Sau khi những mỹ nữ họa bì này được thả ra lập tức liều mạng hít thở không khí sau đó vô cùng ngoan ngoăn, ra sức lấy lòng Dư Tắc Thành. Bất cứ ai bị nhốt trong không gian lạnh, lẽo như băng kia mười mấy năm trời cũng là như vậy, không ai muốn phải trở lại không gian ấy.
Dư Tắc Thành hôm nay đại triển thần uy cho nên bất chấp tất cả. Vốn hắn đang thời tuổi trẻ khí thịnh, huyết khí phương cương, sau khi chịu biết bao kích thích, lập tức cần phát tiết một phen.
Ngoài ra tu tiên cũng không phải là làm hòa thượng, không được tiếp cận nữ sắc. Lập tức đầy trời Xuân sắc. Dư Tắc Thành bắt đầu triển khai một trường đại chiến, những tiếng rên hừ hừ thỏa măn vang lên không ngớt bên tai.
Đại chiến qua đi, Dư Tắc Thành nói với Bích Linh:
- Ta cho các người ở lại nơi này, ngươi phụ trách quản lý các nàng, nơi này linh khí sung túc, các ngươi hãy ở đây tu luyện.
Mặc dù những mỹ nữ họa bì này đang hiện thân bên trong thế giới nước, nhưng các nàng chẳng khác gì những vật phẩm bên trong thế giới này. Các nàng không thể di chuyển hay thay đổi những vật phẩm trong thế giới này ngay cả nước trong hồ cũng không thể uống dù chỉ một ngụm.
Hiện tại trong thế giới nước này những vật phẩm trước kia lơ lửng trên không trước kia đã chuyển vào trong các kho phòng. Tất cả bí tịch sách vở đã chuyển vào giá sách bên trong không gian ý thức Diễn Võ, phi kiếm pháp khí tám ngàn cân Hỗn Nguyên Tử Kim Đồng, một vạn ba ngàn cân Cực Nguyên Kim Tinh chuyển sang thế giới lửa, thế giới nước này hiện tại trở nên trống trải vô cùng, không còn gì cả.
Thời gian gần đây, dần dần Dư Tắc Thành phát hiện ra yếu quyết bên trong thế giới Bàn Cổ. Hắn có thể tùy ý di chuyển khắp các ngõ ngách của thế giới Bàn Cổ có thể lơ lửng trên không, có thể uy áp tất cả sinh linh hay vật phẩm trong này. Những mỹ nữ họa bì kia chỉ cần một ýniệm của hắn là có thể quyết định sinh tử của các nàng.
Dư Tắc Thành mở hồ nước của thế giới nước ra cho các nàng, các nàng mới có thể uống nước và tiên tửu dưới hồ. Những thứ này ẩn chứa linh lực chân nguyên đủ cho các nàng tu hành. Nhưng hắn không mở các vùng nuôi thủy sản ra cho các nàng...
Ngoài ra Dư Tắc Thành còn lấy ra vài cái động thiên trướng bồng của mình, cũng đủ các vật dụng sinh hoạt như giường, bàn ghế... Thật ra những mỹ nữ họa bì này không cần y phục, các nàng suốt ngày không mặc... à không, các nàng có một loại phép thuật có thể biến ảo ra y phục, chuyện này giúp cho Dư Tắc Thành bớt đi rất nhiều phiền phức.
Sau khi xử lý xong. Dư Tắc Thành trở về bản thể. ngẫm nghĩ một chút, sau đó ngự kiếm bay tới Xu Lăng lĩnh tìm Hương Xuyên Chân Nhân, định hỏi cách làm thế nào giúp đỡ hai tỷ muội song sinh này.
Hương Xuyên Chân Nhân vẫn như xưa chuyên tâm dạy dỗ đồ đệ nhàn nhã ung dung, ông vừa nhìn thấy Dư Tắc Thành bèn cười hỏi:
- Tắc Thành, hôm nay rảnh rỗi đến chỗ ta chơi đó sao?
Dư Tắc Thành dâng Cực Lạc Thiên lên cho ông sau đó mới nói:
- Sư thúc, con tới thăm người.
Hương Xuyên Chân Nhân nhận lấy Cực Lạc Thiên:
- Rượu này thật sự làm cho người ta tiêu hồn, chắc chắn là tiểu tử ngươi có việc, nói đi.
Dư Tắc Thành bèn nói:
- Sư thúc nói không sai, vô sự bất đăng tam bảo điện, quả thật con có việc tới thỉnh giáo sư thúc.
- Xin hỏi sư thúc có biết loại thần thông này không, nó khiến cho hai thiếu nữ song sinh có thể hai người hợp nhất, biến thành một người, tăng nhanh tốc độ tu luyện. Đúng rồi, theo lời các nàng, dường như phụ mẫu các nàng là Nguyên Anh Chân Quân, không biết là thật hay giả...
Dư Tắc Thành kể tỉ mỉ chuyện của tỷ muội Dư Niệm Từ. Hương Xuyên Chân Nhân lẳng lặng lắng nghe, chỉ gật gật đâu không nói, sau đó cau mày tựa như đang ngẫm nghĩ chuyện gì:
- Theo như trí nhớ của ta, trong ghi chép của Bất Ngôn tông, trong ghi chép của Thiên Kính tông, trong số tiên điên của phái ta cũng không thấy loại thần thông nào như vậy.
- Bất quá ta còn nhớ Xích Tử Chân Thân giáo ở Tuyết Lộc sơn, Lư châu có bí pháp này. Bất quá đó là bí pháp phân một người thành hai người để tu luyện, công kích địch nhân, tương đương với một người hóa thân thành hai, gia tăng gấp đôi chiến lực. Nhưng cũng không thể phân ra quá lâu, sau ba canh giờ hai người sẽ tự động hợp thể thành một. Hai người không thể chia ra trong thời gian quá dài, nếu không sẽ bị phân liệt nhân cách.
- Xem ra mẫu thân của hai thiếu nữ này ắt là Nguyên Anh Chân Quân của Xích Tử Chân Thân giáo, bởi vì trúng loại độc mê thất thần trị thần thức hao tổn, cho nên phân liệt con mình ra mà không hợp lại cho nên mới biến thành hai người, trở thành song sinh.
Vừa nghe xong, lập tức Dư Tắc Thành sững sờ kinh ngạc, lắp bắp hỏi:
- Vậy phải... phải làm sao xin sư thúc chỉ giáo, có thể nào các nàng là nội gián của phái khác không?
Hương Xuyên Chân Nhân nói:
- Không có khả năng là nội gián, tính cách của mỗi nàng đã sinh rạ vậy cũng không cần trả các nàng trở lại một người như trước. Bởi vì chuyện này có nghĩa là chắc chắn trong hai tỷ muội, có một người phải chết, như vậy cũng tốt.
- Thiên Mê phong phái ta chuyên tu Kiếm Tâm Tuệ. có một lộ kiếm pháp Kiếm Tâm Tuệ rất thích hợp với các nàng, vừa khéo có thể phát huy đặc tính hai người một thể của các nàng, có thể thành tựu của hai nàng sẽ vượt qua cả chúng ta.
Dư Tắc Thành gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, HươngXuyên Chân Nhân nói tiếp:
- Nếu con muốn tới Tuyết Lộc sơn để tìm mẫu thân của hai nàng, vậy ta khuyên con không nên đi. Tuy rằng Xích Tử Chân Thân giáo kia cũng là một trong một trăm lẻ tám thượng môn nhưng khác với các môn phái khác, bọn họ không cần quan tâm tới phát triển địa bàn mình, chỉ lo bế quan tự thủ, phong tỏa Tuyết Lộc sơn. Bất cứ phàm nhân hay người tu tiên nào đặt chân lên Tuyết Lộc sơn, chắc chắn phải chết không sai.
- Nếu con vẫn chưa từ bỏ ý định này vậy ta khuyên con nên báo danh tham gia kế hoạch giao lưu giữa phái ta cùng Vô Lượng Khí tông một năm sau vốn Vô Lượng Khí tông ở Lư châu là minh hữu của phái ta, hai phái chúng ta cứ cách mỗi mười năm sẽ trao đổi với nhau ba tên đệ tử cho sang môn phái đổi phương tiềm tu một năm. Đợt đệ tử đi một năm sau vừa khéo gặp dịp đại lễ ngàn năm của Vô Lượng Khí tông.
