Tiên Nghịch

Chương 1600: Ba hồn bảy phách



….Trận đại chiến đó ta vẫn chưa tận mắt thấy hết mà hết thảy đều dựa vào lý ức của muội muội ta. Liên Đạo Phi tu vi thông thiên, một mình đánh với tứ đại chiến tướng và rất nhiều đệ tử Thất Đạo Tông.
 
Mạnh mẽ áp đảo, sau khi đánh mọi người trọng thương xong thì ở phía sau, muội muội ta và mấy tiên phi phản bội, cũng quay ra trợ giúp Liên Đạo Phi.
 
Ngay lúc này, vào lúc hỗn loạn nhất, Liên Đạo Phi vọt qua mọi người tới nơi bế quan của Thất Thải Thiên Tôn. Thất Thải Thiên Tôn không thể không xuất quan đánh với Liên Đạo Phi một trận.
 
Trận chiến ấy rất kịch liệt, vốn Thất Thải Thiên Tôn đã mang thương tích, không thể địch lại. Hắn liền triệu hồi thiên đạo đặt trong thế giới động phủ, dùng thuật cắn nuốt thiên đạo để đối kháng với Liên Đạo Phi.
 
Cuối cùng Liên Đạo Phi bị trọng thương, bị thiên đạo nuốt lấy, từ đó về sau không biết đi đâu nhưng lấy tiên nhân bất diệt thể của hắn thì sẽ không thể chết được, còn đang ở trong thế giới động phủ này.
 
Nhưng ngày đó thiên đạo cũng trọng thương sắp chết, tán lạc vô số máu thiên đạo, cuối cùng tiêu tán. Nhưng chúng sinh do thiên đạo tạo ra trong động phủ lại không hề biết thiên đạo đã chết!
 
Kim thân của Thất Thải Thiên Tôn tan nát, hoá thành một chủ hồn, trong đó ẩn chứa đạo thuật thần thông cả đời hắn, chính là kẻ ở bên ngoài thuyền ngày hôm nay.
 
Một hồn khác ẩn chứa ý cảnh và bổn nguyên lực của hắn, sau đại chiến bỏ chạy, ứng với bổn nguyên của hắn trong giới nội.
 
Hồn cuối cùng có được tất cả trí nhớ của Thất Thải Thiên Tôn, biết làm thế nào để triệu hoán thiên đạo, biết vật năm đó hắn lấy được từ mảnh nhỏ bị hắn dấu ở đâu.
 
Hồn cuối cùng không có bổn nguyên, không có thần thông, cho tới hiện tại không ai biết hắn ở nơi nào. Hắn có lẽ là một tu sĩ, có lẽ chỉ là một phàm nhân, cũng có thể là một trong vô số mãnh thú….qua vô số lần luân hồi, có lẽ hắn cũng quên thân phận của mình rồi. Trí nhớ của hắn vẫn luôn ngủ say.
 
Một trong tam hồn có được thần thông chính là đạo nhân bảy màu. Người này có chiến lực cao nhất. Hắn bức mấy tiên phi nghe lệnh, cũng thu phục gã sai vặt Chưởng Tôn, chiếm cứ giới ngoại, trong vô số năm không ngừng tìm kiếm hồn thứ ba….
 
Hắn dần dần có ý thức của mình, nếu tìm được hồn thứ ba, sau khi cắn nuốt, lại cắn nuốt thêm được người nắm giữ ý cảnh bổn nguyên thì hắn liền có thể trở thành Thất Thải Thiên Tôn mới!
 
Mà hồn thứ hai trong giới nội cũng tìm kiếm. Hai hồn này giờ là ai hút được hồn thứ ba cũng có thể trở thành người chủ!
 
Mà bởi vì hồn thứ ba nắm trí nhớ nên nếu không có hồn thứ ba trọng yếu này thì những hồn khác không thể dung hợp cắn nuốt, cho nên hồn thứ hai và đạo nhân bảy màu vẫn không thể cắn nuốt đối phương.
 
Đừng nói là bọn họ, ngay cả mấy phách khi Thất Thải Thiên Tôn sụp đổ phân ra cũng chưa thể cắn nuốt nhau.
 
Thất Thải Thiên Tôn tử vong thì ngoài tam đại chủ hồn còn có thất phách. Chúng trong vô số năm qua lần lượt luân hồi, thay đổi đủ loại thân phận. Nhưng hồn của bọn chúng thuộc về Thất Thải Thiên Tôn!
 
Đạo nhân bảy màu và hồn thứ hai căn bản không thể nhìn được bảy phách này. Bọn họ dù là tìm được nhưng cũng không thể cắn nuốt, chi bằng để cho bọn chúng tự do, để bọn chúng tự tu luyện. Như vậy thì tới khi tìm được hồn thứ ba, sau khi cắn nuốt bảy phách còn lại sẽ tự bị hấp dẫn tới, tạo thành Thất Thải Thiên Tôn hoàn chỉnh.
 
Đó là tất cả những gì bí ẩn của thế giới trong động phủ này.
 
