Lúc này trong thân thể Thiên Lại Cự Nhân cũng có vô số đạo hào quang bay ra, chính là Bát Bộ Thiên Long, Phá Quân Thất Sát cùng quan viên các cấp Tiên Tần.
Đồng thời trong bạch quang kia, pháo đài Thiên Lại bắt đầu được xây dựng lại. Thiên Lại Trí Long vừa mới sinh ra bắt đầu sánh vác trọng trách xây dựng pháo đài Thiên Lại. Tuy rằng nó vừa mới sinh ra, có rất nhiều chuyện chưa thể xử lý hoàn mỹ, nhưng nó vẫn đang nỗ lực không ngừng.
Trong quá trình xây dựng pháo đài Thiên Lại, các tu sĩ ngoài trăm vạn dặm cảm giác được dao động nguyên khí nơi này, từ xa vô số tu sĩ rất nhanh bay tới. Trong số này, ngoại trừ những tu sĩ còn sống sót. còn có ba ngàn Nguyên Anh Chân Quân và Phản Hư Chân Nhất, tạo thành một cánh đại quân.
Chỉ thấy trên tinh không có vô số tinh thuyền bay về phía tinh vực Thiên Lại chỉ còn to chừng trăm dặm. ba ngàn Nguyên Anh Chân Quân và Phản Hư Chân Nhất này chính là viện quân từ thế giới Thương Khung.
Số viện quân này bay về phía pháo đài Thiên Lại, dẫn đầu là Chưởng tông Vân Hải Thanh Minh tông Liên Thành Thiên. Nhìn thấy pháo đài Thiên Lại đang được xây dựng lại, vô cùng cao hứng. Rốt cục môn phái của mình lại có được động phủ, không tới nỗi trở thành cô hồn dã quỷ không chốn nương thân.
Trong lúc hỗn loạn này, phân thân của Dư Tắc Thành lén lút trở về pháo đài Thiên Lại, báo cáo tình hình với Bát Bộ Thiên Long.
Đại chiến chấm dứt. sau khi Dư Tắc Thành truyền tống các tu sĩ còn sống sót ra xa, sau đó hắn cùng Tứ sư huynh chạy ra xa chiến đấu ba tháng trời, số tu sĩ ở đây cũng không ngồi không chờ đợi. Bọn họ xông lên, chém giết hết ngàn tên chiến sĩ Dị tộc còn sót lại.
Nghe nói chỉ còn bảy tên Thích Đề Hoàn Nhân tộc hóa thành điện quang bay ra xa trốn thoát, một trăm hai mươi sáu ngàn vạn đại quân bị tiêu diệt toàn quân.
Thật ra ngàn tên cường địch còn sống sót sau cái quét một vòng của Tứ sư huynh, nếu không chết cũng tàn phế, cho nên mới tiêu diệt địch nhân dễ dàng như vậy.
Sau khi giết chết bọn chúng, các tu sĩ này ở lại đây chờ đợi. May mắn các tu sĩ Vân Hải Thanh Minh tông cũng không hợp thể cùng Thiên Lại Cự Nhân, bọn họ ở lại đây sử dụng kỹ thuật xây thành trong tinh không của mình xây dựng một nơi tạm trú, mọi người cùng nhau chờ đợi.
Nếu Chung Cực Thần Uy Sĩ đạt được thắng lợi, trốn đi đâu cũng bằng vô dụng.
Nếu pháo đài Thiên Lại thắng lợi, vậy sẽ có vô số của cài phân chia cho mọi người.
Cho nên mọi người đều ở lại đây chờ đợi, qua nửa tháng nhưng vẫn không có tin tức gì. Chỉ có viện quân của thế giới Thương Khung, mười giới Vực Ngoại lục tục kéo tới.
Câu châm ngôn xưa nay không bao giờ sai trật, viện quân lúc nào cũng xuất hiện sau khi cuộc chiến đã tàn...
Thật ra tốc độ như vậy đã rất nhanh, lần trước Dư Tắc Thành bay từ thế giới Thương Khung tới tinh vực Thiên Lại mất chừng một tháng.
Đám tu sĩ trước khi cuộc chiến bắt đầu rời khỏi pháo đài Thiên Lại, ai nấy trở về nhà mình mất một tháng, sau đó lan truyền tin tức, các tổ chức lớn bắt đầu liên hệ với nhau, tổ chức nhân thủ.
