam trong nháy mắt từ trong cơ thể tứ tổ chui ra, toàn thân phóng ra khí tức mạnh mẽ, miệng quát:
- Sương Cửu Lê!
Lập tức, đám sương đen bao phủ viêm băng trên người ma đồng hướng về Tư Đồ Nam bay tới, trong nháy mắt đem hắn cùng với tứ tổ bao bọc vào bên trong, rồi kéo về hướng viêm băng đang vây khốn ma đồng.