Sóng gió bốc lên ngập trời trong lòng Vương Lâm. Những chuyện mà nữ tử này kể ra ở Tiên Cương đại lục thì hắn còn có thể bảo trì bình tĩnh nhưng lúc này sau khi nghe được những lời đó thì hắn cũng phải lui lại một khoảng, sắc mặt nhanh chóng biến hoá.
 
Hắn rốt cục biết người thứ ba là gì rồi!
 
Hắn rốt cục biết vì sao đạo nhân bảy màu kia và người ở bức tượng mình đạt được lại bất đồng.
 
Hắn rốt cục hiểu tại sao ngân y nữ tử trong không gian trữ vật lại nói là cánh cửa không phải do nàng mở. Cánh cửa này rất có khả năng là cửa của động phủ này.
 
Cửa của động phủ này mở ra, cũng không phải là ai cũng mở được mà phải là người nắm vững phương pháp như người điên được nữ tử trước mắt này nói ra mới được!
 
Phương diện này có lẽ còn có chút không hợp lý nhưng một chút này Vương Lâm cũng không thèm quan tâm. Trong đầu hắn lúc này là một hình ảnh.
 
Sự thật có lẽ đúng là có chút sai sót nhưng khả năng lớn nhất là thế.
 
- Ba hồn bảy phách…hoá ra là ba hồn bảy phách! Ta năm đó từng nói Chiến lão quỷ chưa chết, khiến vẻ mặt Chưởng Tôn lúc gặp lại Chiến lão quỷ trên chiến trường liền tỏ vẻ e sợ!
 
Ngay cả hắn cũng không biết….còn cả khi ta cứu Thanh Thuỷ trong Thất Thải Giới ở Côn Hư, đạo nhân bảy màu xuất hiện có vẻ rất coi trọng Chiến lão quỷ….
 
Hắn từng nói là Chiến lão quỷ đúng là một người khác….chẳng lẽ Chiến lão quỷ này chính là hồn thứ hai.
 
Nhưng chỉ có vậy, hắn mới có tư cách đối kháng với đạo nhân bảy màu! Cũng có thể nói là trong cơ thể Chiến lão quỷ có một hồn. Hồn phách đó chính là hồn thứ hai của Thất Thải Thiên Tôn!
 
Nếu như thế thì đại chiến giữa giới nội và giới ngoại cũng chính là trận chiến giữa Chiến lão quỷ và đạo nhân bảy màu. Mục đích của trận chiến này chính là ở trong giết chóc vô tận này mà tìm được người thứ ba!
 
Như vậy thì hồn phách thứ ba rốt cục là ai! Tâm thần Vương Lâm rung lên, tìm tòi trong đầu, làm cho bản chất lộ ra!
 
- Còn có đạo nhân bảy màu kia…ta năm đó ở trong Côn Hư từng phát hiện ra bảy màu nhìn Thanh Thuỷ. Ánh mắt giống như đang xem bản thân vậy. Ta lúc đó vốn kỳ quái nhưng chưa bao giờ nghĩ tới đáp án. Hôm nay nhìn lại, đáp án đã được miêu tả sinh động.
 
Thanh Thuỷ sư huynh chính là một trong thất phách của Thất Thải Thiên Tôn! Khó trách cuộc đời hắn lại thê thảm như vậy, khó trách hắn có thể đạt được sát lục bổn nguyên…thảo nào hắn vừa mới vào bước thứ ba đã cường đại như thế!
 
Thất phách này ta chỉ biết có Thanh Thuỷ. Sáu người còn lại là ai…ta…Vương Lâm ta có phải hay không….
 
Vương Lâm trầm mặc, ánh mắt lộ hàn quang.
 
- Mục đích của ta chính là giết Thất Thải Thiên Tôn. Chỉ có giết hắn mới tiêu tan được oán hận năm đó của ta. Mục đích của ta và ngươi giống nhau, chúng ta hợp tác đôi bên cùng có lợi.
 
Ta có thể cầu xin sư tôn, nhờ người đưa ngươi tới Tiên Cương đại lục, cho ngươi bớt đi kiếp nạn nhập giới. Thất Đạo Tông ta cũng không cần, một khi Thất Thải Thiên Tôn tử vong thì tất cả đều cho ngươi!
 
Còn những người khác trong động phủ này thì bọn họ không thể đi ra được. Bọn họ không chịu nổi kiếp nạn khi nhập giới, cho dù là sư tôn ta ra tay cũng không thể giúp nổi.
 
Nhưng ta còn có một phương pháp. Bọn họ dù không thể tiến vào Tiên Cương đại lục nhưng lại có thể luân hồi, lấy phương pháp chuyển thế luân hồi cho người thân ngươi mang hồn phách của họ vào Tiên Cương đại lục đầu thai.
 
Đây là cách duy nhất ta có thể nghĩ ra!
 
Vương Lâm trầm mặc hồi lâu, ngẩng đầu nhìn nữ tử này, ánh mắt lộ vẻ suy tư.
 
- Cho dù ngươi hợp tác với ta thì thực lực của đạo nhân bảy màu và Chiến lão quỷ thì chúng ta cũng không thể đối kháng, chỉ có thể chịu trận!
 