Không có người cầm đầu là không được, còn phải mở đại hội liên minh tuyển ra minh chủ. chuẩn bị hậu cần tiếp tế tiếp viện, tập trung lại một chỗ cùng xuất phát... tóm lại là vô số sự tình, thậm chí suýt chút nữa còn xảy ra nội chiến. Rốt cục hai tháng mới chuẩn bị xong, đây cũng đã là tốc độ nhanh nhất. Phải biết rằng đây không phải là chuyện của một môn phái, là chuyện của toàn Tu Tiên Giới, vô số thượng môn. trung môn, còn có Vực Ngoại, sự tình rất nhiều.
Bọn họ bay đến nửa đường mới phát hiện tinh vực trước mặt hỗn loạn, kết quả viện quân lại bị càn chân hơn tháng.
Đợi cho bên này chiến đấu chấm dứt, liên quân DỊ tộc bị tiêu diệt toàn quân, tinh vực hỗn loạn cầm chân bọn họ không còn ai khống chế, trở lại bình thường, bọn họ mới có thể vượt qua, bay tới nơi này.
Như vậy còn có thể nói gì được nữa. bất quá tới đây vẫn tốt hơn là không tới.
Pháo đài Thiên Lại bắt đầu xây dựng lại, phát ra bạch quang không ngừng. Bạch quang này thu hút các thiên thạch hoặc hành tinh nhỏ ngoài xa ngàn vạn dặm bay tới, sau đó hấp thu chúng hóa thành năng lượng và vật chất, bắt đầu xây dựng.
Nếu tất cả mọi người đã tới đây, vậy hãy cùng nhau hỗ trợ. Tất cả đều được phân công nhiệm vụ. nhiệm vụ này có thể đổi lấy điểm công trạng, từ đó đổi lấy bí pháp và bảo vật Tiên Tần.
Đương nhiên bảo vật này cũng phải chậm rãi chế tạo lại, lập tức cả tinh không biến thành một công trường khổng lồ.
Trong ba tháng vừa qua, phân thân Dư Tắc Thành làm như mình vừa ngộ đạo, bế quan tu luyện không tiếp xúc với bất cứ ai. Hôm nay Dư Tắc Thành trở về bèn trao đổi thân phận, không ai có thể phát hiện được chuyện gì.
Đại chiến kết thúc, tất cả những tu sĩ còn sống sót gồm một trăm hai mươi mốt Nguyên Anh Chân Quân, chín mươi ba Phản Hư Chân Nhất thiết lập mối quan hệ hòa hợp với nhau thông qua trận chiến này. Đây gọi là hảo hữu kết giao cùng sinh cùng tử. trong đó có người đưa ra ý kiến tổ chức một Thiên Lại hội để có thể giúp đỡ lẫn nhau, để kỷ niệm quãng thời gian chiến đấu bên nhau.
Dư Tắc Thành vẫn vờ như trong trạng thái bế quan cho nên không biết chuyện gì, sau khi trở về làm như vừa mới xuất quan, lập tức nhận được lời mời.
Dư Tắc Thành lập tức tham gia Thiên Lại hội, nhận được danh hiệu trưởng lão. Tuy rằng hắn chỉ là Nguyên Anh Chân Quân, nhưng biểu hiện của Dư Tắc Thành trong trận chiến lần này khiến cho không ai dám coi thường, dù sao sớm muộn gì hắn cũng trở thành Phản Hư Chân Nhất.
Thật ra hiện tại đã không phải là chín mươi ba Phản Hư Chân Nhất nữa. Trong ba tháng qua, trải qua đại chiến liên miên, có ba Nguyên Anh Chân Quân đã thăng tiến thành Phản Hư Chân Nhất. Không bao lâu sau, tám, chín phần mười Nguyên Anh Chân Quân này cũng sẽ trở thành Phản Hư Chân Nhất.
Bọn họ đang chờ đợi phần thường của pháo đài Thiên Lại, nhưng Dư Tắc Thành biết rõ nền tàng của pháo đài Thiên Lại đã tiêu hao không còn, tối thiểu trong vòng năm ba năm không có cách nào chế tạo ra bảo vật. cần thời gian trăm năm mới có thể chế tạo được những bảo vật. những loại động phủ Tiên Tần từng hứa ban thường cho các tu sĩ.
Dù sao thời gian trăm năm đối với các Nguyên Anh Chân Quân. Phản Hư Chân Nhất cũng không phải quá dài. Hơn nữa dao động còn sót lại sau cuộc chiến khiến cho linh khí nơi này trở nên sung túc vô cùng, rất có ích cho các tu sĩ tu hành.
Dư Tắc Thành tìm kiếm đồng môn Hiên Viên kiếm phái của mình, nhưng tìm mãi mà không thấy một đệ tử Hiên Viên kiếm phái nào tới đây. Chẳng những là như vậy, đệ tử năm đại kiếm phái cũng không thấy một người nào, lập tức cảm giác không lành xuất hiện trong lòng Dư Tắc Thành.
Lúc này Nhất Kiếm Chân Quân và Hỏa Thần tay trong tay đi tới tim Dư Tắc Thành:
- Tắc Thành, huynh đã xuất quan rồi sao, lần này bế quan ba tháng, quả thật rất dài.
Dư Tắc Thành cười đáp:
- Đáng tiếc ta vẫn chưa lãnh ngộ lực Thần Uy, cũng chưa thể trở thành Phản Hư Chân Nhất.
Hỏa Thần nói:
- Chuyện này không thành vấn đề với ngươi, chúng ta đều nhất trí coi trọng ngươi.
- Đúng rồi, cho ngươi cái này.
Dứt lời đưa ra hai món. một là trúc giàn, một là một chiếc lông chim bằng kim loại.
Dư Tắc Thành nhận lấy xem thử. rót chân nguyên vào trúc giàn, chỉ thấy trong đó là tư liệu và cách thức liên hệ của hai trăm mười bốn tu sĩ sống sót lần này.
Mọi người đã thành lập Thiên Lại hội, sẽ có liên hệ với nhau, giúp đỡ nhau, cho nên ai nấy đều chuẩn bị tư liệu về mình, để tránh cho hậu bối đệ tử của mình gặp nhau mà không biết mối liên hệ giữa các trưởng bối, xảy ra xung đột không đáng có.
Thật ra đây là một liên minh hùng mạnh, năm xưa Thiên Địa Minh. Tiên Tần hội cũng sinh ra như vậy.
Dư Tắc Thành khẽ mỉm cười, đưa tư liệu về mình vào trúc giản.
Còn lông chim kim loại kia không biết có tác dụng gì, Dư Tắc Thành còn đang ngờ vực, Nhất Kiếm Chân Quân đã lên tiếng nói:
- Cuối cùng còn lại một tên tộc nhân Kiêu Thi Già, chúng ta giữ y lại, sau đó tàn sát hết. Rốt cục chúa tể Kiêu Thi Già tụ tập vào người y, bị Nhị Đại Ma Tôn tế luyện.
- Đây là lông của chúa tể Kiêu Thi Già, trải qua bí pháp tế luyện, mỗi người chúng ta chỉ cần giữ một cái là có thể liên hệ với nhau, đây là đặc tính của Kiêu Thi Già tộc.
- Đương nhiên liên hệ này càng xa thì càng đơn giản, vì cách trở Thời Không, bất quá có vẫn hơn không.
Dư Tắc Thành gật gật đầu. cất bảo vật này đi:
- Bảo bối này quả thật không tồi.
Nhất Kiếm Chân Quân cười nói:
- Tắc Thành huynh, trong ba tháng qua huynh có thu hoạch được gì chăng? Quả thật không thừa một ngày cũng không thiếu một ngày, vất và cho huynh rồi...
Những lời này còn mang ẩn ý khác, Nhất Kiếm Chân Quân biết bí mật của Dư Tắc Thành, nghi ngờ rằng hắn khống chế Thiên Lại Cự Nhân đại chiến của Chung Cực Thần Uy Sĩ, cho nên mới nói những lời úp úp mở mở như vậy.
Dư Tắc Thành cười ha hả:
- Cũng có chút thu hoạch, đúng rồi, ta gặp được Hiên Viên Hoàng đế, lão nhân gia ban cho ta vô thượng chí bảo. Bạn đang đọc truyện tại - http://thegioitruyen.com
Lời Dư Tắc Thành nửa đùa nửa thật, tin hay không tùy ở Nhất Kiếm Chân Quân.
Hỏa Thần bên cạnh nói:
- Ôi Tắc Thành, ngươi tu luyện đừng quá hùng hục như vậy, thật ra dục tốc bất đạt.
Bí mật Thiên Lại Cự Nhân chỉ có mười hai người biết, trong đó đã có ba người chết đi trong khi tu luyện, chỉ còn lại chín người biết. Trước đó bọn họ đã thể giữ bí mật, Hỏa Thần không biết chút gì cho nên mới nói như vậy.