- Các môn phái khắp Lư châu đều phái người tham gia đại lễ. vốn giữa Xích Tử Chân Thân giáo và Vô Lượng Khí tông có giao hảo với nhau, ắt sẽ phái đệ tử tham gia lễ mừng. Khi đó con có thể tranh thủ cơ hội. tìm mẫu thân cho các nàng.
Dư Tắc Thành nghe được tin này không khỏi gật gật đầu, mình phải tham gia kế hoạch giao lưu của Vô Lượng Khí tông, chẳng những vì hai tỷ muội song sinh, còn vì muốn đi thăm Lưu Thi Vận, Lưu Thi Vận ở tại Vô Lượng Khí tông, gặp dịp này cũng nên tới đó xem nàng khỏe hay không.
Tuy rằng Dư Tắc Thành chưa từng nghĩ tới tình cảm trước kia, nhưng nó lại như một mồi lửa âm ỉ chôn sâu trong lòng hắn hiện tại lập tức bùng nổ. Dư Tắc Thành muốn đi xem xem thiếu nữ Lưu Thi Vận dịu dàng kia. thiếu nữ từng rụt rè e thẹn gọi Dư ca ca hiện nay thế nào rồi.
Ý niệm này vừa nổi lên bèn như bắt rễ trong đầu, dần dần trở nên hết sức vững chãi kiên cường. Dư Tắc Thành tin chắc rằng mình rất muốn đi thăm Lưu Thi Vận, để xem ý trung nhân của mình hiện tại rốt cục thế nào, có quên mình hay không, có bị người khác ức hiếp hay không...
Năm xưa hắn đã từng nói chắc chắn sẽ không để nàng chịu khổ. Nếu ai muốn ức hiếp nàng, vậy phải hỏi qua trường kiếm trong tay hắn.
Dư Tắc Thành đã định chủ ý bèn nói:
- Hương Xuyên sư thúc, xin hỏi con phải làm sao mới được tham gia kế hoạch giao lưu với Vô Lượng Khí tông?
Hương Xuyên Chân Nhân cười nói:
- Chỉ có kiếm mà thôi, một năm sau tất cả đệ tử muốn tham gia phải báo danh, tiến hành luận kiếm. Người nào đứng đầu sẽ được chọn, lần này tổng cộng có ba người có thể được đi.
- Tắc Thành này, hy vọng của con rất lớn, đệ tử cảnh giới Linh Tịch sẽ không tham gia chuyện náo nhiệt này, còn đệ tử cảnh giới Dung Hợp đều đã đi chu du thiên hạ, chỉ có đệ tử cảnh giới Tố thể như các con tham gia thịnh hội này. Cho nên ta mới nói cơ hội của con rất lớn.
Dư Tắc Thành cười nói:
- Sư thúc người nói sai rồi không phải là rất lớn mà là trong đó tất nhiên sẽ có con. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lời hắn kiên quyết như đinh đóng cột.Còn có một năm nữa, vậy cần phải khổ tâm tu luyện. Kim Dực kiếm của mình đã đại thành, lộ kiếm pháp Huy Hoàng Quang Kích Bạo của Kiếm Quang Ngục còn thiếu hai môn kiếm thuật nữa cũng đã đạt tiểu thành. Trong vòng nửa năm, mình phải chọn Kiếm Ngưng Lão hay Kiếm Tiêu Diêu, học một môn trong đó. Như vậy mình sẽ tinh thông ba lộ kiếm pháp, hơn hai mươi bộ kiếm thuật; bao nhiêu đó cũng đã đủ dùng.
Nửa năm còn lại, Dư Tắc Thành phải tự mình chậm rãi lãnh ngộ nghiên cứu số kiếm pháp này làm cho chúng tương thích với mình, thi triển chúng tới cực hạn dung hợp vào trong công kích của mình. Một năm sau tới tỷ đấu kiếm ngạo quần hùng, xem còn ai đám tranh đoạt vị trí này với ta.
Đây là kế hoạch của Dư Tắc Thành, vì có thể gặp mặt Lưu Thi Vận hắn đã âm thầm lặng lẽ đạt ra mục tiêu cho bản thân mình.
Lúc này lục tục có vài đệ tử Hiên Viên kiếm phái đi tới trong đó có Lạc Tân Tuyết. Dư Tắc Thành gật đầu với nàng một cái xem như chào hỏi.