Nghe thấy Vương Lâm nói vậy, nữ tử nở nụ cười. Không thể không nói là tướng mạo của nữ tử này tuyệt mỹ. giờ phút này cười lên như khiến hoa cũng phải ghen tức, khiến cho người ta nhìn mà trái tim loạn nhịp.
 
- Giết Thất Thải Thiên Tôn, ta có hai phương pháp.
 
- Phương pháp đầu tiên : Bởi vì giới nội trong động phủ ở đây đã bị phong ấn nhiều năm, lại bị trận đại chiến phá huỷ đi nhiều, ta không thể tự mình tiến vào, chỉ có thể lấy thân thể muội muội ta ngưng tụ một tia nguyên thần tới.
 
Nhưng nếu như có thể dần dụ đạo nhân bảy màu hoặc hồn phách thứ hai đi tới cửa động phủ thì cũng chính tại đại môn của động phủ này, nguyên thần của ta có thể ngưng tụ nhiều hơn, với tu vi của ta có thể giét người!
 
Phương pháp này không hoàn mỹ. Ta còn có phương pháp thứ hai. Phương pháp này quan trọng nhất là hồn phách thứ ba. Ta dạy ngươi một thần thông, ngươi nếu tìm được hồn thứ ba có thể lợi dụng thần thông này mà thôn phệ, hoàn toàn giết chết hắn.
 
Từ đó về sau, ngươi chính là hồn thứ ba. Ta sẽ giúp ngươi thôn phệ đạo nhân bảy màu và hồn phách thứ hai. Ngươi tiếp tục thu thất phách còn lại. Từ đó về sau ngươi chính là Thất Thải Thiên Tôn!
 
Ta và em ta có thể ở bên cạnh ngươi. Nàng làm phi tử của ngươi, ta là đạo lữ song tu. Do đó tất cả lại trở về với quỹ tích vốn có của nó.
 
Ngươi nếu đã có người phụ nữ khác cũng có thể lấy làm phi tử, thậm chí là trên Tiên Cương đại lục, ngươi thích người phụ nữ nào ta cũng có thể bắt giúp ngươi, cùng ngươi tu luyện.
 
Đạo nhân bảy màu năm đó cũng như thế. Ta giúp hắn bắt không ít nữ tử, bát phi ngoài muội muội ta ra thì những người còn lại hầu như là do ta giúp tìm kiếm….
 
Mà dưới sự trợ giúp của sư tôn ta, ngươi và ta sau khi song tu linh hồn có thể dung hoà, tu vi có thể được gia tăng. Ngươi lấy đi mảnh nhỏ từ Cổ Thần Cảnh kia, chúng ta ở trên Tiên Cương đại lục chắc chắn sẽ tieeo dao, cuộc sống không còn bị người khác đè nén trong động phủ nữa!
 
Nữ tử này cười quyến rũ, giọng nói vang lên, lại nói với Vương Lâm.
 
Vương Lâm bình tĩnh suy nghĩ, liếc mắt nhìn nữ tử này một chút. Hắn không hiểu tại sao lại liên tưởng tới một chuyện hắn đã từng gặp.
 
Chuyện đó khiến Vương Lâm cảm nhận cực kỳ sâu sắc, cho tới hiện tại đã cách đó hơn ngàn năm mà trong trí nhớ của hắn vẫn còn y nguyên.
 
Ở trong vùng đất Yêu Linh, Vương Lâm từng gặp qua nữ tử của Chưởng Tôn, thánh tổ của phù văn tộc. Nữ tử này cực kỳ thê thảm, hai mắt bị móc ra, toàn thân bị trấn áp trong động phủ của Thanh Lâm.
 
Nữ tử này oán Thanh Lâm cực giống nữ tử đang đứng trước mặt này. Những lời nói của thánh tổ phù văn tộc năm đó vốn Vương Lâm không tin lắm nhưng cuối cùng hắn nghe Thanh Lâm chính mình thừa nhận thì Vương Lâm lại mê mang.
 
Hắn không biết phương diện này ai mới là người đúng.
 
- Việc này sau đó hãy nói. Lúc này quan trọng nhất là làm thế nào tránh được đạo nhân bảy màu đang đuổi giết bên ngoài!
 
Những lời nói của đối phương không suy tư chút nào khiến Vương Lâm thầm cười lanh. Tâm có của hắn rất sâu, cũng không nói ra miệng. Dù sao lúc đầu hợp tác với nữ tử này, giết chết Thất Thải Thiên Tôn đối với mọi người đều có lợi.
 
- Việc này không khó. Ta và ngươi trao đổi thệ huyết xong, xác định hợp tác rồi ta sẽ điều khiến chiếc thuyền này na di, đưa ngươi tới một nơi an toàn.
 
Nữ tử mỉm cười nói.
 
- Thệ huyết?
 
Hai mắt Vương Lâm sững lại. Hắn đột nhiên lại hiểu ra. Tất cả những lời đối phương nói ra đều chỉ là đánh lạc hướng, hiển nhiên chỗ này có thâm ý riêng.
 
- Việc này không vội. Tế đàn ngươi nói năm đó ở đâu?
 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv